Mặt Trời lặn về phía tây, ánh nắng buổi chiều chiếu rọi xuống mặt đất, khói bếp lượn lờ bay lên, tạo nên bức tranh lặng lẽ tĩnh mịch.
Diệp Lăng đi theo nhóm ba người Hổ Tử đến trước một thôn nhỏ, Diệp Lăng đã dần dần thích ứng với trọng lực ở nơi này, tuy lúc mới bắt đầu có chút khó khăn, thế nhưng hiện tại đã trở nên dễ dàng.
Đây chính là khả năng thích ứng, cho dù đó là người mạnh đến mấy thì cũng sẽ phải dần dần thích ứng với hoàn cảnh ở nơi này, huống hồ là Diệp Lăng.
Nếu như nói về thể chất mạnh mẽ, vậy Diệp Lăng ít nhất cũng sẽ mạnh hơn Hổ Tử vài cấp, nếu như dựa theo Diệt Cực Kim Thân mà phân chia, thì Hổ Tử đang ở mức cấp ba.
Nhưng vì sao thoạt nhìn Hổ Tử lại có vẻ mạnh hơn Diệp Lăng, đừng quên, Diệp Lăng vừa mới đi vào thế giới này, mà Hổ Tử đây thì lại được sinh ra và lớn lên ở nơi này.
Nói cách khác, Diệp Lăng có thể thích ứng với các yếu tố ở nơi này, ít nhất hắn cũng đã mạnh hơn Hổ Tử rất nhiều lần, dù sao thì Diệt Cực Kim Thân cũng là bản lĩnh thần thông mà lão già Thanh Đế kia tự hào.
Cho dù Hắc Long Trại có thần bí đến thế nào đi chăng nữa, thì bọn họ cũng tuyệt đối không biết được bản lĩnh thần thông đáng sợ của lão già kia, đây là điều chắc chắn.
Từng ngôi nhà lá đứng sừng sững, một con đường bùn lầy chính là chi tiết chủ đạo trong thôn trại này, Diệp Lăng cảm thấy dường như hắn đã quay về thời kì cổ đại nghìn năm trước.
“A... Hổ Tử về rồi đó hả, hôm nay thế nào rồi, có thu hoạch gì hay không.”
“Ha ha, Hổ Tử à, cháu chính là thanh niên tài giỏi nhất trong thôn của chúng ta đấy, cháu nhìn A Hoa nhà thím đi, bây giờ nó cũng đã 18 rồi, hay là thím đến tìm cha cháu cầu hôn nhé?”
“Bà thôi đi, A Hoa nhà bà nặng hơn cả trăm cân, bà muốn để A Hoa đè chết Hổ Tử à.”
“Hổ Tử, đừng nghe bà ta nói mò, thím nói cho cháu biết, Tiểu Thanh nhà thím mới là người xinh đẹp nhất đó, cháu nhìn dáng vẻ kia đi, chậc chậc, này, đừng đi chứ Hổ Tử.”
Dọc theo đường đi, có rất nhiều chàng trai cô gái mặc vải thô cười đi đến chào hỏi, Diệp Lăng cũng đã nhìn ra, tên này tuyệt đối là một người nổi tiếng ở Hắc Long Trại.
Mãi cho đến khi đi thẳng đến phía đông của thôn, Hổ Tử mới ngừng lại, hai tên nhóc còn lại thì vẫy tay đi về nhà ăn cơm, còn Diệp Lăng thì đi theo Hổ Tử tiến vào bên trong cái sân có hàng rào tre.
“Anh đi vào trong ngồi trước, bây giờ tôi sẽ đi gọi ông Thôn trưởng đến đây, ông ấy là người biết rõ về những người ngoại giới như anh.”
Hổ Tử hăng hái nói sau đó chạy ra ngoài, còn cái đầu heo rừng kia thì lại để ở bên ngoài.
