Teressa nói rằng người ngoài truyền tai nhau về việc ông nội của cô hạ lệnh sai người đánh lén, giết chết lão gia tử, đồng thời việc này cũng khiến cô vô cùng tức giận.
Diệp Lăng không nói gì, chỉ hôn lên đầu Teressa: “Bảo bối, em không cần phải nói gì cả!”
Diệp Lăng tin tưởng người phụ nữ của mình, chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ nổi giận với cổ. Hơn nữa, Long Môn có bộ phận tình báo riêng, tin tức chuẩn xác nhất thế giới.
Thời gian dần trôi qua, đã đến buổi sáng, Diệp Lăng vẫn quỳ trong linh đường với đôi mắt đỏ au. Hắn đang để tang Vương lão, đây cũng chính là nghĩa vụ của hắn!
Hôm nay là tang lễ của Vương lão, Diệp Lăng không thể cứ quỳ như vậy mà đi xuống, bởi vì còn có rất nhiều khách quý tới đây. Về tình về lý, Diệp Lăng vẫn phải đi chiêu đãi bọn họ.
Cho nên, Diệp Lăng đứng dậy. Diệp Phi và Mạc Tinh quỳ gối trong linh đường, chịu tang Vương lão gia tử.
Diệp Lăng thay một bộ quần áo khác. Bây giờ hắn đã là chủ nhân của Long Môn, không thể thất lễ được. Dù như thế nào, hắn cũng đại diện cho một thế lực khổng lồ là Long Môn.
Rất nhiều kiêu hùng đến để tham dự lễ truy điệu của vị lão nhân từng làm mưa làm gió ở thế giới ngầm trước kia.
Sảnh tiếp khách ở trang viên của Long Môn có rất nhiều lão nhân danh chấn thiên hạ, tất cả bọn họ đều mang một vẻ mặt bi thương, thậm chí có một vài kiêu hùng còn có cảm giác mất mát và trơ trọi.
Họ đối đầu với nhau cả đời người, mà bây giờ đối thủ cũ lại chết thảm, là ai cũng khó tránh khỏi cảm giác đau lòng. Thực chất, con người còn hiểu rõ kẻ địch của mình hơn cả người thân của chính họ.
Tang lễ kéo dài vài ngày, mãi cho đến ngày cuối cùng, lão gia tử danh chấn của gia tộc Rothschild hay chính là ông nội của Teressa cũng tới. Sau khi làm lễ truy điệu với Vương lão xong, ông ta đi tới sảnh tiếp khách của Long Môn.
“Cháu phải tin tưởng bọn ta. Gia tộc Rothschild bọn ta chắc chắn sẽ không hành xử như vậy đối với một ông lão tay không tấc sắt.”
“Hơn nữa, ông ấy cũng chẳng khác nào trưởng bối sư môn của cháu, mà cháu và Teressa đã nên vợ nên chồng. Gia tộc Rothschild bọn ta chắc chắn sẽ không làm ra loại chuyện ngu ngốc như vậy.”
Diệp Lăng gật đầu, đi đến bên cạnh lão gia tử Rothschild: “Lão gia tử, ông không cần nói gì hết, cháu hiểu rõ mọi chuyện. Sau khi cháu báo thù cho Vương lão xong, nhất định sẽ tự mình đến trang viên Rothschild kính cẩn hỏi thăm ông!”
Lão gia tử Rothschild là ông nội của Teressa, cho nên dù có chuyện gì xảy ra, hắn cũng phải đến hỏi thăm ông ấy, chấp hành lễ tiết của bậc vãn bối.
Tang lễ kết thúc, Teressa và Ruth trở về gia tộc của mình. Diệp Lăng thì ngồi ở vị trí chủ vị trong phòng nghị sự, Tào Hồng đứng đối diện hắn.
“Long chủ, đã tra rõ, hung thủ chính là đám khốn khiếp ở đảo Sicily. Bởi vì trước kia lão Long chủ đã gây ra thù sâu oán nặng với vị giáo phụ của bọn chúng, cho nên, bọn chúng mới hạ độc thủ.”
Tào Hồng lạnh lùng nói, ánh mắt lóe ra tia sáng đáng sợ: “Long chủ, xin Long chủ cho phép tôi mang theo một trăm linh tám Long vệ đến để tiêu diệt bọn chúng, báo thù rửa hận cho lão Long chủ!”
Diệp Lăng gật đầu: “Tào Hồng, ngươi dẫn một trăm linh tám long vệ đi. Ngày mai cùng ta tấn công đảo Sicily!”
“Ta muốn lão già kia chết vào buổi hoàng hôn ngày mai, để lão ta đi theo, phục vụ cho Vương lão vĩnh viễn!”
Diệp Lăng vỗ ghế đứng lên. Mục tiêu được chọn là một tổ chức đáng sợ trong thế giới ngầm.
Đảo Sicily là một tổ chức với thế lực đáng sợ. Băng đảng của bọn chúng chỉ có một giáo phụ, là vương giả chí cao vô thượng. Sau đó phân nhánh ra một trăm bốn mươi hai gia tộc, trong đó có bốn mươi hai gia tộc hạng nhất.
Bọn chúng là một thế lực đáng sợ tồn tại trên sự khống chế của pháp luật. Có thể nói, đảo Sicily là một trong ba đại bá chủ ở thế giới ngầm, thậm chí còn mạnh hơn Long Môn một chút.
