Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 691 - Chương 691: Hắc Thủy Thần Kì

Chương 691: Hắc thủy thần kì

Diệp Lăng nhìn Thôn trưởng, ông ta cũng chỉ là một ông cụ bình thường, khí huyết đều đã rách nát hơn phân nửa, thế nhưng không biết vì sao, Diệp Lăng lại có cảm giác bị ông ta nhìn thấu.

Bên trong tròng mắt đục ngầu kia, lại có thứ ánh sáng kì lạ có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của người khác, khiến người ta không khỏi sinh ra cảm giác sợ hãi.

“Có vài người đang đuổi giết tôi, nhưng không biết vì sao, tôi bỗng nhìn thấy một thôn trang, sau đó tôi liền đi vào.”

Diệp Lăng nhún vai, hắn không cho rằng lão Thôn trưởng ở phía đối diện này sẽ có thủ đoạn gì có thể uy hiếp được tính mạng của hắn, mặc kệ như thế nào, cho dù linh lực của hắn đã bị phong ấn, thế nhưng một đám phàn nhân cũng tuyệt đối không thể động vào tính mạng của hắn được.

“Ừ, được rồi, ta tin cậu, thế nhưng ta nghĩ, dù sao thì cậu cũng đã trốn thoát khỏi sự đuổi giết của bọn họ, vậy có phải cậu cũng nên rời khỏi thôn của chúng tôi rồi hay không?”

Thôn trưởng đứng lên, mỉm cười, rất hiển nhiên, tâm lí của ông ta cũng có chút kháng cự người thanh niên ở trước mắt này.

Diệp Lăng gật đầu, đó là đương nhiên, hắn không thể cứ ngây ngốc ở chỗ này mãi được, hắn nhất định nhanh chóng đi ra ngoài, xem thử Tiểu Bạch và Thiên Đế hiện tại ra sao rồi.

Hiện tại tu vi của hắn đã bị phong bế, không cách nào liên lạc được với hai người bọn họ, hắn không thể truyền âm, cũng không biết hai tên đáng chết kia có nghĩ đến việc đi đến những nơi khác hay không.

Thôn trưởng gật đầu, trong lúc bất chợt, thân thể lão Thôn trưởng bỗng nhiên xoay người lại, cây quải trượng trong tay điên cuồng phóng về phía đỉnh đầu Diệp Lăng, cây quải trượng kia được khắc từ gỗ Dương bình thường kia đột nhiên toát ra một luồng khí đen.

Ầm một tiếng, tay Diệp Lăng nhanh chóng chuyển động, trực tiếp vỗ lên cây quải trượng kia, lực lượng khổng lồ truyền từ bàn tay Diệp Lăng mà tới.

Ông, một luồng ý chí đáng sợ trong nháy mắt bao phủ lên người Diệp Lăng, trên trán của hắn phát ra một luồng sáng màu trắng, đại biểu cho sự thuần khiết và sạch sẽ.

Trong phút chốc, thân thể Diệp Lăng chấn động, sau khi vầng ánh sáng này tản đi, ánh mắt Diệp Lăng trở nên lạnh lẽo: “Thôn trưởng, không biết đây là ý gì?”

“Ha hả, vẫn nên ngồi xuống trước rồi hẵng nói, trắng là thiện, đen là ác, ít nhất việc này có thể chứng minh, cậu không có ác ý hay thứ gì khác đối với người trong thôn.”

Thôn trưởng mỉm cười, lại khôi phục về dáng vẻ già yếu, đâu còn có khí tức đáng sợ như Thiên Thần vừa rồi nữa.

Diệp Lăng hít sâu một hơi sau đó ngồi xuống, lão Thôn trưởng ở đối diện này chính là một cường giả thâm tàng bất lộ, thậm chí nếu như ông ta thật sự muốn giết người, vậy thì cho dù là người có tu vi Thần Anh hậu kỳ thì cũng nhất định sẽ gặp phải tai ương.

“Thôn của chúng tôi được hình thành từ vạn năm trước, nơi đây vốn dĩ không gọi là Tam Thập Lục Động Thiên, mà được gọi là thôn Danh Linh.”

Thôn trưởng chậm rãi nói, Diệp Lăng ngây người, vạn năm trước, khi đó có con người ư, hoặc nói, ở trước Công Nguyên có nhiều thời gian như vậy sao?

“Mảnh thiên địa này, vốn dĩ chỉ có người trong thôn của chúng tôi, tiêu diêu tự tại, không buồn không lo.”

“Cậu cũng đã thấy, người trong thôn của chúng tôi không có cách nào để tu luyện cả, chúng tôi chỉ có khí lực hơn người, thế nhưng bấy nhiêu đó cũng đã đủ để chúng tôi sinh sống ở thế giới này.”

“Nhưng vào vạn năm trước, có một đám người đã tới đây, ở trong mảnh đất trời này tạo ra Huyền Thiên Cung, tạo ra Tam Thập Lục Động Thiên.”

“Vì vậy cho nên tất nhiên sẽ không thể tránh khỏi một số việc xảy ra, bọn ta thất bại, thế nhưng bọn họ bị cũng tổn thương nguyên khí nặng nề, vì vậy lão tổ của bọn ta đã đưa bọn ta rời khỏi vùng đất kia.”

“Trải qua mấy đời tâm huyết của các lão tổ, khu vực này của bọn ta đã bị một loại thủ đoạn thần kỳ phong bế, không có ai có thể đi vào.”

“Trừ phi hàng năm cấm chế này sẽ bị nới lỏng một lần, mảnh đất trời này của bọn ta cũng sẽ xuất hiện lần nữa, nhưng việc đó cũng chỉ diễn ra trong phút chốc, rồi sau đó sẽ biến mất.”

