Tiền thưởng 100 triệu USD, làm cho cả giới Hắc Quyền đều hoàn toàn sôi trào, ngay lúc này, không biết bao nhiêu hãng hàng không đã thêm chuyến bay bay đến Hồng Kông vào lịch bay.
Vô số quyền thủ Hắc Quyền đều phát điên, 100 triệu USD, hơn nữa còn có tiền thưởng thêm khác, các loại tài trợ khác nữa, trận đấu lần này, đã nổi tiếp khắp giới Hắc Quyền, được quyền thủ khắp thế giới nhìn chăm chú.
Những quyền thủ không có tiếng tăm gì, cũng báo danh tham gia trận đấu, bọn họ đến vì chiến đấu, người có thể tham gia tranh tài ở trận đấu này, thực lực cũng sẽ không thấp. Cho nên, trong lòng những quyền thủ không cầu danh chỉ cầu nghệ kia, cũng sôi sục lên.
Mà chẳng qua tất cả chuyện này cũng chỉ vì một câu nói của Diệp Lăng, còn như Diệp Phi, Diệp Lăng tin tưởng cậu, trong trận đấu lần này sẽ lột xác
Thân thể giết chóc rất là cường đại, bất kỳ người nào cũng không thể đoán trước được, đây chính một trong những chiến thể cường đại nhất.
Hơn nữa giết chóc thuần âm, nhưng Phật Pháp thuần dương, một tên đường đường có thân thể giết chóc, lại tu hành Phật pháp mười tám năm, hơn nữa mỗi ngày ăn chay niệm Phật, tụng kinh niệm văn.
Mười tám năm qua, Diệp Phi là thân đồng tử, điều này cũng làm cho cậu tạo cho mình một truyền kỳ, âm dương đồng chúc, là thân thể giết chóc đáng sợ nhất trong lịch sử.
Thời gian kế tiếp, Diệp Lăng trôi qua một mình, hắn không có biện pháp rời Hồng Kông về Đông Hải, hắn phải ở chỗ này trông nom hai người kia.
Nói cho cùng không biết khi nào sẽ xảy ra chuyện, lỡ như Lý Thiên Hạo đột phá, hay Diệp Phi gặp phải tên đáng sợ nào đó, tất cả dù là một phần vạn rất nhỏ cũng phải phòng ngừa.
Mấy ngày này, Diệp Lăng đi dạo chơi một mình, cũng rất tự do tự tại, mỗi ngày đều ăn hải sản, dạo chơi, hoặc là đi câu cá, hóng gió biển.
Nói chung, hắn giống như là đang dạo chơi nhân gian vậy, cứ như vậy, tu vi của hắn, vậy mà dưới hoàn cảnh như vậy, lại vẫn đột phá nửa phần.
Tất cả hành vi của hắn đều phù hợp với quy luật tự nhiên, không cố ý làm quá lên, tùy theo lòng mình, nghĩ đến đâu làm đến đâu, liên tục dạo chơi hồng trần.
Đến ngày thứ sáu, lão đại Hướng gia đã sớm mở trận đấu so tài, lần thi đấu này có khoảng ba trăm vị quyền thủ đỉnh cấp trong giới Hắc Quyền.
Trận đấu tổng cộng mười ngày, mỗi ngày đều tiến hành thi đấu tàn khốc. Trên lôi đài Hắc Quyền, lên đài là phải ký giấy sinh tử, bị đánh chết, chỉ có thể trách bạn học nghệ không tinh.
Vào ngày đầu tiên của trận đấu Diệp Lăng đã đến thăm Diệp Phi, ba trận đấu đầu, chưa được mười giây Diệp Phi đã đánh bại đối thủ, sáng lập một kỳ tích mới.
Đương nhiên, Hướng gia cũng đã sớm tốt chức cá cược ra đến nước ngoài, lúc này đây, ông ta phải thừa dịp trận thi đấu cao cấp này để kiếm một khoản tiền lớn, muốn ăn no uống đủ phải nhờ lần này rồi.
Đang lúc Hướng gia nỗ lực vì lợi ích của mình, lúc này Diệp Lăng đang nghỉ phép ở bãi biển.
Trên bãi biển có không ít người, các người đẹp đều mặc bikini, một đám người đều có dáng người xinh đẹp, mang theo nón che nắng kính râm, Diệp Lăng thật sự không hiểu.
Nơi có thể lộ đều đã lộ hơn phân nửa, đeo kính râm còn có tác dụng chó gì. Là muốn che con mắt hay sử dụng để đùa giỡn trai đẹp?
Mà lúc này, ở chỗ khác cách đó không xa, bốn phía không người, là đạo diễn Đỗ Phong nổi tiếng Hồng đang quay phim, một mảnh bãi cát này bị bọn họ sử dụng.
Chẳng qua đạo diễn Đỗ Phong đã phái người thanh lý đám du khách kia, đều rất ôn tồn mà khuyên nhủ, chỉ sợ du khách xung quanh tức giận.
Mà sắc mặt Đỗ Phong lại khó coi khi nhìn đám diễn viên đang diễn kia, nữ chính và nữ phụ đang diễn với nhau, nhưng vì sao diễn như thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên, cảm giác không đủ vui sướng tràn trề.
