50 năm trước, một tai nạn thật lớn kia đã dẫn toàn bộ Hoa Hạ rơi vào tình trạng nước sôi lửa bỏng trước nay chưa từng có.
Vô số dân chúng chịu cảnh thống khổ vô cùng, tuy dưới sự ủng hộ toàn lực của quốc gia, tai nạn này đã được hóa giải không ít, nhưng vẫn có không ít người trôi giạt khắp nơi.
Tần Căn Sinh chính là một trong số đó, năm đó ông ta mười mấy tuổi, lưu lạc đến một con đường sắt. Ông ta đã đói bụng chừng mấy ngày, nên đã ngất xỉu xuống đất.
Lúc ông ta mở mắt ra, một người đàn ông trung niên mặc đạo bào rách nát đã cứu ông ta, ngươi đàn ông đó chính là Đạo Minh chân nhân.
Nhìn thấy Tần Căn Sinh tâm địa thiện lương, tâm tính thuần hậu, trong đầu Đạo Minh chân nhân cũng nổi lên ý niệm thu đồ đệ, chẳng qua ban đầu chỉ thu Tần Căn Sinh làm đệ tử ký danh, quyết định chờ mấy năm sau lại nhìn thái độ của người này rồi quyết định thu thành đệ tử chính thức.
Thời gian hơn hai năm, Đạo Minh chân nhân giao toàn bộ thần thông Phong Thủy Điểm Huyệt, Kỳ Môn Độn Giáp cho ông ta, Tần Căn Sinh cũng học nghệ thành công.
Nhưng trong một lần ngoài ý muốn, đột nhiên Tần Căn Sinh mất tích, Đạo Minh chân nhân tìm Tần Căn Sinh khoảng nửa năm, cuối cùng không thể không buông tha.
Bói toán cũng không bói ra nơi Tần Căn Sinh mất tích, Đạo Minh chân nhân về tới Hỏa Thần đài, cuối cùng mới nhận Lý Thiên Hạo, làm đệ tử quan môn duy nhất.
Lấy lời của Tần Căn Sinh nói, ban đầu ông ta bị một Huyền Sư cường đại của Hồng Kông nhìn trúng, bởi vì cự tuyệt yêu cầu bái sư của tên Huyền Sư kia, Tần Căn Sinh bị đánh ngất xỉu, trực tiếp mang về Hồng Kông.
Đã nhiều năm như vậy, tên Huyền Sư kia cũng đã chết, mà dưới sự trở giúp của tên Huyền Sư kia, Tần Căn Sinh thành công trở thành đại sư số một của Đông Nam Á, tu vi cũng lên được cảnh giới Tiên Thiên.
Chỉ là đáng tiếc, đến cuối cùng ông ta cũng không tìm được ân sư đã truyền thụ thần thông cho mình, bởi vì khi đó đại lục đang rơi vào thời kỳ xử lý tai họa, Tần Căn Sinh chỉ biết tục danh của sư phụ, vốn không biết sư phụ thuộc về sư môn nào.
Cho đến mười mấy năm trước, ông mới nghe ngóng được, ân sư truyền thụ cho ông thần thông chính là môn chủ của Thiên Cơ Môn ở Hỏa Thần đài, mà bởi vì bận một ít chuyện cho nên Tần Căn Sinh cũng không thể đi đến đại lục, cho nên vẫn kéo dài chuyện này, chẳng qua vẫn luôn thờ cúng bài vị trường sinh của sư phụ mình.
Cho đến khi đám người Diệp Lăng tìm đến cửa, Tần Căn Sinh mới phát hiện, một trong những người đứng ở trước mặt này, vậy mà lại là đệ tử của ân sư, mà mình, lại là một đại đệ tự không có đồ danh (không có thân phận đồ đệ).
"Nhiều năm như vậy, tôi thẹn với ân sư, ân sư đối với tôi ân nặng như núi, tôi lại không thể ở bên cạnh ân sư phụng dưỡng một ngày, tôi thật thẹn trong lòng."
"Bây giờ ân sư đi về cõi tiên, mặc kệ thế nào, tôi cũng phải đến đại lục tế vong hồn của ân sư, cầu xin với lão nhân ngài, tha thứ cho tên đồ đệ này!"
Tần Căn Sinh nói đến chỗ xúc động này thì chảy nước mắt, mấy năm nay bởi vì ân oán hội Huyền Học, làm cho ông không thể đi vào đại lục như người thường nhưng lúc này đây, ông muốn đi tế bái ân sư, ai dám ngăn cản ông.
"Sư huynh, đừng thương tâm, tôi nghĩ sư phụ trên trời có linh thiên, nhất định sẽ không trách huynh."
Lý Thiên Hạo thoải mái nói, một bên Diệp Lăng cũng mỉm cười nói: "Như vậy đi, Thiên Hạo anh ở lại chỗ này của Hội trưởng Tần mấy ngày đi, học tập cho tốt vào.”
"Tôi đây sẽ dẫn theo Diệp Phi đi chỗ khác, mấy ngày nữa chờ chuyện của anh và Diệp Phi đều xong xuôi cả thì chúng ta trở về, vốn lúc đầu chuyến đi này là muốn dẫn anh đi so tài với đại sư nơi này."
Lý Thiên Hạo gật đầu, Tần Căn Sinh cũng gật đầu: "Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chăm sóc tiểu sư đệ thật tốt, đến khi các cậu trở về đại lục, tôi cũng sẽ theo về một chuyến đi Hỏa Thần đài tế bái ân sư."
