Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 627 - Chương 627: Cái Này Cũng Có Thể Tăng Giá?

Chương 627: Cái này cũng có thể tăng giá?

Mấy tư thế mà đám thiếu niên kia bày ra còn rất dọa người, chỉ là đáng tiếc, Mạc Tinh và Diệp Lăng, người nào cũng không giống là người bị hù dọa.

Hoàng Gia vừa chậm rãi đi tới chỗ này vừa cười lạnh một tiếng: "Nói thiệt cho bọn mày biết đi, mấy nhóc này đều được rèn luyện ở trường võ, hơn nữa còn là tinh anh."

"Ở trường võ đều là người tài giỏi, mấy người phạm sai lầm bị trường học đuổi ra, đều được tao thu nhận. Ai bọn mày muốn phản kháng, thì sẽ bị chặt chân đó.”

"Thức thời thì ngoan ngoãn lấy tiền ra cho tao, nếu không, người chịu thiệt chịu khổ đều là bọn mày cả!"

"Ồ tất nhiên, nếu như bọn mày muốn báo cảnh sát thì tao hoan nghênh. Hoàng Gia tao đây lăn lộn lâu như vậy, tất nhiên sẽ có thủ đoạn của mình. Chỉ là về sau đừng để tao gặp lại bọn mày là được."

Thì ra là côn đồ đến từ trường võ, Diệp Lăng cười lạnh một tiếng: "Ha ha, nói như thế nào đây, thì ra đều là cặn bã trong trường võ."

"Không tệ không tệ, xem ra là tập thể có tính kỷ luật và tổ chức, chẳng qua thầy tướng số đã tính qua cho tao, nói hôm nay tao sẽ gặp may mắn lớn, sẽ không bị thương, mày tin không?"

Nhìn Diệp Lăng chậm rãi đi tới, Hoàng Gia gật đầu: "Tin, sao tao lại không tin, cái gì tao cũng tin, chỉ là tao không tin số mệnh, càng không tin chuyện đi gặp thầy tướng số. Tiểu Nhị, đến rèn luyện cho tên này, để xem rốt cuộc tên này có mấy phần bản lĩnh."

Giọng nói vừa dứt, trong đám người đang vây Mạc Tinh lại thì đột nhiên chạy ra một người. Người này bỗng nhiên thân thể nhảy lên một cái, cái nhảy này nhảy cao đến giữa không trung, đánh một quyền về phía Diệp Lăng, quyền phong gào thét.

Diệp Lăng bình tĩnh không đổi sắc mặt, đang lúc thiếu niên vọt tới bên cạnh hắn, đột nhiên hắn bước ra một bước, cánh tay đưa ngang một cái, trực tiếp nện lên cổ họng thiếu niên.

Bùm một tiếng, thiếu niên hung hăng đập người xuống đất, trực tiếp xỉu, miệng sùi bọt mép.

Một màn này, làm cho tất cả mọi người đều choáng váng, bao gồm cả tên Hoàng Gia kia, quả thực không thể tin được một màn trước mắt này, đây là thâm tàn bất lộ?

Phải biết, Tiểu Nhị kia là một trong những người mạnh nhất, thậm chí một mình nó có thể đánh bại được bốn người đàn ông trưởng thành khỏe mạnh.

Hiện tại, bị một cánh tay của người ta đánh nằm ngã trên đất, miệng sùi bọt mép, mẹ nó đây quả thực là kích thích trái tim mà.

Mà Mạc Tinh lại thừa cơ hội này nhếch miệng cười to, trực tiếp nhảy một cái, một quyền đập trúng đầu tên đứng gần cậu nhất.

Rầm một tiếng, lại một thiếu niên ngã xuống đất, ngay cả một chút phản ứng cũng không có, Mạc Tinh là cường giả Kim Đan Kỳ. Nếu không phải cậu ta đã khống chế thu vào chín phần sức mạnh, thì một quyền này cũng phải đánh chết người.

Hoàng Gia choáng váng, sát, đây lại là tiết tấu gì, rốt cuộc hai tên khốn kiếp này đang làm gì, tướng mạnh dưới tay anh ta, cứ như vậy bị một quyền đánh ngã?

"Hê hê, đã lâu rồi ông đây không ra tay, A Hoàng à, ngày hôm nay phải cảm ơn mày rồi."

Mạc Tinh nói xong, con mắt tỏa sáng, mà đám thiếu niên bên cạnh cậu ta, thì rốt cuộc cũng hồi tình thần lại hung hăng đánh một quyền về phía Mạc Tinh.

Bùm bùm, hai tay Mạc Tinh nhanh chóng đánh ra, hai tên thiếu niên giống như cá chết trực tiếp bay ra ngoài, hung hăng đập vào xi măng cứng rắn.

"Xong rồi, lại bị anh cướp danh tiếng rồi, bỏ đi bỏ đi, tôi giao cho anh đó, ông đây được cái nhàn nhã."

Diệp Lăng nhún vai, đi đến chỗ cột đá, thân thể dựa vào, đốt một điếu thuốc, thảnh thơi không lo lắng nhìn Mạc Tinh trước mắt đang phát uy.

