Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 615 - Chương 615: Long Môn

Chương 615: Long Môn

Ông Vương nhìn Diệp Lăng mạnh mẽ uy vũ cách đó không xa, mạnh đến nỗi một trăm tên côn đồ đều hoảng sợ lui lại, tên nào tên nấy cũng đều không muốn tiếp tục đánh nữa.

Trăm tên côn đồ mà thôi, dù cho gấp mười lần nữa, nếu Diệp Lăng muốn nhanh chóng chấm dứt cũng rất đơn giản.

Nhưng trong mắt Quạ Đen, một màn này chỉ có thần tiên mới có thể làm được. Phải biết rằng, gã chính là Song Hoa Hồng Côn, đàn em toàn là những tên côn đồ biết đánh nhau nhất của Tứ Hải bang. Nhưng hôm nay, từng tên từng tên lại bị một người trẻ tuổi đánh tan tác như vậy?

Mà lúc trước các đàn em của gã vẫn luôn trăm trận trăm thắng, bây giờ lại giống như con gà, liên tục lui lại, mất đi tinh thần chiến đấu.

Cách đó không xa, ông Vương nhìn Diệp Lăng đang thành thạo diễn trong vở kịch đánh nhau kịch liệt kia thì mỉm cười, nhìn người đàn ông bên cạnh một chút: "Tào Hồng, cậu nói thằng nhóc đó làm chủ nhân mới của cậu thì như thế nào đây?"

Lập tức người đàn ông tên Tào Hồng ngẩn người, chủ nhân mới? Lẽ nào lão gia tử đang suy nghĩ chuyện kia?

Theo lão gia tử hơn nửa đời người, trong lòng Tào Hồng hoảng sợ vô cùng. Phải biết, lão gia tử nắm giữ một thế lực lớn không cách nào tưởng tượng được. Nếu xuất hiện tình huống thay đổi chủ nhân, đó chính là cục diện làm lay động trời đất.

"Lão gia tử, ngài thật biết nói đùa, người của chúng ta cũng không phải không có cường giả, ví dụ như Kim Đan kỳ lão tổ cũng có vài người."

Ý trong lời của Tào Hồng rất rõ ràng, lão gia tử người nhìn tên kia đánh nhau giỏi như vậy, nhưng có thể đánh nhau với cường giả Kim Đan kỳ sao?

Chẳng qua ông Vương lại lắc đầu: "Ông già ta đây cả đời nhìn người, mắt cũng không mù. Tào Hồng, cậu cứ chờ xem, sự lựa chọn của ta chính là sáng suốt nhất!"

"Hơn nữa, cậu đúng là không xứng đáng với chức vụ của mình, lẽ nào cậu không nhìn ra, người trẻ này rốt cuộc là người nào sao?"

Ông Vương mỉm cười, một bên Tào Hồng cũng xoa hai mắt, đột nhiên, anh ta nhìn kỹ lại thân ảnh đang đánh nhau trong đám người kia, rất giống với tấm ảnh trên bản fax, lập tức anh ta hít một ngụm khí lạnh.

"Lão gia tử, chẳng lẽ tên này thực sự là hắn? Không thể nào đâu, hắn rảnh rỗi không có chuyện làm à, một mình đi đến Bảo Loan chơi?"

Tào Hồng kinh ngạc hỏi, anh ta chính là trưởng bộ phận tình báo trong thế lực của ông Vương, dưới tay có vô số tinh anh, tướng mạnh.

Mà tất nhiên anh ta cũng đã đọc bản fax kia, đừng nói anh ta, bất kỳ thế lực đáng sợ nào trên Trái Đất này đều phải có một bản fax như thế.

Mười nhân vật lớn không thể chọc vào được mọi người công nhận, nhân vật đứng số một trong bản danh sách đó chính là Diệp Lăng!

Lúc này trong mắt côn đồ bang Tứ Hải, hắn giống như chiến thần không thể nào địch nổi, Quạ Đen cũng liên tục bị Diệp Lăng đánh bay bảy lần.

Lần cuối cùng, Quạ Đen được đàn em đỡ đứng dậy, tròng mắt chỉ còn tròng trắng. Tất nhiên Diệp Lăng đã nương tay, nếu không, một phần sức mạnh cũng đủ để lấy mạng gã.

Rầm, toàn bộ côn đồ đều rút lui, mỗi một người đều hận cha mẹ mình sao không cho mình thêm một đôi chân nữa. Người trước mặt này thật đáng sợ, quả thực không phải là người mà.

Về phần tên Hỏa Long kêu gào muốn làm thịt Diệp Lăng kia, thôi đi, đừng nói nữa, đã sớm không trượng nghĩa chạy mất rồi.

"CMN, chạy nhanh như thỏ vậy, gian xảo!"

Diệp Lăng oán hận nói, sau đó quay lại bên cạnh ông Vương. Hắn liếc mắt nhìn Tào Hồng, thực lực người này không tệ, tu vi Hậu Thiên cảnh, trong mắt người thường đã rất mạnh mẽ rồi.

Tào Hồng bị Diệp Lăng liếc nhìn như thế, lập tức cả người run lên, trong lòng sợ hãi, bị mãnh thú này nhìn chằm chằm như vậy, sợ rằng đổi lại là người nào cũng sẽ cảm thấy không quá dễ dàng.

