Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 655 - Chương 655: Bát Đại Cường Giả.

Chương 655: Bát đại cường giả.

Thời tiết buổi tối hôm nay khá mát mẻ, mặt trăng treo lơ lửng trên cao, bầu trời thưa thớt những vì sao.

Ba người Diệp Lăng đi trên con đường vắng lặng, không có lấy một bóng người, thậm chí đến cả tiếng côn trùng kêu cũng không có. Không gian yên tĩnh đến mức lạ thường khiến cho lòng người phát lạnh.

“Lát nữa chỉ cần bản thân làm tốt là được, không cần phải để ý đến cái khác. Ta còn muốn xem xem, bọn hắn sẽ sử dụng thủ đoạn gì? Hương Giang? Hừ!”

Diệp Lăng cười khẩy. Hắn cảm nhận rõ ràng phía trước và sau lưng mình có tổng cộng tám tên cường giả Kim Đan kỳ đang chậm rãi đi về phía hắn, hơn nữa còn đang bố trí một loại trận pháp áp chế.

Trận pháp bao trùm không gian, từ từ ngưng tụ. Diệp Lăng cảm nhận rất rõ ràng, linh lực thiên địa đang dần dần biến mất, quan trọng hơn cả, mỗi luồng áp lực đáng sợ cũng đang chậm rãi xuất hiện.

Diệp Lăng lạnh lẽo cười. Thủ đoạn này còn quá non nớt. Có lẽ trận pháp mà bát đại cường giả liên thủ lại bày ra cũng chỉ có thể áp chế được cường giả Kim Đan Kỳ, thậm chí cũng chẳng thế làm gì được cường giả Độ Kiếp Kỳ, chứ đừng nói đến Diệp Lăng.

Một trận gió lớn thổi đến, Diệp Phi và Lý Thiên Hạo ngẩn người, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng. Một cơn áp lực cực lớn đang hung hăng đè lên bọn họ.

Tám tên cường giả Kim Đan Kỳ ít nhất cũng sở hữu tu vi trung kỳ, bốn người phía trước, bốn người phía sau. Tất cả đều cầm linh khí trong tay, sắc mặt uy nghiêm.

Lão Lý và ông Lý của Hà gia đã đánh với thằng nhóc này một trận, chứng tỏ rất có thể nó đã đạt tới tu vi Kim Đan đỉnh phong.

Cho nên, tám người mới cực kỳ thận trọng. Nhưng đó cũng chỉ là do bọn họ không nghe ngóng kĩ càng. Nếu như bọn họ biết được Diệp Lăng là ai, cũng như những việc mà hắn đã từng làm thì khả năng cao, bọn họ sẽ không lựa chọn xuất thủ.

Nếu đặt sinh mệnh và vinh hoa phú quý lên cùng một bàn cân thì sinh mệnh vẫn đáng quý trọng hơn. Huống hồ, đây còn là một trận chiến mà họ không thể nào giành được chiến thắng.

“Thằng nhóc kia, Hương Giang ta sẽ không chấp nhận bị ai khác chà đạp, Hà gia cũng không thể bị xâm phạm. Mày thật quá phận!”

Bát đại Kim Đan cường giả lạnh giọng nói, chậm rãi đi về phía Diệp Lăng. Tám người này có lẽ chính là tám người mạnh nhất mà chỉ có những đại gia tộc mới có thể mời được.

Hơn nữa, tất cả bọn họ có lẽ cũng có quan hệ với các gia tộc, nếu không, dù có nhiều tiền đến mấy cũng không thể mời được một cường giả Kim Đan đáng sợ như vậy.

“Tôi có làm gì quá đáng ư? Hương Giang không phải Hương Giang của Hoa Hạ sao?”

“Mà Hà gia cũng không phải Hà gia của Hoa Hạ sao?”

“Các người luôn miệng nói tôi quá phận, nhưng tôi có làm gì quá phận. Ngược lại chính là các người, đám cường giả Kim Đan chấp nhận làm con chó trung thành cho các gia tộc lớn, không quá phận, nhưng lại cực kì vô sỉ.”

Diệp Lăng cười khẩy, hai tay chắp sau lưng, khí tức lạnh lẽo. Hắn giống như một vị quân vương cô độc trong đêm tối. Sát khí của hắn nồng nặc, kèm theo đó là một loại khí tức không ai bì nổi từ từ sinh ra.

Lúc này đây, Diệp Lăng chính là chúa tể của thiên địa, là một vị vương giả mà không ai có thể xâm phạm. Bất kỳ người nào dám cả gan khiêu khích hắn thì đều phải chết, không chỗ nào có thể dung tha!

“Hương Giang không phải là nơi mà mày có thể tùy ý làm xằng làm bậy. Thằng nhóc mày quả thật càn rỡ.”

Một cường giả Kim Đan tay cầm dao găm, lạnh giọng quát lên. Trong lúc đó, thân đao của hắn xoay chuyển, lưỡi đao nhắm thẳng về phía Diệp Lăng, tia sáng của lưỡi đao lóe lên sát khí nồng đậm.

Diệp Lăng gật đầu: “Tôi đã nói rồi, Hương Giang là Hương Giang của Hoa Hạ. Nếu đã thế, tôi có thể làm bất cứ thứ gì tôi muốn. Tôi chỉ nói một câu thế này thôi, hôm nay các ông nhất định phải chết!”

Uỳnh!

Diệp Lăng di chuyển, bước ra một bước, tốc độ cực nhanh, giống như diều hâu tìm mồi. Con ngươi hắn sắc bén, ra tay đánh về phía mấy gã cường giả kia.

