Nửa đời sau, Quạ Đen đều sống dưới bóng ma của Diệp Lăng, cho dù là cuộc sống về sau, Diệp Lăng chỉ thỉnh thoảng xuất hiện mà thôi, nhưng gã vẫn luôn trong trạng thái khẩn trương cao độ, không thể thoải mái ung dung như trước nữa.
Thậm chí có lúc, gã nghi ngờ mình giết chết Lưu Tứ Hải, ngồi lên ngai vàng của Lưu Tứ Hải, cho đến khi cuối cuộc đời gã vẫn luôn mơ hồ khi nhớ đến chuyện kia.
Mà cả nhà già trẻ của Lưu Tứ Hải đều đã bị Quạ Đen nhỏ cỏ tận gốc, thời gian sau đó, rất nhiều lần gã mơ thấy cả nhà già trẻ Lưu Tứ Hải đến tìm gã đòi mạng.
Diệp Lăng đi rồi, lúc này hắn đến đây chính là vì dạy dỗ Quạ Đen, làm cho gã hiểu rõ một chuyện, nếu hắn muốn mạng gã thì lúc nào cũng có thể.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Lăng về tới Đế Đô, còn chuyện thừa kế chức vị Môn chủ Long Môn, hắn cần phải chờ tin tức Vương Thiên Hào. Dù sao Long Môn to lớn như vậy, việc thay đổi Môn chủ chính là một việc lớn.
Đế Đô, trong một quán ăn sáng bình thường, Diệp Lăng uống canh, ăn bữa sáng thơm ngon trong quán , còn ăn thêm một cái bánh trứng gà, đúng là có một hương vị vô cùng đặc biệt.
Két, một chiếc Maserati màu hồng đậu ở ven đường, cửa xe mở ra, Mạc Tư Thanh đi xuống. Trên người cô mặc một bộ váy dài ngắn tay màu đen bó sát làm bằng tơ tằm có thêu nụ hoa, dáng người quyến rũ, làm cho trong lòng không ít người rung động.
"Mẹ kiếp, mau nhìn, người đẹp cực phẩm, CMN, nếu xe này để anh đây sửa, dù chết trên giường cũng đáng! Thật không biết vào buổi tối cô ta có vui sướng ngâm nga dưới thân ai không."
"Cút mẹ nó đi, câu nói này của anh thật là có trình độ, cởi quần cũng chỉ mất năm giây, còn muốn sửa xe? Người anh em, tỉnh lại đi, cờ lê của anh quá nhỏ rồi."
"Cút đi, cờ lê của anh lớn? CMN, ngay cả cái động của mụ Vương góa chồng, chủ cửa hàng bán đồ ăn anh còn không hầu hạ được, còn ở nơi này giả bộ với tôi làm gì."
Diệp Lăng liếc mắt nhìn hai tên kia sau đó cũng không để ý đến hai tên nói chuyện không biết chừng mực kia nữa. Dù sao đây là chuyện bình thường của con người, để tay lên ngực tự hỏi, lúc trước khi chưa phát tài, Diệp Lăng cũng làm chuyện này không ít.
Mạc Tư Thanh trực tiếp ngồi xuống đối diện Diệp Lăng, lập tức hai tên đang nói luyên thuyên kia ngẩn người, nhìn thấy Diệp Lăng mỉm cười với hai người bọn họ, bọn họ nhất thời hoảng sợ.
Hai người vội vàng đứng dậy rời đi, tính tiền chạy trốn. Mẹ nó, không nghĩ tới chính chủ đang ngồi ở bên cạnh, nếu như người ta so đo, còn ngồi có cái rắm.
"Hi hi, sáng sớm đã chạy về, sao lại không cho em đến sân bay đón anh?"
Mạc Tư Thanh cũng gọi một chén cháo nhỏ, sau đó khẽ cười nói. Một bên Diệp Lăng lại nhíu mày nói: "Đi sân bay nào đón anh? Ông đây là bay về."
"Ai, cũng chỉ có em là tin anh thôi, đổi lại là người khác, lời này của anh đã làm cho bọn họ chỉ vào mũi mắng rồi. Còn bay trở về, anh cho mình là Châu Tinh Trì hồi hồn vào buổi tối sao, một tờ báo là có thể bay."
Mạc Tư Thanh cười nói, Diệp Lăng nói hắn bay về, tất nhiên Mạc Tư Thanh tin tưởng, cô biết, người đàn ông của mình có bản lĩnh này.
"Được rồi, mau ăn đi, sau khi ăn xong, chồng dẫn em đến Trung nguyên chơi, thuận tiện lại dẫn em đến Long Đằng Tửu Nghiệp của chúng ta tham quan một chút."
Diệp Lăng mỉm cười, điểm nhẹ lên mũi Mạc Tư Thanh. Mạc Tư Thanh đỏ mặt, gật đầu: "Chồng ơi, Hà gia kia làm sao bây giờ? Anh còn đi không?"
"Đi chứ, tại sao lại không đi, chẳng qua trước tiên sẽ đưa em về nhà anh đã, nếu không người trong nhà sẽ lo lắng. Sau khi đưa em về nhà anh, anh sẽ đi Hồng Kông một chuyến."
Vương Thục Phân và Diệp Thiên biết Diệp Lăng đi đón vợ, nhưng cũng đã đi vài ngày rồi, đang chờ đến sốt ruột, nếu như lại đi Hồng Kông nữa, thì phải nán lại thêm mấy ngày.
