Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 619 - Chương 619: Có Tư Cách Hay Không ?

Chương 619: Có tư cách hay không ?

Ở trong thế giới ngầm của Bảo Loan, tên của Lưu Tứ Hải còn vang dội hơn cả tên của tên chủ chính kia.

Sau khi đám người nhìn thấy Lưu Tứ Hải đi ra thì vội vã đứng lên, nở nụ cười đi lên nghênh đón.

“Chậc chậc, đại ca, khỏi phải nói, em thấy tập thể hình đúng là có chỗ tốt, em cũng phải học tập anh một chút, đi tập thể hình để tìm lại dáng người của em.”

“Ha ha! Thổ Lang, tôi thấy cậu là muốn gái đến điên rồi, cậu có biết đại ca đã kiên trì tập luyện bao nhiêu năm mới đi đến được ngày hôm nay không, anh ấy đã rèn luyện ròng rã mười mấy năm đó.”

“Qua Bì nói đúng lắm, Thổ Lang đừng nói là kiên trì mười mấy năm, mẹ nó thậm chí là mấy tiếng thôi, cậu ta có kiên trì được hay không cũng là một vấn đề.”

Lưu Tứ Hải nghe các cấp dưới đi lên nghênh đón mình, ông ta không thể kiềm được nở nụ cười, sau đó xua tay, ngồi xuống chiếc ghế Thái Sư bằng gỗ Hồng ở chính giữa.

Mọi người cũng ngồi xuống, Lưu Tứ Hải vẫy tay, một cấp dưới đúng bên cạnh lập tức lấy ra một hộp gỗ hoa cúc vàng, sau khi mở ra thì liền lấy từng điếu xì-gà đưa cho mọi người.

Lưu Tứ Hải cầm một điếu, ngón tay chuyển động: “Mọi người hút thử đi, những thứ này là do Hắc Quỷ Tử đưa tới, mùi vị cũng không tệ lắm.”

Vừa nói, Lưu Tứ Hải vừa ngậm diếu xì-gà lên môi, một gã đàn em lập tức lấy bật lửa ra, Lưu Tứ Hải rít một ngụm, sau đó gật đầu: “Không tệ, mùi vị cũng rất chính cống.”

Nói xong, Lưu Tứ Hải nhìn Ô Nha: “Ô Nha, tôi nghe người khác nói, tối hôm qua cậu dẫn một đoàn người đánh đến phố chợ đêm? Hơn nữa còn bị người ta đánh bại?”

“Đại ca, đã làm anh mất mặt rồi, gần một trăm người, đều bị một người đánh bại.”

Ô Nha xấu hổ cười xua tay, Lưu Tứ Hải cau mày, mấy vị đại ca ngồi bên cạnh cũng sửng sốt, mẹ kiếp, lời này nếu như là từ miệng của một người khác nói ra, vậy thì bọn họ nhất định sẽ đánh cho gã đó một bạt tai.

Phải biết rằng, Ô Nha chính là Song Hoa Hồng Côn của Tứ Hải Bang đó, mẹ nó đùa à, gần một trăm người đều bị một người đánh bại, đây không phải là hiện thực, đây là phim khoa học viễn tưởng.

“Theo như lời cậu nói, vậy thì đó đúng là một người kì lạ, như thế này đi, tôi sẽ phái người đi tìm hiểu bối cảnh của hắn, mặc kệ thế nào, việc này cũng đồng nghĩa với việc hắn đã trở thành kẻ địch của Tứ Hải Bang chúng ta.”

Lưu Tứ Hải xua tay nói, mọi người đều ngừng thảo luận, Ô Nha vội vàng gật đầu, tỏ ra cảm kích.

“Tuổi của tôi đã cao, hơn nữa còn thêm việc Thanh Vân và Tiểu Kiệt ở đất liền lúc trước, trái tim của tôi không đủ mạnh mẽ nữa, sau nay còn phải làm phiền mọi người nhiều hơn rồi.”

Khi Lưu Tứ Hải nhắc tới Lưu Thanh Vân và Lưu Kiệt thì khuôn mặt ông ta lập tức trầm xuống, con trai và em trai của mình đều chết thảm ở đất liền, điều này đã trở thành đả kích lớn nhất trong cuộc đời ông ta.

Sau khi nghe được tin này, ông ta đã được đưa thẳng vào bệnh viện, phải mất thời gian một tháng, ông ta mới bình phục lại.

Từ đó ông ta không ngừng mời sát thủ và lính đánh thuê đến giết Diệp Lăng, báo thù rửa hận cho con trai và em trai của ông ta.

Đáng tiếc, mọi lần đều thất bại, điều này khiến cho lòng tin của ông ta dần mất hết, thế nhưng ngọn lửa báo thù ở trong lòng ông ta vẫn khó áp chế xuống.

Mấy ngày trước, ông ta đã bỏ ra 1 tỷ USD để mời ba sát thủ trên thế giới đi đến đất liền để làm thịt Diệp Lăng, mỗi người bọn họ đều là tồn tại cấp cao!

“Đại ca, anh đừng nghĩ như vậy, thân thể của anh là quan trọng nhất, tên khốn ở đất liền kia nhất định phải chết!”

“Đúng vậy đại ca, anh nhất định phải bảo trọng, anh là hy vọng của Tứ Hải Bang chúng ta, sức khỏe của anh chính là con đường vững chắc cho Tứ Hải Bang.”

“Đại ca, trong bang của chúng ta vẫn còn rất nhiều anh em, nếu như không được nữa thì chúng ta liền tìm vài tên muốn lên chức, sau đó phái tên đó đến đất liền để làm thịt tên khốn kia!”

