Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 647 - Chương 647: Thế Lực Đáng Sợ.

Chương 647: Thế lực đáng sợ.

Diệp Phi mang theo sáu người phụ nữ đi khỏi, bọn Mạc Tinh choáng váng, khóe miệng co giật, da mặt run rẩy.

"Ha hả, ha hả, Diệp Lăng, có phải cậu gạt chúng tôi hay không, người cậu tùy tiện mang về, cậu đã nói là tiểu hòa thượng của Thiếu Lâm Tự."

Thần Phong cũng ngu người rồi, mẹ nó, đây chính là tiểu hòa thượng có bối phận cao nhất trong Thiếu Lâm sao, là hòa thượng tu luyện mười tám năm ở núi Thiếu Thất?

Cậu đừng nói giỡn, nếu như cậu nói ngồi tù chổm hổm mười tám năm ở trong kỹ viện, ngày hôm nay mới được thả ra còn tạm được. Đây không phải là hòa thượng lòng dạ từ bi không gần nữ sắc, mà là một người háo sắc, háo sắc!

Ngạo Hồng Trần cũng choáng váng, mẹ kiếp, nhìn người ta, người trong đồng đạo, chẳng qua một người là tăng, một người là đạo, nhìn lại mình một chút, sao mình lại không có tiền đồ như vậy.

"Quản lý, cho lão tử sáu người, tôi cũng muốn sáu người, một lần sáu người, nhanh lên một chút!"

Diệp Lăng đã hết sức choáng váng rồi, ngày hôm nay mấy tên này điên rồi, chạy tới chỗ này tranh đua số lượng?

Dương Phi sáu người, Ngạo Hồng Trần sáu người, Lý Thiên Hạo CMN cũng hô hai người, Thần Phong hai người, Diệp Vô Đạo ba người.

Chờ đến khi tới lượt Diệp Lăng và Mạc Tinh, không có, vậy mà cnm không có, Diệp Lăng và Mạc Tinh nhìn nhau, từ trong mắt của đối phương thấy được sự bi thảm.

"Mạc thiếu, Diệp thiếu, thật xin lỗi, thật xin lỗi, nhưng thật là hết người rồi, năm người chọn 19 người, nơi này của chúng tôi đã hết."

Quản lý cũng trở nên ngu người, vội vàng lau mồ hôi trên trán, thật là đáng sợ, đây không phải là chạy tới đây chơi, đây là chạy tới đóng gói người mà.

Có người chơi phụ nữ như vậy ư, đã bao lâu rồi, ông ta làm cái nghề này rất lâu rồi, tuy nhiên lại chưa từng thấy có người chơi như vậy.

Thành phố tràn đầy điều khó hiểu, tôi muốn trở về nông thôn, nông thôn đường trơn, một bước một cái hố.

"Ông nói cái gì, chúng tôi là người như vậy sao, chúng tôi chỉ tới tắm một cái, ông nói cái gì đó, nhanh đi ra ngoài, ông đây muốn nghỉ ngơi rồi."

Nhất thời Mạc Tinh nóng nảy lên, xua tay trực tiếp quát lui quản lý, quản lý đầu đầy mồ hôi sợ Mạc Tinh tức giận, liền vội vàng lui ra ngoài, trong lòng còn kinh hãi đây.

Chuyện này là sao, có mấy người mà gọi đến 19 người, trời ơi, này là muốn chơi mạt chược mà.

"Nghẹn khuất không?"

Diệp Lăng cười hì hì, thật ra hắn không sao cả, trong nhà còn nhiều lương thực cần nộp thuế, nào có thời gian dùng phân hóa học ở bên ngoài.

Mạc Tinh lại cười khinh thường: "Cậu nói ai đó, tôi chính là một người đàn ông chuyên đi nhà vệ sinh bên ngoài, tại sao có thể có loại cảm giác thất bại, thực sự là buồn cười ha hả."

"Ha ha, tôi sát, tôi nói này Mạc Tinh, anh học cái thói lẩm bẩm trong miệng này ở đâu thế, tôi phục rồi, anh chính là Lữ Mông, ba ngày không gặp đã để người khác lau mắt mà nhìn."

Diệp Lăng cười ha ha, Mạc Tinh nhún vai: "Đúng rồi Diệp Lăng, sao tôi lại nghe Tư Thanh nói, cậu muốn đi đến Hồng Kong một chuyến, giết uy phong của Hà gia kia?"

"Không phải đi giết uy phong của bọn họ mà là làm cho bọn họ biết, có người, có mấy lời, bọn hắn không thể không vâng theo, có một vài thế giới, một vài nguyên tắc, bọn hắn thay đổi không được."

Diệp Lăng mỉm cười, lúc này đi Hồng Kông, có lẽ sẽ máu chảy thành sông, có thể gây ra một trận bão lớn khắp bốn phía.

"Đúng rồi, nói đến đây tôi lại nghĩ đến, tôi phải gọi điện thoại cho Âu Dương Chấn Nam nói cho hắn ta một tin tức tốt."

Diệp Lăng vỗ trán, lúc trước gọi điện thoại cho Âu Dương Chấn Nam, hiện tại Âu Dương Chấn Nam đã thành người đứng đầu mới của Đại Quyển Bang, thế lực ngầm ở Mỹ đã có chỗ đứng của hắn ta.

Trong điện thoại, Diệp Lăng nói cho Âu Dương Chấn Nam, hiện tại Tứ Hải Bang ở Bảo Loan, coi như đã nằm trong lòng bàn tay của hắn, Quạ Đen người đứng đầu của Tứ Hải Bang, là con chó của hắn.

