Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 674 - Chương 674: Tự Cho Mình Là Đúng.

Chương 674: Tự cho mình là đúng.

Hàn Sinh tạm dừng công việc, hàn huyên với Diệp Lăng vài ba câu. Sau đó hắn đứng lên, vỗ vào bả vai Diệp Lăng: “Hiếm lắm mới có dịp sếp ghé qua, chúng ta cùng đi gặp một vị khách hàng lớn chứ nhỉ?”

“Kháng hàng lớn? Lớn đến cỡ nào mà phải đến lượt tôi đi gặp. Cậu đi là được rồi, tôi không thể đi đâu.”

Diệp Lăng chỉ cần nghe thấy công chuyện là đã nhức hết cả đầu. Bảo hắn giết người, tán gái hắn còn làm được chứ nếu bảo hắn đi bàn chuyện với khách hàng thì hắn thực sự bó tay.

“Phải đi chứ, cuộc hẹn này là với tập đoàn Seven Stars của Hàn Quốc. Họ biết được tập đoàn chúng ta mới sản xuất được một loại smartphone mới với công nghệ dẫn đầu thị trường trong năm năm, cho nên muốn bàn bạc về chuyện hợp tác giữa hai bên.” Hàn Sinh mỉm cười nói.

Tập đoàn Seven Stars là một “con quái vật khổng lồ”, là tập đoàn đứng đầu thế giới. Một nửa nền kinh tế ở Hàn Quốc đều dựa vào họ chèo chống.

Diệp Lăng nhíu mày: “Seven Stars? Hợp tác với bọn họ làm gì? Chúng ta tự làm chuyện của chúng ta, không cần để ý đến bọn họ. Lý tưởng của chúng ta chỉ cần để người trong nước biết, để chính người trong nước tự hào về điện thoại nội địa của nước nhà.”

“Cái dòng điện thoại Fruit vô dụng đó của Seven Stars sớm muộn gì cũng thành đồ rác rưởi không ai thèm động vào, chẳng có miếng ngon nào cho chúng đâu. Đến lúc đó, cả công ty ta và bọn họ cũng rơi vào tình trạng phá sản thôi.” Diệp Lăng bình thản nói.

Gần đây, đặc biệt còn có thêm sự xuất hiện của Fruit 7. Nhưng với sức mạnh của người dân trong nước, Diệp Lăng tin chắc nhãn hiệu trong nước mình có đủ sức để đánh bại bọn họ.

Hàn Sinh lắc đầu: “Tôi thấy lý tưởng này không lý trí chút nào, chúng ta là thương nhân, phải lấy việc kiếm tiền là mục tiêu. Nhưng cậu là sếp, cậu nói gì cũng đúng, tôi đành phải chiều theo cậu vậy.”

“Nhưng dù thế nào, chúng ta cũng phải giao lưu với bọn họ một chút. Cho dù là cuối cùng không đồng ý thì chúng ta cũng có chút đường dây với một công ty lớn ngoại quốc, còn học hỏi thêm được kinh nghiệm.”

Hàn Sinh chậm rãi nói. Diệp Lăng nghe xong, cũng chẳng thể nói thêm gì, đành đồng ý. Dù gì hiện tại Hàn Sinh cũng là người định đoạt mọi chuyện.

Trước cổng công ty Trọng Sinh, Hàn Sinh, Diệp Lăng và một vài nhân viên tinh anh của công ty đứng trước cửa ra vào chào đón bộ phận đàm phán của công ty Seven Stars đến.

Khi đám người ùn ùn tiến vào, ánh mắt Hàn Sinh lập tức thay đổi. Bởi vì hắn đã vô tình nhìn thấy kẻ độc ác đã từng lừa hắn phá sản vào khoảng một năm trước đang đứng trong đám người tinh anh của Seven Stars.

Diệp Lăng rõ ràng cũng nhìn thấy sự thay đổi trên sắc mặt Hàn Sinh, đồng thời cũng hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Tư liệu của người phụ nữ kia được hắn tìm hiểu rất tỉ mỉ, đương nhiên biết rõ mặt mũi của cô ta ra sao.

“Bây giờ, cậu phải khiến cô ta cảm thấy thấy hối hận, chứ không phải một mình tức giận ở đây. Nếu cậu có thái độ như thế thì tôi nghĩ, cậu vẫn còn yêu cô ta.”

Diệp Lăng khẽ nói. Theo câu chuyện của họ từ ngày xưa, vì yêu mà sinh hận, nếu bây giờ hắn vẫn còn hận cô ta, vậy chứng tỏ hắn vẫn còn yêu cô ta. Nếu hắn đã không còn yêu thì sẽ coi cô ta như người xa lạ, chẳng cần thiết phải hận thù nữa.

Hàn Sinh hít một hơi thật sâu, sau đó khẽ mỉm cười, gật đầu. Hắn bắt tay với người dẫn đầu của Seven Stars, lịch sự mời bọn họ đến phòng họp.

Diệp Lăng rời đi thì Mạc Tinh đến, hắn còn chuyện quan trọng hơn phải làm. Về phần tiếp đón đám người của tập đoàn Seven Stars kia, hắn không có hứng thú, hơn nữa, bọn chúng cũng chẳng đủ tư cách.

Sau nửa giờ, cuộc hội nghị kết thúc, kết quả là tập đoàn Trọng Sinh từ chối lời đề nghị của tập đoàn Seven Stars. Tuy vậy cuộc họp vẫn diễn ra vô cùng êm ả, không hề xuất hiện tình huống kích động.

Sau khi tiễn người của tập đoàn Seven Stars rời đi, Hàn Sinh chuẩn bị trở về. Nhưng người phụ nữ kia lại quay lại, trong tay mang theo một tệp văn kiện mỏng.

