Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 656 - Chương 656: Sát Thần.

Chương 656: Sát thần.

Hắn chính là một sát thần. Chính trận chiến tiêu diệt toàn bộ Hương Giang đó đã thể hiện sức mạnh của hắn, đồng thời cũng khiến cho biết bao nhiêu người khiếp đảm. Thậm chí bao nhiêu năm về sau, khi nhắc đến cái tên này, người ta vẫn không khỏi run rẩy.

Hắn tên là Diệp Lăng, hắn gần như đã tiêu diệt hết tất cả các gia tộc quyền thế ở Hương Giang. Cũng chỉ bởi vì Hà gia không giữ chữ tín, hoặc là chỉ bởi vì, bọn họ dám coi thường lời nói của hắn.

Người thứ hai đã chết rồi. Diệp Lăng cứ như thể một thần chết giáng lâm, không có người nào có thể thoát khỏi cái chết khi đối mặt với hắn, trừ phi, người đó là thần!

Mà cho dù có là thần, chỉ cần Diệp Lăng vén tay áo lên, hung hăng kéo hắn xuống nước, máu rơi ra vài giọt, cũng có thể khiến cho vị thần linh đó rơi xuống địa ngục, nhập vào hoàng tuyền.

“Không! Diệp thiếu, xin hãy tha cho bọn tôi. Bọn tôi cam đoan sẽ không đối đầu với ngài nữa, thậm chí còn giúp ngài giết chết Hà gia, Trịnh gia, tất cả bọn họ!”

Một cường giả bị dọa đến vỡ mật khóc ròng ròng, không còn đó là uy nghiêm và khí phách của một vị cường giả Kim Đan kỳ nữa. Hiện tại đã biến thành một con chó già sợ chết, kinh hồn táng đảm.

Diệp Lăng lắc đầu, mỉm cười: “Ông nghĩ tôi sẽ nương tay với một kẻ muốn giết chết tôi sao? Đừng có mơ mộng hão huyền. Chính tại thời khắc ông lựa chọn làm như vậy thì cũng chính là lúc mà sinh mệnh ông kết thúc.”

Vù. Một luồng khí tức đáng sợ nhanh như chớp cướp đi sinh mạng của vị cường giả kia, đồng thời phá hủy hoàn toàn nội tạng và kim đan của hắn.

“Diệp Lăng! Mày làm như vậy, ông trời chắc chắn sẽ tiêu diệt mày! Mày là tên súc sinh, là một tên ma đầu giết người không ghê tay!”

“Haha! Giết chết bọn tao đi. Sớm muộn gì mày cũng đi vào con đường của bọn tao mà thôi, trời cao sẽ trừng trị mày, thu phục tên ác ma giết người không chớp mắt là mày!”

Cả một đám lão tổ Kim Đan điên cuồng hét lớn. Đằng nào cũng chết, chi bằng tỏ ra khí phách một chút, lăng mạ Diệp Lăng.

Diệp Lăng gật đầu: “Tôi phát hiện các người thật vô sỉ. Có lẽ là do nơi này đã bị nô dịch hàng trăm năm, cho nên sự vô sỉ đã sớm khắc sâu trong máu thịt các người.”

“Các người giết tôi thì là việc chính đáng, ông trời lại không thu phục các người. Còn tôi phản kháng lại thì tôi lại thành ác ma, còn là một ma đầu đến cả trời cao cũng không thể dung thứ sao?”

“Ha ha! Các người đã bảo tôi là ma đầu. Vậy thì tới đây, từ giờ tôi sẽ chính là ma đầu. Tôi đứng ở đây, ông trời muốn thu phục tôi thì cứ tới mà thu phục!”

Vù, khí tức đáng sợ lại nhanh chóng giết chết một người. Lúc này đây, bát đại cường giả đã bị tiêu diệt chỉ còn lại một nửa. Bốn người khác đã bị giết chết.

Không ai có thể trốn thoát được, không có một ai. Bị sát khí kinh khủng của Diệp Lăng phong tỏa, bất cứ ai cũng đều phải chết, dù có là Kim Đan cũng không thể trốn thoát.

Vù vù, các cường giả lại tiếp tục bị giết chết. Trong chốc lại, tám người đã chỉ còn lại một cường giả Kim Đan trung kỳ. Sắc mặt hắn tái nhợt, toàn thân run lẩy bẩy.

Cái chết đã sắp đến với hắn. Việc này giống như lúc xử bắn tội phạm, tám người cùng bị hành quyết, mỗi một lần giết chết một người. Khi hành hình, quan sẽ hô to, người đầu tiên sẽ bị xử bắn. Người thứ nhất chết, người thứ hai chắc chắn sẽ bị dọa sợ, hồn bay phách lạc.

Cho nên, vị Kim Đan cường giả này, bây giờ cũng đã gần như sắp chết, toàn thân đã không còn lại chút ý thức nào, chỉ còn lại phản ứng tự nhiên.

Nhưng đúng lúc này, Diệp Phi ở cách đó không xa đang ngửa mặt lên trời kêu to. Thân thể lập tức bộc phát một luồng sát khí khủng khiếp, xông thẳng lên trời xanh, rít gào động thương nguyệt.

Diệp Lăng lập tức vui mừng. Khá lắm, cuối cùng cũng đột phá rồi. Sau khi tập hợp các Kim Đan bị giết chết, Diệp Phi đã lột xác, tăng cấp lên sát thần.