Ở bên ngoài hung danh của người này đã lan truyền rộng rãi, phần lớn đều nói tính tình người này hung dữ tàn nhẫn, phần còn lại nói là một tên thích giết người. Thực ra anh ta chết cũng không sao cả, nhưng nếu như lão già tử bị thương thì xong.

"Cụ ơi, may mắn không làm nhục sứ mệnh."

Diệp Lăng nhếch lông mày với ông Vương, cười hì hì, một bên ông Vương xua tay, dẫn Diệp Lăng đi vào quán nhỏ.

Quán này rất nhỏ, bên trong chỉ đặt mấy cái bàn đơn giản, đơn giản đến không thể đơn giản hơn.

Rầm, sau khi Tào Hồng thấy Diệp Lăng và ông Vương đã vào trong thì kéo cánh cửa xếp xuống. Diệp Lăng quay đầu liếc mắt nhìn, haha, còn rất thần bí?

"Diệp Lăng, cháu biết Long Môn chứ?"

Diệp Lăng nghe được ông Vương gọi tên mình thì lập tức ngẩn người, ngay sau đó nhếch miệng cười: "Xem ra cụ đã biết cháu là ai, hi hi, cháu nói này, cụ có chút không phúc hậu rồi?"

"Long Môn? Tất nhiên là cháu biết, là con quái vật lớn trong thế giới ngầm toàn cầu, dù là Tế Thế hội ở trước mặt nó cũng không dám nói siêu việt tuyệt đối."

"Đây chính là một thế lực đáng sợ trong thế tục, quan trọng nhất là, bên trong Long Môn ẩn giấu vô số cường giả đáng sợ thậm chí cũng có cường giả thành tựu Kim Đan kỳ, cháu nói đúng không?"

Diệp Lăng mỉm cười, thế lực Long Môn này rất lớn rất khủng bố, đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, ít nhất cũng ngàn năm rồi.

Ban đầu chỉ phát triển ở Hoa Hạ, bây giờ đã phát triển đến toàn bộ thế giới. Sự tồn tại của nó, uy hiếp không biết bao nhiêu tổ chức và quốc gia, thực lực quá mạnh, cây to đón gió.

Khô Lâu hội, Tế Thế hội, Long Môn, ba thế lực lớn của thế giới. Trong ba thế lực lớn này, chỉ có Long Môn là có sức chiến đấu đáng sợ, còn hai thế lực còn lại kia đều là thế lực chỉ muốn tài nguyên, là thế lực chỉ vì lợi ích.

Ví dụ như gia tộc Rothschild, nếu ở trong Tế Thế hội thì chính là hội viên cấp bậc trưởng lão, nhưng ở Long Môn, gia tộc Rothschild cũng không là gì.

"Nếu như cháu đã biết thì tất cả chuyện sau đều dễ làm, chúng ta cũng không giấu giếm nữa, nói trắng ra thì."

"Ông, Vương Thiên Hào đang giữ chức vị Môn Chủ của Long Môn, ông đây cũng đã già rồi, dưới tay là lũ sói con, suốt ngày gào khóc nổi điên, nhưng ông lại không thể động được."

"Ông già rồi, tinh lực cũng không còn nữa, cho nên, đã nghĩ sẽ tìm cho Long môn một Môn Chủ mới, vừa lúc nay gặp được cháu, ông nghĩ hẳn cháu đã hiểu được ý của ông."

Ông Vương, cũng chính là Vương Thiên Hào chậm rãi cười nói, lập tức Diệp Lăng choáng váng, hắn, Môn Chủ Long Môn?

Đùa cái gì thế, cụ già đánh cờ tướng với hắn, CMN vậy mà lại là Môn Chủ Long Môn, một trong những cường giả đáng sợ trong thế tục?

Nếu như là thật, vậy Vương Thiên Hào này chính là một trong những người đứng đầu nắm giữ thế lực đáng sợ nhất trên thế giới.

Nhưng vì sao ông ấy lại muốn giao Long Môn cho một người xa lạ là hắn, phải biết, đây chính là Long Môn, ngay cả hắn cũng có chút động tâm.

Tại sao lại muốn giao cho hắn, vì sao không để cho người thân của ông ấy, mà lại giao cho một người lạ đánh cờ tướng với mình.

"Ông đây không có ý gì khác, chỉ là muốn dưới sự dẫn dắt của cháu, Long Môn sẽ bước lên con đường huy hoàng, siêu việt hơn tổ tiên lúc trước. Tất nhiên nếu như ông có người thân, như vậy công việc xui xẻo này, đoán chừng cũng không tới phiên cháu."

Vương Thiên Hào cười nói, Diệp Lăng nghe đến đó thì cũng gật đầu, biết cụ già này nói là có ý gì.

Long Môn đang đặt ở trước mặt hắn, nếu như hắn đồng ý, như vậy thì dễ như trở bàn tay, trong nháy mắt hắn sẽ trở thành một trong những người quyền lực nhất trong thế tục.

Nhưng, rốt cuộc hắn có nên đồng ý hay không!

Bình Luận (0)
Comment