Hơn nữa Môn Chủ Long Môn, lập tức thay đổi, đổi thành hắn, hắn để cho Dương Chấn Nam chuẩn bị sẵn sàng, trong thời gian tiếp theo, nhất định sẽ xảy ra một trận hỗn loạn máu tanh.

Âu Dương Chấn Nam nghe xong thì choáng váng rồi, mẹ kiếp, lúc này mới bao lâu không gặp, sao lại thay đổi lớn như vậy?

Trước tiên nói về Tứ Hải Bang, đây chính là thế lực ngầm siêu cấp nổi tiếng ở Đông Nam Á, Lưu Tứ Hải chết rồi, hắn ta cũng có nghe một chút tiếng gió thổi, nhưng hắn ta không nghĩ tới, Quạ Đen mới lên chức kia, lại là con chó của Diệp Lăng.

Mà Long Môn, có thể nói là thế lực khủng bố chúa tể của thế giới ngầm, vậy mà lập tức đã muốn tôn Diệp Lăng thành Môn Chủ.

Quá kinh khủng, vào giờ phút này thế lực Diệp Lăng gần như đã trãi đầy toàn bộ Trái Đất, bởi vì thế lực Long Môn chính là trãi rộng toàn cầu.

Không cần nói đến thế lực ở Hoa Hạ, thân phận Diệp Lăng đã khủng bố tới cực điểm, ở Hoa Hạ của bọn họ, gần như Diệp Lăng đã trở thành ngôi sao không ai có thể ngăn cản ánh sáng của nó.

Mà ở Bảo Loan, một nửa giang sơn cũng đã nằm trong tầm khống chế của Diệp Lăng, thêm Long Môn nữa, gia tộc Rothschild, thế lực Diệp Lăng đã hoàn toàn bùng nổ rồi.

Âu Dương Chấn Nam không biết nên nói cái gì, chỉ là lẩm bẩm nói, Đại Quyển Bang cũng gần như là đồ riêng của Diệp Lăng, bởi vì lúc trước Âu Dương Chấn Nam cũng đã nói, Đại Quyển Bang là của hắn ta, mà thứ của hắn ta cũng chính là của Diệp Lăng!

Cúp điện thoại xong, Mạc Tinh gãi đầu một cái, không thể tin được nói: "Lần đầu tiên tôi phát hiện, cậu đó, đông đá một cước, tây đá một cước, hình như đã đá thành một cái hố to sự nghiệp rồi."

Đầu tiên, trong hệ thống kinh tế, đứng đầu sóng ngọn gió chính là tập đoàn Hoa Mỹ, ở nước ngoài, thì chính là gia tộc Rothschild, hai con quái vật kinh tế khổng lồ này đủ để thế giới khiếp sợ.

Lại nói đến thế giới ngầm, thì có ba con quái vật lớn Tứ Hải Bang ở Bảo Loan, Đại Quyển Bang ở phương Tây, Long Môn. Còn về trong nước thì không cần nói nữa, bởi vì trong nước không có thế lực ngầm.

Lai nói đến địa vị của Diệp Lăng, con rể của Mạc gia, mình lại là người nắm giữ con dấu thủ hộ, đường đường là tướng quân của Cục Dị Năng, ông trời của tôi ơi, không dám nghĩ nữa.

Ah đúng, còn có một Diệp Phi của núi Thiếu Thất Sơn, dù cho cậu có đi theo Diệp Lăng, thì cũng là người của núi Thiếu Thất.

Càng đừng nói đến còn có một đám người bị hắn thu phục, tính toán xuống, trong thời gian hơn một năm Diệp Lăng đã xây dựng một sự nghiệp đủ để thế giới khiếp sợ.

"Mẹ nó, tính toán như vậy, đoán chừng quyền lực sau cùng của toàn thế giới đều là của cậu mất!"

Mạc Tinh lẩm bẩm nói, Diệp Lăng bĩu môi: "Của tôi cái rắm ấy, tôi đây chỉ là một người bình thường, tôi cũng không khi dễ người, người khác cũng đừng nghĩ khi dễ tôi."

"Phải lo cuộc sống của mình thật tốt, lại qua mấy năm nữa, nên phi thăng rồi, đến Tiên Giới, lại phải liều mạng lần nữa. "

"Chiến tranh Tiên Giới rất là tàn khốc, Mạc Tinh, đến khi anh thành tiên, anh sẽ thuận lợi hơn tôi rất nhiều, anh có biết không, anh có bao nhiêu may mắn!"

Diệp Lăng muôn vàn cảm khái, một bên Mạc Tinh gãi đầu một cái, cậu ta không biết Diệp Lăng có ý gì.

Cậu ta không biết, nếu mình thành Tiên, khôi phục vận may đáng sợ, đến lúc đó, đến cùng sẽ có bao nhiêu may mắn, sẽ có bao nhiêu đáng sợ!

Diệp Lăng mỉm cười, trong con ngươi cũng lặng yên lóe ra ánh sáng tàn nhẫn.

Trước đó, chuyện của hắn, còn có hai chuyện lớn cần phải giải quyết, Chúng Thần Điện, Huyền Thiên Cung, hai thế lực lớn, nếu làm chuyện này không biết là phúc hay là họa!

Nghĩ tới đây, Diệp Lăng đứng lên, đi tới bên cửa sổ, hít một hơi thật sâu, ánh mắt trở nên thâm thúy.

Đến đây đi, mưa dông gió giật đều không sợ, đến người giết người, đến thần giết thần!

Bình Luận (0)
Comment