Diệp Lăng đi rồi, dẫn theo Diệp Phi, hai người ra khỏi nhà ngang, vội vàng lái một chiếc Mercedes S600 đi đến vùng ngoại ô.
Xe này là Tào Hồng đưa tới, là xe trong nội bộ Long Môn, tất nhiên, nếu Diệp Lăng muốn xe, thì mấy gia tộc lớn kia chỉ sợ cũng phải xếp hàng tặng xe.
Vùng ngoại ô Hồng Kông, có một nhà xưởng bỏ hoang, nói là nhà xưởng bỏ hoang, nhưng ở đây đậu rất nhiều loại xe thể thao sang trọng, còn hơn cả buổi triển lãm xe.
Nơi đây, là một trong những xí nghiệp ngầm của Hướng gia, là một lôi đài Hắc Quyền*, lôi đài ở nơi này bao gồm toàn bộ cao thủ bậc nhất trong giới Hắc Quyền ở Đông Nam Á, nó không chỉ cao hơn Hắc Quyền của hội sở Mạc Tư Thanh một bậc.
Dù sao dưới chế độ xã hội này, mặc kệ thế nào, Mạc Tư Thanh cũng không thể làm chuyện quá đáng hơn nữa
Hơn nửa tháng kế tiếp, Diệp Phi sẽ ở lại chỗ này, lấy thân phận quyền thủ lên đánh lôi đài, sau đó ma luyện Sát Lục Chi Tâm của cậu, xem như là một loại tu hành mới.
Sáng sớm ngày hôm nay, Diệp Lăng đã gọi điện cho lão đại Hương gia còn chưa hết hoảng sợ kia, hiện tại ông ta đang ở chỗ này chờ Diệp Lăng và Diệp Phi.
Đúng, đứa con trai thứ hai chết trong tay của Diệp Lăng, nhưng so sánh với toàn bộ Hướng gia mà nói, cái chết của đứa con thứ hai là đáng giá. Nếu không có cái chết này thì cả Hướng gia đều phải gánh lấy một hồi tại họa cực kỳ kinh khủng.
Hơn nữa lão đại Hướng gia còn có một đứa con trai, muốn nói trong lòng ông ta không hận là giả, ông ta hận không thể ăn thịt Diệp Lăng, uống máu Diệp Lăng.
Đáng tiếc, ông ta không có thực lực này, vị kiêu hùng tung hoành ngang dọc hại bao nhiêu gia đình mấy chục năm ở Hồng Kông này cũng biết đạo lý không thể không cúi đầu, không chỉ có ông ta, vài gia tộc lớn như Trịnh gia kia cũng biết.
Nếu không, tại sao lại lựa chọn khuất phục Diệp Lăng, để hắn bôi đen mặt mũi của mấy gia tộc lớn ở Hồng Kông?
Lão đại Hướng gia nhìn thấy xe của Diệp Lăng đến, vội vã chạy tới, một đám người phụ trách sau lưng Hướng lão đại đều ngây người, Hồng Kông rộng lớn như vậy, ai có tư cách để cho đại ca của mình đi mở cửa xe?
Lý Siêu Nhân, lão nhân Hà gia, Trịnh gia, Quách gia, mặc kệ người nào, đều không tư cách này!
Nhưng bây giờ, lão đại Hướng gia lại nở nụ cười nịnh nọt, nhìn Diệp Lăng và Diệp Phi xuống xe, Diệp Lăng nhìn lão đại Hướng gia một chút: "Từ hôm nay trở đi, tạm thời Diệp Phi sẽ là người của quyền quán các người, mỗi ngày thay người của ông lên sàn boxing chiến đấu!"
"Tôi yêu cầu ông truyền tin này đến cho toàn bộ giới cao thủ hắc quyền ở Đông Nam Á thậm chí là ở quốc tế, ở chỗ này sẽ tổ chức một trận đấu, tiền thưởng 100 triệu USD, có thời gian một ngày để đăng ký, ngày mốt khai chiến!"
"Mà Diệp Phi, cậu phải ở trong trận đấu này tôi luyện mình, tôi luyện Sát Lục Chi Tâm của mình, cậu cũng phải lấy được ngôi vị quán quân, đừng làm mất mặt sư phụ cậu."
Tiền thưởng 100 triệu USD, ngay cả lão đại Hướng gia khi nghe đến số tiền này cùng trợn to mắt, đây chính là muốn triệu tâp toàn bộ cao thủ đệ nhất trong giới Hắc Quyền.
Số tiền khổng lồ này, đủ để cho toàn bộ quyền thủ trong giới Hắc Quyền điên cuồng, chỉ có thời gian một ngày để đăng ký sợ rằng điện thoại sẽ bị vô số người gọi cho nổ rồi.
"Tất nhiên ông có thể mở cá cược, để kiếm một chút tiền, Diệp Phi sẽ ở lại chỗ này của ông, tôi đi đây, có việc gì thì liên lạc với tôi."
Nói xong, Diệp Lăng lái xe rời đi, hai mắt Diệp Phi trở nên tối tăm, một luồng hung ác xuất hiện trong tròng mắt của cậu.
Lão đại Hướng gia đã thấy qua thủ đoạn của Diệp Phi nên khi nhìn thấy cảnh này thì thân thể run rẩy lên, kém chút nữa bị cỗ khí tức đáng sợ này chấn cho ngã xuống đất
Sau một tiếng, toàn bộ cao thủ đỉnh cấp giới Hắc Quyền đều nhận được một thư mời, một trận đấu cao cấp nhất sẽ được tổ chức, tiền thưởng 100 triệu USD!