Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 699 - Chương 699: Khiêu Khích Uy Hiếp

Chương 699: Khiêu khích uy hiếp

Lời nói kiêu ngạo của Diệp Lăng, lập tức tràn ngập toàn bộ trời đất, cuồn cuộn đánh úp đến.

Nguyên Vô Pháp không có tư cách cứu người từ trong tay hắn?

Đùa gì thế, trong cái thế giới to lớn này, tính cả người của Chúng Thần Điện cùng với một ít cường giả lánh đời khác, tối thiểu thực lực của Nguyên Vô Pháp cũng là tồn tại trước mười.

Ngươi nói y không có tư cách cứu người trong tay ngươi, đây gần như là điên cuồng đánh vào mặt y!

Hưu, vầng sáng chấn động xuất hiện, Diệp Lăng cười lạnh, kiếm trong tay vẫn không giảm như trước, dưới kiếm, khuôn mặt Đồ Tể đã tái rồi, tràn đầy hoảng sợ.

Gã không hiểu, vì sao mấy ngày trước, người vẫn ngang tài ngang sức với gã, nhưng đến bây giờ, thoáng một cái đã có thể đưa gã đến chỗ chết, vì sao!

Mặc dù nói gã bị thương còn chưa khỏi, mặc dù nói gã có mấy phần sơ suất, nhưng tuyệt đối không thể có chuyện không chống lại được một chiêu dưới tay Diệp Lăng.

Thế nhưng, sự thực chính là sự thực, hiện tại thực lực của Diệp Lăng, tuyệt đối có thể nghiền ép được một số cường giả đỉnh phong, tất nhiên, trong đó đều là những người nổi bậc, Diệp Lăng còn phải tốn một chút sức lực.

Hưu, một đạo kiếm quang xẹt qua, con ngươi Đồ Tể trừng to, khóe miệng chảy ra một tia máu, mà trong lúc đó, ánh sáng đáng sợ kia cũng đã giết tới trước người Diệp Lăng.

Kết quả, Diệp Lăng lại không thèm để ý chút nào, bỗng nhiên giơ bàn tay lên, từ trong lòng bàn tay một lực lượng đáng sợ ầm ầm sinh ra.

Vầng sáng đáng sợ kia, đánh vào bàn tay Diệp Lăng, trong nháy mắt biến thành từng mảnh vụn nhỏ đáng sợ, trực tiếp rơi xuống bầu trời, biến mất không thấy.

Ahhh, tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, người này, chỉ bằng vào một bàn tay đã tiếp được công kích của Nguyên Vô Pháp, hơn nữa còn không bị thương?

Thậm chí D'orlando và Monkey D.Garp còn không ngừng xoa hai mắt, không thể tin được nhìn một màn xuất hiện trước mắt này. Đùa gì thế, đây chính là Phó cung chủ Huyền Thiên Cung, người có cùng cấp bậc với người mạnh nhất của Chúng Thần Sơn.

Một kích đáng sợ kia, cứ như vậy bị Diệp Lăng nhẹ nhàng hóa giải, ngay cả Nguyên Vô Pháp cũng không nghĩ tới, giờ phút này, y cũng có chút kinh ngạc.

Phải biết rằng mấy ngày trước, khi tên này thấy y còn phải chạy trối chết, nhưng chỉ vài ngày ngắn ngủi, hắn đã có thực lực chống lại y?

Mấy người này cũng chấn động, chớ đừng nhắc tới đám đệ tử hoạt bát dưới chân núi kia, trong lòng mỗi một người đều cảm thấy lạnh lẽo.

"Tiểu bối, dám giết người ở trước mặt ta, ngươi là người thứ nhất đấy!"

Nguyên Vô Pháp lạnh lùng nói, Đồ Tể trước mặt Diệp Lăng đã chết, đã không có cách nào thay đổi được kết cục này. Cho nên nói, hiện tại y chỉ có thể trầm giọng mà quát lên.

Thậm chí có muốn đánh tới, nhưng đối diện còn có ba người kia, từng người đều vô cùng đáng sợ. Nếu thật sự chọc giận mấy người này, rồi để bọn họ chạy thoát, vậy Huyền Thiên Cung thảm rồi.

Không nói khác, riêng đánh lén, đã đủ để Huyền Thiên Cung ăn một đống khổ rồi, còn có Tam Thập Lục Động Thiên nữa, vậy coi như bị phá hủy.

Hưu, Thần Anh của Đồ Tể trực tiếp bay ra, vô cùng hoảng sợ, Diệp Lăng cười lạnh, nhất thời Nguyên Vô Pháp ở đối diện nóng nảy lên: "Tiểu bối, nếu ngươi dám động đến Thần Anh của Đồ Tể, ta đảm bảo sẽ cùng ngươi không chết không ngừng!"

Giết người có thể, thế nhưng không thể động đến Thần Anh, dù sao Thần Anh bất tử, Nguyên Vô Pháp có nhiều lựa chọn để có thể làm Đồ Tể sống lại, tất nhiên, vẫn phải tổn thất không ít bảo vật.

Diệp Lăng cười ha ha, cuối cùng cũng không hề động đến Thần Anh, dù sao hiện tại hắn vẫn là một con hổ mang bệnh tật trong người, nhìn thì rất dọa người.

Nhưng nếu như giết tới thật, bốn người bọn họ không nhất định có thể giết được Nguyên Vô Pháp, nếu lỡ như lão già này hạ quyết tâm tàn nhẫn, rất có thể sẽ giữ lại được nhóm của bọn họ.