Diệp Phi đã không còn phải chịu sự trói buộc của Thích Vũ Kiện nữa, giờ đây hắn đã có thể sống theo cách mà mình muốn. Phương pháp mà Diệp Lăng đưa cho hắn cũng thật thâm thúy và huyền diệu, sau đó hắn có thể gần như kiềm chế được cảm giác giết chóc bùng phát trong mình.

“Tôi cho ông một cơ hội. Người anh em của tôi vừa mới đột phát lên Kim Đan Kỳ. Nếu như ông có thể thắng cậu ấy, tôi sẽ cho ông đi.”

Diệp Lăng đột nhiên cười một tiếng. Hắn muốn giúp cho Diệp Phi luyện tập sinh tử, nhưng tên cường giả Kim Đan kia lại lập tức cảm giác tràn ngập cơ hội sống sót.

Nếu thắng cái tên vừa mới đột phá Kim Đan Kỳ kia thì mình sẽ có thể sống sót sao?

Nhưng liệu mình có thất bại không? Đương nhiên là không, bản thân mình đã đạt Kim Đan trung kỳ biết bao nhiêu năm, nội tình thâm hậu, một thằng nhóc mới đột phá thì làm sao có thể thắng nổi mình?

“Nếu như tôi vô tình làm hắn bị thương, hoặc là giết chết hắn thì sao?”

Cường giả Kim Đan hỏi. Bởi vì khi Kim Đan Kỳ chiến đấu, nếu một người yếu hơn thì chắc chắn kết cục cuối cùng sẽ là cái chết, không có gì có thể dự tính được.

Diệp Lăng chỉ nhẹ nhàng cười một tiếng: “Nếu cậu ta chết hoặc bị thương thì là do cậu ta học nghệ chưa tình. Nếu như ông chết thì kết cục cũng như vậy. Cho nên cứ yên tâm đi.”

Một con dao sắc bén thì cần một hòn đá để mài, còn một hảo kiếm tuyệt thế thì cần không ngừng rèn luyện, nếu không, sẽ khó có thể trở thành đại khí.

“Diệp Phi, giết hắn!”

Diệp Lăng vừa quát. Diệp Phi mới đột phá, lập tức đỏ bừng con mắt, tràn ngập sự trần trụi, không còn chút lộng lẫy nào.

Vù. Diệp Phi đột nhiên vọt lên, đoản đao cầm trong tay bỗng chốc xoẹt ngang. Lúc này, hắn như một con sói cô độc đang đi lang thang trong đêm tối với một sự khát máu vô biên.

Bịch bịch, Diệp Lăng đột nhiên phi người bay lên không trung.

Đoản đao trong tay quét ngang, cánh tay đằng sau thì gồng lên, lực lượng đáng sợ của Kim Đan ngập tràn khắp thân thể, hoàn toàn khác biệt so với cảm thụ lúc trước của Diệp Phi.

Ầm ầm, tiếng đao kiếm xoẹt ngang phát ra. Sức mạnh đáng sợ bộc phát theo sức lực của Diệp Phi, tung ra một đòn công kích tán loạn.

Sắc mặt cường giả Kim Đan trung kỳ kia trở nên nghiêm túc. Đối mặt với một đao kia, hắn cảm thấy thật khủng khiếp, thậm chí còn có cảm giác hơi sợ hãi.

Dù hắn chỉ hơi sợ, nhưng sự sợ hãi sẽ ngày càng phát triển. Nếu hắn hoàn toàn chìm đắm trong sợ hãi, vậy thì hắn chắc chắn sẽ bại trận.

Vèo. Cường giả Kim Đan vội vàng nhấc trường kiếm trong tay lên, ngăn chặn cú chém mạnh mẽ của Diệp Phi.

Keng keng. Cường giả Kim Đan lùi về sau vài bước, hai mắt trợn tròn, cảm giác cánh tay run lên, thậm chí còn có vết máu bắn ra. Đây là điều mà hắn không thể tưởng tượng nổi.

Không thể nào. Một thằng nhóc mới đột phá lên Kim Đan Kỳ, không thể nào có tu vi mạnh mẽ như vậy được. Đây là một trò đùa hay sao?

Ngay sau đó, vào lúc hắn còn chưa kịp nghĩ xong thì thân thể Diệp Phi đã xoay chuyển một cái. Cây đao trong tay vẽ lên trên không trung mấy đóa đao hoa. Đao hoa tỏa ra ánh sáng xán lạn, vô hình đoạt mệnh.

Ầm ầm. Thân thể cường giả Kim Đan chấn động, ngực bị hai đóa đao hoa đánh đến, máu tươi phun ra.

Mà Diệp Phi lúc này đã kề sát bên cạnh cường giả Kim Đan, khoảng cách gần nhau như vậy, con đao của hắn đột nhiên nhấc lên, lặng lẽ xoẹt qua cổ của cường giả Kim Đan.

Âm thanh tí tách nhỏ xíu vang lên, cường giả Kim Đan che cổ, trường kiếm trong tay rơi xuống, ư ư nói không ra tiếng.

Ở cổ họng của hắn có một tia máu bắn ra qua ngón tay. Hắn cảm giác được hô hấp của mình đang dần biến mất.

Hơi thở đang ngày càng yếu ớt. Đường đường là một cường giả Kim Đan trung kỳ, lại bị Diệp Phi dùng ba đao giết chết.

Ầm ầm, cường giả Kim Đan cuối cùng cũng ngã xuống đất, hắn đã chết ngay dưới tay của Diệp Phi vừa mới đột phá.

Diệp Phi đứng trong bóng đêm, cái đao trong tay hắn chảy ròng ròng máu tươi. Hắn như một sát thần tàn ác, khí tức mãnh liệt, đáng sợ vô biên!

Bình Luận (0)
Comment