Diệp Lăng chẹp miệng, thôn trại này đúng thật là hiếm thấy, vừa rồi hắn đã tận mắt nhìn thấy một người phụ nữ cầm chiếc chùy sắc nặng hơn 150 cân tùy ý vung vẫy, giống như bà ta đang cầm một chiếc đũa vậy.
Có thể nói, thôn này chính là nơi tập hợp của những người khỏe mạnh, ai ai cũng là đại lực sĩ.
Diệp Lăng nhàm chán ngồi nhìn trái nhìn phải, đột nhiên cửa lớn được mở ra, một người đàn ông trung niên mặc áo vải thô sơ đi đến.
Dáng người của người đàn ông rất cường hãn, khuôn mặt thô kệch, sau khi nhìn thấy Diệp Lăng thì lập tức ngẩn người: “Cậu là ai?”
“Tôi? Ông không biết tôi, tôi tên là Diệp...Này, ông làm gì thế, dừng tay!”
Diệp Lăng vừa định nói thì người đàn ông ở phía đối diện đã nhào đến đánh, lực lượng lớn mang theo tiếng xé gió, Diệp Lăng cảm thấy rất buồn bực.
Ông ta làm cái gì vậy, ông ta có biết hắn là ai không mà đánh vậy hả, haizz , người ở đây đều nóng nảy như vậy sao?
Tuy buồn bực thì buồn bực, thế nhưng Diệp Lăng vẫn đánh ra một quyền, tuy nhiên hắn chỉ xuất ra năm phần lực, hắn cũng muốn xem thử thân thể đã được rèn luyện của người trưởng thành ở nơi này mạnh đến cỡ nào.
Hai quả đấm hung hăng đập vào nhau, Diệp Lăng lộc cộc lùi lại ba bước, sau đó lại nhìn về phía người đàn ông kia, ông ta đã trực tiếp lui về sau bảy tám bước, thẳng đến khi nắm lấy một vật dụng trong nhà mới dừng lại được.
“Thật mạnh, như vậy tính ra ông ta cũng đã đột phá đến tầng bốn của Diệt Cực Kim Thân rồi, mẹ nó, bọn họ đều là một đám quái vật à, nếu như được đưa về Tiên Giới, như vậy những kẻ kia nhất định sẽ nổi điên.”
Diệp Lăng vô cùng phiền muộn, đương nhiên cũng vô cùng khiếp sợ, cái gì cũng không học vậy mà lại mạnh đến như vậy, vậy nếu như để bọn họ học thêm bản lĩnh thần thông, vậy thì những người này sẽ mạnh đến mức nào chứ?
Mà người đàn ông trưởng thành ở bên kia cũng sững sờ, ông ta chính là người có sức lực lớn nhất Hắc Long Trại này, ông ta còn được mọi người xưng là thợ săn giỏi nhất, thế nhưng hôm nay ông ta thế mà lại bị một thanh niên trẻ tuổi đánh cho lùi về sau?
“Đáng chết, ta không tin, lại ăn thêm một quyền nữa của ta đi!”
Người đàn ông trung niên ở phía đối diện hét lớn, chân ông ta giẫm xuống một cái, một cỗ khí lãng từ mặt đất lập tức dâng lên, ông ta trực tiếp đạp vỡ mấy khối gạch xanh, những vết nứt lập tức tràn ra.
Ông ta sải bước đi nhanh, bên hông phát lực, con ngươi Diệp Lăng khựng lại, sau đó hắn cũng khẽ quát một tiếng, trong nháy mắt lực lượng liền tràn ra khắp người hắn, lúc này đây, hắn trực tiếp đánh ra bảy phần khí lực.
Đương nhiên, hắn cũng không dự định đánh bại người đàn ông kia, mà hắn chỉ muốn để cho người đàn ông trung niên kia biết khó mà lui, tránh phải dây dưa vướng víu thêm lần nữa, Diệp Lăng cũng không muốn việc này xảy ra chút nào.