Sáng sớm hôm sau, trên hòn đảo Sicily phong cảnh đẹp đẽ, một đám người Hoa da vàng lặng lẽ xuất hiện. Bọn họ đều có sắc mặt nghiêm túc, tròng mắt lóe ra luồng sát khí đáng sợ.
Ở bên bờ biển của hòn đảo Sicily, có một trang viên to lớn đang ngự trị. Đó là thánh địa trong lòng của toàn bộ băng đảng, và cũng là nơi sinh sống của giáo phụ băng đảng mỗi nhiệm kì.
Pete là giáo chủ đương nhiệm của đảo Sicily. Hắn đã lập ra một kỷ lục, giết chết ba trăm ba mươi hai đối thủ trong vòng mười tháng, sau đó thành công ngồi lên vị trí nắm giữ quyền hành sinh tử này.
Một nhiệm kì này của hắn kéo dài suốt bốn mươi năm. Hiện tại, tên của Pete đã trở thành vật tổ của băng đảng Sicily, vô số người nối bước theo bước chân của hắn.
Người cầm đầu đám người Trung Hoa chính là Diệp Lăng, đi theo phía sau là Tào Hồng, Diệp Phi, Ngạo Hồng Trần và Mạc Tinh. Sau lưng bốn người còn có thêm một trăm linh tám Long vệ của Long Môn.
Các Long vệ này đều là những chiến sĩ vô cùng đáng sợ, hầu hết đều đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên. Không hề khoa trương, đây chính là một đội quân do một trăm linh tám cường giả Hậu Thiên thành lập.
Phía trước tòa thành cao ngất, Diệp Lăng đứng trên đồng cỏ, sóng biển bốn phía đập vào những mỏm đá, tiếng gió biển rít gào.
Diệp Lăng nắm chặt Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay, ánh mắt hừng hực lửa: “Hôm nay, chúng ta sẽ thay lão Long chủ báo thù rửa hận. Không báo được thù này, thề sống chết không về!”
“Giúp lão Long chủ báo thù!”
Tất cả mọi người đồng thanh rống to, chấn động toàn bộ bầu trời. Đúng lúc này, cửa lớn của tòa thành trên đảo Sicily từ từ mở ra, có mấy chiếc xe Jeep chậm rãi đi đến.
Trên xe Jeep có một khẩu súng máy hạng nặng và một người đàn ông mặc đồ rằn ri với khuôn mặt dữ tợn.
“Đám khỉ da vàng kia, ông đây đã chờ bọn mày lâu lắm rồi đó, đã rửa sạch sẽ cái mông chưa? Ông đây sẽ bắn từng viên một vào trong lỗ hậu của chúng mày!”
Người đàn ông hét lên điên cuồng. Chỉ sau một khắc, tất cả súng máy bắt đầu bắn phá. Diệp Lăng vút lên chém, Nguyên Thủy Kiếm Thai lập tức cắt mất đầu hắn ta.
Lộc cộc, lộc cộc. Cả cái đầu rơi trên mặt đất, khuôn mặt trên đó vẫn tràn ngập vẻ giữ tợn. Hắn vẫn chưa thể ngờ, mình sẽ chết một cách nhanh chóng như vậy.
“Giết! Giết sạch mấy tên khốn khiếp này!”
Tào Hồng cắn răng rống to, tay cầm súng tự động, xung phong đi đầu tiến về phía tòa thành đảo Sicily. Một trăm linh tám Long vệ cũng xông lên chém giết.
Tiếng súng ầm ầm vang lên. Diệp Lăng chậm rãi giẫm đạp lên những thi thể, tay cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, lông mày kiếm dựng thẳng.
Những người khác cũng đã xông ra ngoài tấn công. Đặc biệt là Diệp Phi, hắn kích hoạt chế độ chết chóc, một sát thần đáng sợ xuất hiện, lặng lẽ giáng xuống đảo Sicily.
Diệp Lăng vừa đi vừa đạp lên máu tươi, chỉ cần xuất hiện thêm bất cứ kẻ nào trên con đường này, hắn đều sẽ giết hết.
Một trăm linh tám Long vệ chém giết điên cuồng, Tào Hồng dù bị dính mấy phát súng nhưng vẫn cắn răng chiến đấu.
Diệp Phi, Ngạo Hồng Trần và Mạc Tinh cũng chém giết điên cuồng, bảo vệ tổn thất cho đội quân Long vệ dù là nhỏ nhất.
Ba vị đại cường giả như Diệp Phi xuất hiện, đã hoàn toàn phá vỡ sự cân bằng của cuộc chiến. Không có ai có thể thoát khỏi con mắt của bọn họ, bao gồm những tên bắn lén ở trên mái nhà.
Bọn chúng chưa kịp bắn ra một phát súng nào đã bị tam đại cường giả xuất hiện ở bên cạnh, cắt đứt yết hầu.
Trước tòa thành, có hai nam một nữ đứng vững, người nào cũng bừng bừng sát khí. Bọn họ chính là Tam đại tướng dưới trướng của Pete, cũng đạt đến cảnh giới Tiên Thiên, thậm chí còn có cường giả Trúc Cơ Kỳ.
Uy danh của ba người này đủ để khiến toàn bộ người của thế giới ngầm phương Tây kinh hồn bạt vía.
Chỉ đáng tiếc, ba người bọn họ lại gặp phải ba người Diệp Phi.
Vù. Một thanh kiếm phi ra, Ngạo Hồng Trần nhảy vút lên, lập tức có một cái đầu người rơi xuống đất. Vị nữ cường giả kia chết không nhắm mắt.