Ầm ầm, một đấm phá vỡ không trung. Lúc này đây, thiên địa giống như đã bị thay đổi, còn trận pháp mà bát đại cường giả kia bày ra cũng từ từ vỡ vụn.

“Cái gì? Không thể nào. Mau, mọi người cùng nhau xông lên. Chúng ta đã gặp phải kẻ địch mạnh, tất cả thi triển toàn bộ sức lực, nhanh chóng giết hắn trong một đòn!”

Vù, bát đại cường giả liên thủ, hung hăng đánh về phía Diệp Lăng. Diệp Phi ở bên cạnh, hai tròng mắt lập tức phát ra một luồng khí tức đáng sợ, dần dần trở nên đỏ rực.

Trên người Diệp Phi từ từ sinh ra một luồng khí tức kinh diễm. Khí tức đó mang theo sự hung ác vô biên, mang theo sát khí đáng sợ. Hắn như đang mang trên mình một ngọn núi thây biển máu.

Lý Thiên Hạo đứng cạnh Diệp Phi cảm nhận được rõ ràng, hắn đang từ từ lột xác. Tựa hồ vào lúc này đây, tất cả khí tức của Diệp Phi đã hoàn toàn thay đổi, hắn đang phá kén để lột xác thành bướm.

Ở phía bên kia, Diệp Lăng đã tiếp cận đến chỗ bát đại cường giả, trực tiếp tung ra nắm đấm, thế không thể đỡ, điên cuồng đánh về phía một cường giả.

“Giết hắn! Mau giết hắn!”

Gã cường giả bị Diệp Lăng bao vây đột nhiên cảm giác được sự chết chóc đang bao trùm lấy hắn, không khỏi điên cuồng hét lớn.

Đáng tiếc, uỳnh uỳnh, Diệp Lăng đã đấm lên ngực hắn. Chỉ chốc lát sau, sắc mặt hắn biển đổi, cúi đầu nhìn lồng ngực.

Uỳnh!

Nổ tung. Một lão tổ Kim Đan bị Diệp Lăng đánh cho tan nát chỉ trong một quyền duy nhất, chết không toàn thây!

Đừng nói đến cường giả Kim Đan Kỳ, dù có là cường giả Độ Kiếp Kỳ, Diệp Lăng cũng chỉ cần một chiêu là có thể tiêu diệt. Đó cũng chính là sức mạnh đáng sợ của chín đại Thần Anh hiếm có trên thế giới.

“Cái gì?”

Khi linh khí của tất cả mọi người chạm đến thân thể Diệp Lăng, tất cả đều vô cùng chấn kinh.

Bọn họ đều khó mà tin nổi trừng lớn mắt.

Bọn họ chỉ nghe thấy âm thanh leng keng, những luồng sát khí tấn công vô địch khi xưa thậm chí cũng không thể chạm vào làn da của Diệp Lăng, giống như bọn họ đã chạm đến vật cứng rắn nhất trên thế giới.

Diệp Lăng quay người lại, sắc mặt uy nghiêm, trừng mắt nhìn chằm chằm: “Các người, định chạy trốn sao?”

Uỳnh, lại thêm một quyền nữa. Lần này, Diệp Lăng tung ra một quyền, trên đó xuất hiện một con hỏa long khủng khiếp, thân thể của nó đáng sợ đung đưa, đuổi giết về phía thất đại cường giả.

Ầm ầm, hỏa long rung chuyển, thân thể đáng sợ của nó như quét qua hàng ngàn quân lính. Thân thể của thất đại cường giả đều chấn động, trực tiếp rơi xuống.

Phù, phù. Từng người từng người một thổ huyết, sắc mặt tái nhợt, thậm chí có hai người bị uy lực của quyền này mà chết ngay tại chỗ.

Không, không thể nào. Rốt cuộc hắn ta mạnh đến cỡ nào? Cho dù hắn ta có thể dùng một quyền đánh lui ông Lý, nhưng vẫn không thể giết chết ông ấy được. Điều này chứng minh, ông Lý có đủ sức để đánh một trận!

Mà bây giờ, cả bảy người bọn họ gộp lại cũng không thể ngăn được một quyền của người này. Uy lực của một cú đánh không ngờ lại có thể kinh khủng như vậy!

“Các người thật đáng chết!”

Diệp Lăng từ từ di chuyển, giống như một vị thần chết đang dạo bước trên nhân gian, mỗi một giây lại cướp đi sinh mệnh của một người. Mà bọn họ lúc này lại chính là mục tiêu kế tiếp mà thần chết phải thu hoạch.

Xoẹt. Một luồng khí tức đáng sợ sinh ra trên móng tay sắc nhọn của Diệp Lăng, từ từ bay lên không trung, sau đó điên cuồng nhảy nhót rồi chui thẳng vào trong người vị cường giả thứ nhất.

Khuỵch. Kim Đan lão tổ đầu tiên nghẹo đầu, hơi thở biến mất, chết ngay tức khắc. Lực lượng đáng sợ của Diệp Lăng đã đánh nát thể nội và tất cả nội tạng của hắn.

“Tiếp theo, ông là người thứ hai!”

Diệp Lăng nở nụ cười kì quái. Cường giả thứ hai bị Diệp Lăng gọi tên, lập tức ngẩn người, sau đó gào thét, chật vật đứng dậy bỏ trốn.

Thế nhưng, có một luồng khí tức đáng sợ đã từ từ xuất hiện quanh thân hắn, chúng lượn lờ xung quanh. Cường giả đang chạy trốn kia phát ra âm thanh đùng đoàng, rồi ngã xuống đất, tử vong.

“Tôi đã nói rồi, các người đều phải chết. Hôm nay, dù chỉ là một người cũng không thể sống nổi!”

Bình Luận (0)
Comment