Gầm lên một tiếng, Diệp Lăng trực tiếp đánh ra một quyền, nắm đấm hung hăng đụng vào nắm đấm người đàn ông ở phía đối diện.
Một tiếng trống vang lên, hai người đều đồng loạt lùi về sau, Diệp Lăng lùi lại hai bước, phải dùng bàn chân phát lực mới có thể dừng lại được, còn về phần người đàn ông trung niên kia, ông ta đã trực tiếp bị đánh ngã phịch xuống đất.
“Cậu rốt cuộc là ai! Tại sao lại tới nhà của tôi, nói, cậu không phải người trong thôn này, cậu rốt cuộc có ý đồ gì!”
Người đàn ông trung niên ở đối diện giùng giằng đứng lên, khuôn mặt sắc lạnh, trong mắt ông ta chứa đầy vẻ không thể tin tưởng nổi, người ở phía đối diện quá mức mạnh mẽ, ông ta căn bản chưa từng gặp qua người này.
Diệp Lăng hít sâu một hơi, máu trong cơ thể hắn cũng đang sôi trào, sau đó hắn xua tay: “Tôi không phải là người ở trong thôn, là Hổ Tử đưa tôi tới đây, cậu ta đã đi tìm thôn trưởng rồi.”
“Hổ Tử? Tên ngu ngốc này, sao ai nó cũng mang về nhà hết vậy.”
Người đàn ông trung niên chửi nhỏ vài câu, sau đó tràn đầy đề phòng mà nhìn hắn, đúng vào lúc này Hổ Tử đi vào, sau khi nhìn thấy người đàn ông thì lập tức nhảy đến bên người ông ta.
“Cha, người về rồi à, con nói cha nè, con ở bên ngoài gặp được một tên ngoại giới, hắn đúng là không có chút sức lực nào, kéo có con heo rừng thôi mà cũng toát mồ hôi, hắc hắc.”
Người đàn ông trung niên kia chính là cha của Hổ Tử, ông ta lắc đầu: “Con à, cha đã nói với con biết bao nhiêu lần rồi, nếu như gặp phải kẻ không phải là người trong thôn chúng ta, thì nhất định phải cẩn thận.”
Đúng vào lúc này, một ông cụ râu tóc bạc phơ cũng đi vào phòng, ông ta cong lưng, tay chống một cây quải trượng, khí huyết đã không còn dâng trào nữa, sức sống cũng không còn bao nhiêu.
“Thôn trưởng đại nhân, đứa trẻ Hổ Tử này không hiểu chuyện, nó đã mang về một kẻ thuộc thế giới bên ngoài.”
Cha của Hổ Tử vội vã đi tới cạnh Thôn trưởng, sau đó đỡ ông ta đi vào trong phòng, ngồi xuống chiếc ghế.
Thôn trưởng nhìn Diệp Lăng, sau đó mỉm cười: “Xin chào, ta là Thôn trưởng của Hắc Long Trại, vị này là cha của Hổ Tử, cũng là thợ săn mạnh nhất trong thôn chúng tôi - A Ngưu.”
Diệp Lăng gật đầu: “Thật ngại quá, tôi cũng không biết tại sao bản thân lại đi vào đây được, tôi thật sự không có ý gì khác.”
“Ta tin cậu, bởi vì ngoại trừ một ít người, không có bất kỳ người nào có thể đi vào Hắc Long Trại của chúng tôi.”
Thôn trưởng gật đầu, mà Diệp Lăng ở đối diện lại có chút ngẩn ra, không có bất kỳ người nào có thể đi vào?
Thôn trưởng xua tay, A Ngưu và Hổ Tử gật đầu đi ra ngoài, ở trong thôn ai cũng phải nghe theo lời của Thôn trưởng, ai cũng không được phép xem thường.
“Người từ bên ngoài đến, cậu có thể nói cho ta biết cậu vào đây bằng cách nào hay không?”