Hơn nữa, lúc này Diệp Lăng chuẩn bị mang theo Lý Thiên Hạo, cũng để cho tiểu thần côn kia nhìn truyền thừa bên kia của người ta. Trước khi giải phóng, phong thủy, tướng mệnh học biến mất đã ở đại lục, nhưng ở Hồng Kong lại vô cùng phát triển.
Mạc Tư Thanh gật đầu: "Vậy được, em đây sẽ gọi điện cho anh họ để cho anh ấy qua đây, hai chúng ta lái xe về nhà."
"Anh sẽ điện thoại cho cậu ta, em không cần phải để ý đến, chúng ta ăn xong, một lát đến nhà em sau khi nói chuyện với cha mẹ em rồi sẽ đi, sau khi về nhà anh, em sinh cho anh một bé trai béo mập, hì hì."
Diệp Lăng cười hì hì, vèo một ngụm, đã ăn hơn phân nửa chén cháo, trên môi còn dính hạt gạo nhỏ.
"Sinh con? Được, chẳng qua em thấy không biết còn phải chờ đến khi nào, trong nhà anh có khoảng 10 người đẹp, mới có ba người mang thai, mấy người khác đều như sói như hổ vậy."
"Em đây là người mới, còn phải nhường cho các chị em kia một chút, để cho các cô ấy khỏi nói em là kẻ cản trở, anh nói có đúng không
Mạc Tư Thanh lại bắt đầu chế giễu Diệp Lăng, làm cho Diệp Lăng rất xấu hổ: "Khụ khụ, chuyện đó, không có liên quan gì đến anh, hạt giống của anh đây tuyệt đối tốt tươi, nhưng đất đai lại không phì nhiêu màu mỡ, làm cho hạt giống không thể lớn lên được, chuyện này anh không khống chế được nha."
Hai người ăn sáng xong, Mạc Tinh lái một chiếc Lamborghini dừng ở ven đường, chở theo Lý Kỳ, gương mặt cậu ta tràn đầy vẻ xấu xa.
"Hì hì, em rể tiện nghi ơi, cậu đi Bảo Loan cũng không nói tiếng nào, sao không dẫn ông đây đi với, tối thiểu cũng phải để cho tôi nếm thử mùi vị của trái cau chứ."
Mạc Tinh cười hì hì, nhưng Mạc Tư Thanh lại nhăn trán nói: "Em nói này anh họ, anh nhìn lại đi, chị dâu đang xem thường anh đấy, không giữ được cái miệng."
Diệp Lăng cũng nhếch miệng cười: "Tên khốn này, nếu như tôi mang anh đi, hiện tại chắc vẫn chưa về được. Cái miệng tốt kia của anh, nếu không dạo hết quán ăn đêm ở Bảo Loan thì sẽ không trở về."
"Cái gì mà thành Trung Quốc, tổ hợp phương Tây, đoán chừng anh cũng phải nếm thử một lần thì mới chịu về."
Diệp Lăng nói xong, Mạc Tinh cũng nháy mắt với hắn, Diệp Lăng xoay người nhìn lại. Mạc Tư Thanh cười xán lạn như hoa, hai cánh tay trực tiếp quấn lên tay Diệp Lăng, ngực đỉnh đỉnh vào tay Diệp Lăng.
"Chồng, xem ra là anh đi chơi, nếu không sao anh lại biết rõ ràng như vậy. Thế nào, bản lĩnh trên giường của mấy cô Bảo Loan lợi hại không?"
Mạc Tư Thanh cười hì hì, Diệp Lăng sợ đến ngẩn người: "Đùa gì thế, anh ngay thẳng biết bao, sao anh lại có thể làm ra chuyện đáng ghét như vậy."
"Em không cần đoán mò, anh cho em biết, chuyến đi Bảo Loan là anh vì dân trừ hại, em đừng có đoán mò nữa, anh cũng không phải là Mạc Tinh."
Mạc Tinh vừa nghe, lập tức hai mắt trừng lớn, ai, liên quan gì đến tôi, sao lại kéo lên trên người tôi rồi.
Người phụ nữ của cậu cũng ở đây, người phụ nữ của tôi cũng ở đây, CMN hai quỷ nghèo, haiz nói ai cũng khó chịu, lòng cậu lớn một chút đi, buổi tối ai cũng quỳ bàn giặt nha.
"Chị dâu, chúng ta không để ý bọn họ, đi nào, em dẫn chị đi, chúng ta đến Biện Kinh gặp bạn cũ."
Vừa nói xong, Mạc Tư Thanh trực tiếp kéo Lý Kỳ lên xe, hai người ngồi lên Maserati. Mạc Tư Thanh đạp chân ga một cái, chiếc xe giống như làn gió trong nháy mắt đã biến mất cuối con đường.
Diệp Lăng liếc mắt nhìn Mạc Tinh: "Anh chính là sao chổi, theo anh đúng là không có chuyện tốt, đi thôi!"
Hai người than thở lên xe, hai chiếc xe, hai đôi tình lữ, hai nam hai nữ chạy tới Biện Kinh.
Buổi tối, hai chiếc xe giảm tốc độ dừng ở chỗ khúc quanh, Diệp Lăng đen mặt lại: "CMN đúng là xui, anh chính là một cái sao chổi. Tôi đã nói rồi, ở cùng với anh toàn gặp chuyện xui xẻo."