Hiện tại nữ chính là Vũ Nhu, là nữ minh tinh chạm tay là có thể bỏng trong giới giải trí, có sự tồn tại của cô, chính là một sự đảm bảo cho phòng bán vé, giống như Châu Kiệt Luân năm đó vậy, gần như lực hiệu triệu người hâm mộ là vô địch.
Mà Vũ Nhu còn lợi hại hơn anh ta nữa, người hâm mộ vô số, thậm chí ở phương Tây cũng có vô số người hâm mộ, quan trọng nhất là, Đỗ Phong dùng ánh mắt đạo diễn nhìn ra được, Vũ Nhu rất chuyên nghiệp, ít nhất là dùng tâm để diễn.
Mà vị ở đối diện kia, ra mắt sớm, tuy có độ nổi tiếng không tồi, nhưng chỉ có số mệnh diễn nữ phụ, chưa từng diễn qua nữ chính.
Nhan sắc không tồi, kỹ năng diễn xuất cũng tốt, nhưng trong giới giải trí cô ta chính là một người thích gây chuyện, tính khí lớn, tự cao tự đại, thậm chí ngay cả một ít nữ minh tinh hàng đầu cũng không tự cao tự đại bằng cô ta.
Một chút không vừa ý liền trực tiếp chửi ầm lên với người diễn cùng, thanh danh trong giới không tốt, nhưng may cô ta có kỹ thuật diễn, nếu không đã sớm biến mất trong giới giải trí rồi.
Mà lần này, có người nói cô ta quyến rũ được công tử Quách gia, người kia chính là một quái vật lớn, tuyệt đối là người trong giới quý tộc.
Quyến rũ được công tử Quách gia, vậy không cần nói, tối thiểu ở Hồng Kông này, sẽ không ai dám trêu chọc đến cô ta, ngay cả mấy đại lão thế giới ngầm cũng phải cho cô ta mặt mũi.
Không phải sao, bây giờ bệnh cũ tự cao tự đại của cô ta đã bắt đầu tái phát rồi, cô ta cho rằng, tiểu nha đầu ra mắt chưa được nửa năm đã làm cô ta trở thành nữ phụ này, trong lòng cô ta vô cùng không phục.
Nếu như là Băng Băng, hay là các nữ minh tinh hàng đầu khác, cô ta cũng sẽ không nói, dù sao địa vị của người ta đã bày ở đây, tuyệt đối không phải chỉ vì chuyện cô ta quyến rũ được công tử Quách gia mà có thể chuyển bại thành thắng.
Nhưng lúc này, người dựa vào ca hát mà lập nghiệp, bây giờ còn muốn lấn sân sang diễn suất điện ảnh, cô ta vô cùng không phục.
"Tôi nói, rốt cuộc cô có biết diễn hay không vậy, nếu như không biết diễn thì nhanh quay về ca hát đi, cô xem cô diễn cái gì, cô phối hợp với tôi mà không có chút ăn ý nào cả.”
Vị đại minh tinh Lục Tuyết này trực tiếp ném đạo cụ trong tay đi, sau đó chửi ầm lên, làm toàn bộ không khí hiện trường, ngay lập tức trở nên lúng túng
Bao gồm cả đạo diễn Đỗ, ông nhìn thấy chuyện này thì có chút ngẩn ra, làm cái gì vậy, ở trước mặt đạo diễn mà muốn mắng thì mắng?
Ở đối diện Vũ Nhu cúi đầu, không biết nên nói cái gì, sắc mặt lộ ra vài phần xấu hổ, cô cảm thấy mình đã rất nỗ lực.
"Lục Tuyết, cô đang làm gì vậy!"
Đạo diễn Đỗ trực tiếp đứng dậy, đen mặt đi tới chỗ các cô, ai cũng biết lúc quay phim tính khí của ông rất lớn, một chút không vừa ý thì chửi ầm lên, rất nhiều minh tinh đều sợ.
Nhưng hôm nay Lục Tuyết lại dám nhìn thẳng vào con mắt lóe lên ánh sáng tức giận kia của đạo diễn Đỗ.
"Đạo diễn, người này không biết cách diễn, cô ta chính là một người không có chuyên môn, ông xem bộ dạng này đi, phải diễn tình cảm thì không thấy tình cảm, muốn cái gì cũng không có cái đó, tôi không có biện pháp phối hợp!"
Lục Tuyết lạnh giọng quát lên, sau đó chỉ vào Vũ Nhu, người đại diện của Vũ Nhu vội vàng đi tới, đứng trước bảo vệ Vũ Nhu ở phía sau lưng.
"Rất xin lỗi cô Lục Tuyết, tôi cho rằng Vũ Nhu diễn rất tốt, cô có thể nói kỹ thuật diễn của chúng tôi không thành thạo, thế nhưng cô không thể nói chúng tôi diễn không có tâm."
"Còn về mặt phối hợp, tôi vẫn nghĩ đạo diễn Đỗ có thể lên tiếng!"
Người đại diện Vũ Nhu cũng trực tiếp nói trả lại, đùa gì thế, trong giới giải trí cô có địa vị gì, đúng là Vũ Nhu của chúng tôi là người mới trong giới, thế nhưng cô nhìn thử xem, chúng tôi có địa vị gì trong giới ca sĩ!
Người đại diện của Vũ Nhu cũng tức giận lên, nhân viên công tác xung quanh cũng choáng váng.