Dù sao cảnh giới nửa bước tiên nhân, cũng không phải là chuyện đùa, đó chính là một nhân vật cực kỳ đáng sợ.

"Lúc này ân oán giữa ngươi và Huyền Thiên Cung đã được cởi bỏ, ngươi để lại Long Mạch rồi đi đi."

Nguyên Vô Pháp vẫn chọn thỏa hiệp, hết cách rồi, thực lực của người ta đạt đến trình độ này, y thật sự không có bất kỳ lý do nào đại biểu cho Huyền Thiên Cung khai chiến với hắn.

Diệp Lăng cười khẽ: "Đây là cái giá phải trả, hơn nữa đây cũng chính là Long Mạch thuộc về Hoa Hạ, dù cho có điều kiện, ta có thể không động đến những Long Mạch khác, còn như muốn ta để lại, phải xem bản lĩnh của ngươi."

Lại là câu nói này, CMN ngươi không khiêu khích người khác thì sẽ chết à, ngươi có biết một khi Nguyên Vô Pháp ta tàn nhẫn lên thì chính ta cũng sợ hay không, ta cmn chính là một thằng điên!

Nguyên Vô Pháp cắn răng: "Ngươi giết nhiều người Huyền Thiên Cung của ta như thế, lại hủy mười một tòa sơn môn của ta, mang đi mười một cái Long Mạch, hiện tại ngươi nói bỏ qua?"

"Ai lão già kia, cũng không là ta nói bỏ qua, nếu như ngươi muốn tiếp tục, vậy chúng ta cứ tiếp tục, ngươi có tin ta mang hết 36 cái Long Mạch đi không!"

"Ta cho ngươi biết, ngươi ngăn không được ta, tất nhiên, nếu như ngươi muốn mời cái người được gọi là Cung chủ của các ngươi ra, vậy thì tới đi!"

"Bốn người chúng ta không có bản lĩnh gì, nhưng vẫn biết nổi điên, ta xem thử Huyền Thiên Cung các ngươi có chống nổi hay không!"

Diệp Lăng lưu manh nói, nếu đánh tới thật, hắn cũng không sợ, không đánh được thì điên cuồng chạy trối chết thôi, chỉ là, Huyền Thiên Cung cũng phải bị diệt!

Nguyên Vô Pháp hít sâu, nghiến răng nghiến lợi, trong tròng mắt giống như có một ngọn lửa đang cháy hừng hực vậy, cmn, tên hỗn đản này thật là biết kéo, thật muốn giết hắn mà.

"Được, ngươi có thể đi, cũng có thể mang mười một Long Mạch đi, thế nhưng, ngươi không thể lại xuất hiện ở Tam Thập Lục Động Thiên. Nếu không, dù Huyền Thiên Cung ta có dốc hết tất cả cũng phải huyết chiến đến cùng với ngươi!"

Cuối cùng Nguyên Vô Pháp cũng thỏa hiệp, y tin tưởng, nếu Cung chủ ở đây, cũng sẽ lựa chọn như vậy. Dù sao hiện tại Huyền Thiên Cung không thể loạn.

Diệp Lăng nhún vai: "Như vậy cũng không tệ lắm, được rồi, ta đại nhân đại lượng, cũng không giống với người không có kiến thức như các ngươi."

Vừa nói xong, Diệp Lăng mỉm cười với D'orlando và Monkey D.Garp nói: "Nghe nói Chúng Thần Điện các ngươi rất không hài lòng với ta, thế nào, anh em chúng ta cùng các ngươi vui đùa một chút?"

D'orlando và Monkey D.Garp thiếu chút nữa sợ đến điên rồi, ngươi đùa gì thế, ngay cả Nguyên Vô Pháp cũng thỏa hiệp, chúng ta nhằm nhò gì, có tư cách gì chơi với ngươi.

Chơi đi, cuối cùng chết đến mạng nhỏ cũng không còn.

"Chúng Thần Điện chúng ta cũng có ý kia, chỉ cần về sau ngươi không khiêu khích Chúng Thần Điện của chúng ta, về phần lần này, Chúng Thần Điện chúng ta cũng không truy cứu nữa."

Monkey D.Garp nhắm mắt nói, bây giờ hai người hai thú ở đối diện này đã trở thành một trong những đội mạnh nhất thế giới.

Đấu với bọn họ cũng được, thế nhưng ngươi phải chuẩn bị cho việc nhận tổn thất thảm thiết nhất, mà tổn thất kia, bất kỳ thế lực nào cũng không thể chấp nhận được.

Nguyên do bởi vì thế giới này, không chỉ có Chúng Thần Điện, còn có một Huyền Thiên Cung nhìn chằm chằm.

Diệp Lăng cười ha ha, tung kiếm trong tay ra, kiếm quang đáng sợ trực tiếp đánh xuống mặt đất, ùng ùng, kiếm quang điên cuồng tỏa ra tứ phía.

"Thua chính là thua, nếu người nào còn dám khiêu khích ta, kiếm này, sẽ chém đầu người đó!"

Bốn tên đáng sợ Diệp Lăng chậm rãi biến mất trên phiến trời đất này, để lại Nguyên Vô Pháp cắn răng nghiến lợi cùng với mọi người đang phát lạnh trong lòng.

Một trận chiến này, Chúng Thần Điện và Huyền Thiên Cung thua, thua hoàn toàn!

Bình Luận (0)
Comment