“Em nghĩ chuyện trước kia là do tuổi tác và kinh nghiệm của chúng ta không đủ, nhưng hiện tại, anh vẫn yêu em đúng chứ?”

“Em cũng không muốn chuyện của chúng ta ảnh hưởng đến việc hợp tác của hai tập đoàn. Thật ra, em vẫn còn độc thân, nếu có thể, tối nay chúng ta hãy cùng nhau ăn một bữa.”

Người phụ nữ kia khẽ mỉm cười, Hàn Sinh cũng cười đáp lại, khiến cho người phụ nữ kia không khỏi vui vẻ trong lòng. Thế nhưng ngay sau đó, Hàn Sinh quay người bỏ đi: “Tập đoàn Trọng Sinh không thể nào hợp tác với tập đoàn Seven Stars, cũng như tôi và cô, mãi mãi không bao giờ quay lại được với nhau.”

Nhìn Hàn Sinh rời đi, người phụ nữ kia cảm thấy hối hận vô cùng. Lúc trước, bởi vì bị nhân tình dụ dỗ, cô đã phản bội lại Hàn Sinh. Ai mà ngờ hiện tại, Hàn Sinh lại trở thành một vị tổng tài nắm trong tay quyền thế lớn mạnh như vậy.

Với tiềm lực khủng khiếp của mình, tập đoàn Trọng Sinh đang hướng tới mục tiêu trở thành tập đoàn đứng đầu cả nước. Và không có gì bất ngờ, chỉ sau ba năm nữa, tập đoàn Trọng Sinh sẽ ngồi vững trên ngôi đầu thống trị nền kinh tế Hoa Hạ.

Trong khi đó, Hàn Sinh sẽ nắm giữ trong tay khối lượng tài sản đáng sợ lên đến hàng trăm tỷ. Nếu như, nếu như không có những việc xảy ra trước đó thì hiện tại, bản thân mình đã có thể sống một cuộc sống phóng khoáng hơn nhiều rồi.

“Hàn Sinh! Anh không thể nào thoát khỏi tôi đâu. Tôi biết, anh vẫn còn yêu tôi. Hừ!”

Người phụ nữ kia kiêu căng quay người rời đi. Ả làm tổn thương một người đàn ông, nhưng lại nghĩ chỉ với một câu nói là có thể làm lại, thế nhưng ả không biết răng, ả không chỉ làm tổn thương Hàn Sinh mà còn gần như hủy diệt hắn.

Lúc này đây, trước tòa chính phủ Đông Hải, Lý Thiên Hạo đi vòng quanh vài vòng, sau đó ngồi lại trong xe, sắc mặt nghiêm trọng.

“Trận pháp này không đợn giản như cách làm trong nước, mà giống với cách bày trận của huyền sư ở Đài Loan hơn. Không chỉ thế, người bình thường không thể nào bố trí được loại trận pháp này.”

Đài Loan? Diệp Lăng và Mạc Tinh đưa mắt nhìn nhau, tràn đầy nghi hoặc. Gần đây, Mạc Tử Đạo không hề qua lại với đám người Đài Loan, cũng không có mâu thuẫn gì cả.

Hơn nữa, quốc gia này tại sao lại nhằm vào một vị quan lớn của Hoa Hạ? Với quốc sách từ xa xưa của bọn chúng, chuyện này thực sự không thực tế.

Nhưng mà Lý Thiên Hạo đã nhận ra trận pháp, ắt cũng có thể phá giải được. Hai người nhìn Lý Thiên Hạo, Lý Thiên Hạo đương nhiên hiểu được hai người có ý gì.

“Phá giải thì không có vấn đề gì, nhưng cái này chỉ trị được ngọn không trị được gốc. Các cậu có muốn làm không?”

“Chỉ khi nào tìm ra được kẻ đứng đằng sau thì chuyện này mới không tiếp tục xuất hiện nữa. Thế này đi, tôi sẽ khống chế đại trận sát khí này trước, sau đó chúng ta tranh thủ thời gian đi tìm.”

Diệp Lăng và Mạc Tinh đành phải gật đầu. Lý Thiên Hạo xuống xe, đi dạo một vòng quanh cổng ra vào, sau đó quay lại xe, nói đã giải quyết xong.

Diệp Lăng lập tức ngẩn người: “Này, cậu đừng có lười biếng. Đó là cha của Mạc Tinh đấy, anh đi qua đi lại một vòng là xong rồi sao? Nào có dễ dàng như vậy.”

“Đúng đấy Thiên Hạo, tôi không thấy cậu bày ra pháp bảo gì cả. Đừng có đùa tớ nha, người phía trên đó là cha tớ đấy.”

Lý Thiên Hạo tức giận nói: “Mẹ nó, hiện tại tu vi của tao như nào, chẳng lẽ tụi bây lại không biết. Nếu không tin tưởng tao thì còn gọi tao đến làm gì. Đậu xanh rau má, giải quyết vấn đề cho mấy người còn rước bực vào người.”

Mạc Tinh và Diệp Lăng cười ha ha. Đột nhiên, Diệp Lăng nhận điện thoại, sau khi cúp máy, Diệp Lăng dữ tợn cười: “Đã tìm ra kẻ thay tấm chắn trước cổng chính phủ rồi.”

“Vậy còn chờ gì nữa, mau đi tìm hắn đi. Mục tiêu đã có, tổ bộc phá chuẩn bị! Bộc phát!”

Mạc Tinh cực kỳ tức giận, ngữ khí gần như không kiểm soát được.

Bình Luận (0)
Comment