“Cả thế giới này, người có thể tìm được thôn xóm của bọn ta, đồng thời có thể đi vào được, ngoại trừ mấy vị Cung Chủ đáng sợ của Huyền Thiên Cung kia thì không có bất cứ người nào có thể đi vào.”

“Đã vạn năm rồi, bọn ta vẫn luôn sống ở đây, thế nhưng bọn ta lại không thể không đề phòng những tên ghê tởm kia, chúng khiến người ta hận không thể giết sạch bọn chúng, những lũ lang sói đang hăm he nhằm vào thôn bọn ta kia.”

“Cho nên vừa rồi ta đã ra tay để thăm dò cậu, đây là việc nhất định phải làm khi đối với một sinh vật lạ đi vào, nếu như cậu phát ra ánh sáng đen, như vậy chứng minh cậu có dã tâm gì đó đối với thôn xóm của bọn ta, nếu đúng là như vậy thì hiện tại cậu đã chết rồi.”

“Cậu hãy tin ta đi, cái thôn tranh nhỏ yên tịnh này của bọn ta, cho dù là Cung Chủ của Huyền Thiên Cung đích thân đến, thì ông ta cũng không thể lấy được chỗ tốt gì.”

Thôn trưởng trình bày mọi việc khiến Diệp Lăng vô cùng chấn động, thì ra những người tài giỏi trong mảnh đất trời này là người dân bản địa, mà Tam Thập Lục Động Thiên và Huyền Thiên Cung kia bất quá cũng chỉ là những kẻ xâm lược mà thôi.

Mà người của Huyền Thiên Cung vẫn luôn nói với người bên ngoài rằng mảnh đất trời này là do bọn họ dựa vào một ít đại năng đáng sợ đứng ra khai phá, thế nhưng nghĩ lại thì cũng phải, làm gì có tên không biết xấu hổ nào sẽ đứng ra nói ra việc mất mặt này?

Phỏng chừng cũng chỉ có mấy dân tộc không biết xấu hổ ở phía bên bờ đại dương kia mới có thể làm ra việc đáng xấu hổ như thế này.

“Về sự mạo phạm của ta, ta nghĩ, một chén nước này có lẽ sẽ là vật bồi thường tốt nhất dành cho cậu.”

Vừa nói xong, cũng không biết Thôn trưởng lấy từ đâu ra một cái chén sứ, bên trong chén đựng đầy nước màu đen, chén nước màu đen đang tỏa ra một loại ma lực hấp dẫn hắn.

“Đây là loại nước bình thường nhất ở chỗ bọn ta, dĩ nhiên, chúng ta chỉ có thể sử dụng nó, bởi vì nó là loại nước độc nhất của dòng sông Hắc Long ở Hắc Long Trại bọn ta.”

Diệp Lăng nhận lấy, không hề có chút do dự nào mà trực tiếp uống, nhưng ngay sau đó con mắt Diệp Lăng liền trừng lớn, chén nước này sao lại thần kì đến như vậy chứ.

Lúc này, Diệp Lăng thế mà lại cảm nhận được chén nước kia đã hóa thành một lực lượng đáng sợ đang không ngừng cải tạo xương cốt của hắn, máu, thậm chí là tế bào, chúng đều đang điên cuồng cải biến.

Kẽo kẹt, hai mắt Diệp Lăng trừng lớn, hắn cảm nhận được này cổ lực lượng thần kỳ này, chỉ uống một chén nước nhỏ thôi thế mà lại khiến cho lực lượng của bản thân tăng lên 1%.

1%, đừng nên xem thường con số 1% này, phải biết rằng, số đếm mới là đáng sợ nhất, nói cách khác, hiện tại khí lực của Diệp Lăng đang giống là 1000 tiền Hoa Hạ, như vậy 1% kia của hắn là bao nhiêu, đó chính là một tỷ.

Trước kia D ‘orlando nhiều nhất cũng chỉ có mấy triệu mà thôi, một lần gia tăng, liền vượt qua cả lực lượng của D’ orlando.

“Ông cụ, cám ơn ông!”

Diệp Lăng cúi người chân thành cảm tạ, Hắc Long Trại này đúng là có rất nhiều bí mật, ngay cả một chén nước bình thường mà cũng thần kỳ đến như vậy.

“Không cần phải cảm ơn ta, đây là điều kì diệu của bản thân cậu, người ở nơi đây cả đời đều uống loại nước này, thế nhưng cũng chỉ khiến cho sức lực mạnh hơn chút mà thôi.”

Diệp Lăng mỉm cười không nói, mặc kệ thế nào, lúc này hắn đều đã chiếm được một món hời lớn.

Thôn trưởng đứng lên: “Con trai, cứ để cho Hổ Tử cho cậu ở đây vài ngày, sau đó ta cũng không giữ cậu lại nữa.”

Nói xong, Thôn trưởng liền đứng lên đi ra ngoài, ý tứ của ông ta đã rất rõ ràng, đợi thêm mấy ngày nữa hắn hãy rời khỏi nơi này đi, thôn xóm này vĩnh viễn sẽ không hoan nghênh bất kì kẻ ngoại giới nào.

Diệp Lăng gật đầu, thật ra hắn rất muốn rời khỏi đây ngay bây giờ, thế nhưng hắn cũng sợ, lỡ như cái tên đáng sợ kia đang ở bên ngoài chờ hắn, vậy thì hắn đi ra ngoài chỉ có chết.

Bình Luận (0)
Comment