Vài tên thiếu niên đi ra từ trường võ, sao có thể ngăn cản được Mạc Tinh đường đường là Kim Đan Kỳ, dù Mạc Tinh là Kim Đan Kỳ yếu nhất, cũng tuyệt đối không thể bị người thường trêu chọc được.

Thành thạo, Mạc Tinh quật ngã toàn bộ đám người kia, hơn nữa một quyền một người từ đầu đến cuối không cần ra quyền thứ hai, quan trọng nhất là, toàn bộ đều bị đánh bất tỉnh, không chừa một ai.

Chỉ còn lại một người là Hoàng Gia đang run lẩy bẩy, sắc mặt anh ta khó coi, khóe miệng co giật, nhìn Mạc Tinh đang nhe răng trợn mắt đi về phía này, anh ta vội vàng giơ hai tay lên.

"Tôi nhận thua, tôi nhận thua, chuyện này cứ như vậy bỏ qua đi, đại ca anh xem có thể hay không ?"

Hoàng Gia vội vã giơ tay lên. Nói nhảm, nếu đánh tiếp nữa, mạng nhỏ của anh ta cũng đi tong, anh ta là người đàn ông bảy thước, chẳng lẽ còn không biết tiến lùi?

"Chịu thua? Bỏ qua? Mày cảm thấy thế nào, nếu như chúng tao không mạnh, mày có thể từ bi không lựa chọn tống tiền chúng tao hay không? Trước khi nói chuyện thì suy nghĩ lại hành động ngu xuẩn lúc trước của mình đi!"

Phanh, Mạc Tinh đánh một quyền vào mũi Hoàng Gia, lực lượng rất lớn, lập tức mũi của Hoàng Gia bị sụp xuống, máu tươi chảy ra từ hai lỗ mũi.

"Hơn nữa tao nghĩ mày đã quên, bình hoa thời Càn Long của lão tử bị người của mày đánh nát đó, mày cảm thấy chúng ta nên thanh toán món nợ này như thế nào?"

Mạc Tinh cười nhạt, lại đánh tới một quyền, trực tiếp đánh gương mặt Hoàng Gia sưng lên thật to, hàm răng cũng bị đánh gãy mấy cái, miệng đầy máu.

"Huhu, đó là giả, đại ca, đừng đánh, đau quá, tôi biết lỗi rồi, nhưng bình hoa thời Càn Long kia của anh là giả, là do người thời đại này làm, có giá trị mấy chục đồng mà thôi!"

Hoàng Gia khóc lóc kể lể, kết quả Mạc Tinh trực tiếp nhấc chân hung hăng đạp tên này ngã xuống đất, sau đó cười lạnh một tiếng: "Nói đồ của tao là giả ? Tao thấy mày đúng là to gan!"

"Mày biết lão tử là ai không, tao CMN chính là người giám định đồ cổ chuyên nghiệp bậc nhất cấp quốc gia đó, lão tử tao nói đó là đồ thật, chính là đồ thật!"

"Bình hoa kia, giá trị hơn ba trăm vạn, tao cho mày một cơ hội, ba mươi vạn, việc này liền xong!"

Ở cách đó không xa Diệp Lăng nghe xong lời này, lập tức cười lên cười: "Ha ha! Mạc Tinh, anh rất được nha, cấp quốc gia? Còn là người giám định đồ cổ, còn là hệ chuyên nghiệp, anh đừng có làm tôi cười chết!"

Bùm, Mạc Tinh hung hăng đạp một cước lên xương sườn của Hoàng Gia, Hoàng Gia lập tức trợn to tròng mắt, rống lên một tiếng thảm thiết, Mạc Tinh tàn bạo quát: "Cười! Cười cái gì mà cười! Mày đang hoài nghi tao!"

"Đại ca! Không phải tôi, là hắn, anh đánh tôi làm cái gì, sao tôi dám cười nhạo anh!"

Trên đất Hoàng Gia bi thảm giải thích, một cước này, không phải chỉ đạp gãy một cái xương sườn của anh ta, tối thiểu cũng phải ba. Hiện tại anh ta sống không bằng chết.

“Tao biết, còn cần mày nói à?"

"Tao đánh không lại hắn, nói cũng không nói lại, lấy mày trút giận không được à, nói, được không!"

Mạc Tinh cắn răng nghiến lợi nói, trên đất Hoàng Gia bi thảm kêu lên: "Được được, đại ca, được, tôi sai rồi, cầu xin anh bỏ qua cho tôi được, tôi đưa cho anh ba mươi vạn, tôi đưa, tôi đưa!"

"Ai, đừng nóng vội, ba mươi vạn đúng không? Tao ra 31 vạn, mày tăng giá đi."

Lúc này, đột nhiên Diệp Lăng đi ra, cười hì hì nói, Hoàng Gia nằm trên mặt đất thì choáng váng, cảm giác đầu óc không được minh mẫn lắm.

Đùa gì thế?

CMN cái gì đều có thể tăng giá, người lừa bịp cũng có thể tăng giá, đang nói chuyện vui đùa gì vậy, đây chính là chuyện kỳ lạ thế giới mà, trước giờ không dám tưởng tượng!

Diệp Lăng nhếch miệng cười, đi tới bên cạnh Hoàng Gia: "Mày đã quên, lúc trước mày cũng tăng giá như thế đó!"

Bình Luận (0)
Comment