Trong phút chốc, một đám đại ca đều liên tục khuyên nhủ Lưu Tứ Hải, chỉ có duy nhất Ô Nha là không nói gì.

Gã biết rất rõ, kẻ làm thịt Lưu Thanh Vân và Lưu Kiệt chính là Diệp Lăng, cũng chính là đã giết đến nhà của gã vào ngày hôm qua, là kẻ đáng sợ đã dùng hai ngón tay để kẹp lại đầu đạn.

Phái vài tên đàn em muốn lên chức đi đến giết hắn?

Đùa gì vậy, mẹ nó, cho dù là một đội súng kíp e rằng cũng không đụng đến được một cộng lông của hắn.

Lưu Tứ Hải ho khan dưới, lắc đầu: “Các anh em, vấn đề này chúng ta sẽ bàn lại sau, lúc này, bang của chúng ta đang gặp phải vấn đề tranh chấp địa bàn với một bang phái khác, hiện tại vấn đề quan trọng nhất, đó chính là giải quyết chuyện này.”

“Ô Nha, cậu mang những người này đi đàm phán với đối phương, nhớ kỹ, mặc kệ thế nào, cũng không thể làm mất danh tiếng của Tứ Hải Bang.”

Lưu Tứ Hải lạnh giọng nói, Ô Nha gật đầu, ánh mắt của gã nhìn về một phía không xa, có một tên đàn em gật đầu với gã, Ô Nha hít sâu một hơi sau đó đứng lên.

“Đại ca, việc này cứ giao cho em, anh yên tâm đi.”

“Giao cho cậu tôi tất nhiên yên tâm, hiện nay trong toàn bộ xã đoàn, cũng chỉ có cậu mới có thể khiến tôi yên tâm, năng lực làm việc đầy đủ, hơn nữa đầu óc còn có thể bảo trì thanh tỉnh.”

Lưu Tứ Hải mỉm cười, điều ông ta nói là thật, năng lực làm việc của Ô Nha tuyệt đối là số một của Tứ Hải Bang, không ai sánh bằng.

Những người khác nghe thấy vậy cũng đều vội vã nói theo: “Đúng vậy, không nói về những điều khác về Ô Nha, chỉ riêng về việc có nghĩa khí thôi cũng đã rất tốt rồi, mỗi lần có đồ tốt đều không quên đám lão bất tử này.”

“Thổ Cẩu, cậu nói đúng lắm, ít nhất khi nhờ Ô Nha làm việc gì đó, cậu ta nhất định sẽ dốc hết lòng làm giúp chúng ta!”

“Cút đi, mẹ nó anh mới là Thổ Cẩu, biệt hiệu của lão tử là Thổ Lang, từ khi nào đã bị đổi thành chó rồi hả!”

“Lang? Cẩu? Lang Cẩu à?”

Mọi người đều cười ha ha, Lưu Tứ Hải cũng nở nụ cười, lắc đầu, mà lúc này, Ô Nha nuốt nước miếng một cái, sau đó đi tới cạnh Lưu Tứ Hải.

“Nếu đại ca đã nói như vậy, vậy anh cảm thấy, em có tư cách để ngồi ở vị trí này hay không?”

Lời của Ô Nha lập tức khiến tất cả mọi người sửng sốt, cái sân lúc nãy còn rất náo nhiệt lúc này lại vô cùng im ắng.

Mọi người đều nhìn chòng chọc vào Ô Nha, nụ cười của Lưu Tứ Hải đột nhiên ngừng lại, ông ta nhìn nụ cười quái dị của Ô Nha, xua tay.

“Ô Nha, cậu thật biết nói đùa, được rồi được rồi, mau trở về ngồi đi, chúng ta tiếp tục bàn bạc công việc.”

Những người khác nghe thấy Lưu Tứ Hải nói vậy thì cũng gật đầu, thế nhưng trong lòng cũng đã dâng lên cảnh giác đề phòng.

Ô Nha gật đầu, đi tới trước mặt Lưu Tứ Hải, sau đó nhìn mọi người, nhún vai.

“Tôi thật sự rất muốn hỏi một chút, các người nói xem, Ô Nha tôi có tư cách để ngồi lên vị trí này hay không?”

Nghe thấy Ô Nha nói như vậy, khuôn mặt của Lưu Tứ Hải lập tức trầm xuống: “Ô Nha! Có phải cậu uống lộn thuốc rồi không! Nếu như còn chưa uống thuốc vậy thì cút về uống thuốc cho lão tử!”

Ba, Lưu Tứ Hải hung hăng vỗ lên chiếc ghế ông ta đang ngồi, rõ ràng ông ta đã thật sự nổi giận.

Ô Nha bĩu môi: “Tôi không biết đã uống thuốc hay chưa, nhưng mà hôm nay, tôi muốn hỏi đại ca, bởi vì cái chết của em trai và con trai, anh đã tiêu phí biết bao nhiêu tiền tài của bang chúng ta rồi?”

“Kết quả thế nào? Giết được người ta chưa? Tốn nhiều tiền như vậy, kết quả ngay đến cả một việc cũng không làm được.”

“Đại ca, anh thật sự khiến tôi rất thất vọng, anh phải biết, Tứ Hải Bang cũng không phải Tứ Hải Bang của một mình Lưu Tứ Hải anh, đại ca, chẳng lẽ anh cho rằng anh tên là Lưu Tứ Hải, cho nên Tứ Hải Bang này cũng là của nhà họ Lưu anh?”

Bình Luận (0)
Comment