Diệp Lăng bắt đầu phàn nàn. Thời điểm hơn nửa đêm, khó khăn lắm mới tìm được một người sống, vậy mà lại bị cô ấy dọa chạy. Như vậy thì chẳng phải đến cả biện pháp tra hỏi cũng không còn nữa sao?
Trương Thiến nhìn Diệp Lăng phàn nàn, chẹp miệng: “Là một người đàn ông mà lải nhải cứ như đàn bà vậy đó. Nói mãi thì có tác dụng gì chứ?”
“Đi thôi, theo tôi đến kí túc xá chờ đi, tôi không tin tôi không tìm được cho anh một người sống.”
Nói xong, Trương Thiến trực tiếp kéo Diệp Lăng đi. Diệp Lăng thở dài. Haizz, xem ra đêm nay trắng tay rồi, đành phải theo cô ấy vậy.
Ở bên cạnh kí túc xá có một bãi cỏ rộng rãi với các thiết bị tập thể dục được công ty lắp đặt cho nhân viên rèn luyện cơ thể.
Diệp Lăng ngồi lên trên một thiết bị, chán nản đạp xe. Đột nhiên, hai mắt Trương Thiến mở to, tay run rẩy, nói không rõ tiếng.
“Ma…Diệp…Diệp Lăng, anh nhìn xem. Đúng là… ma rồi! Mẹ ơi!”
Trương Thiến run rẩy, ánh mắt hoảng sợ đưa tay chỉ vào một chỗ cách đó không xa. Diệp Lăng bình tĩnh đưa mắt nhìn. Quả thật ở đó có một người đang nhảy nhót, nhưng chắc chắn không phải là ma.
Ở đó, có một người phụ nữ, ăn mặc y như Trương Thiến. Cô ta mặc một bộ quần áo trắng, tóc tai bù xù, thậm chí trên người còn có một số vết máu.
Thế nhưng Diệp Lăng cảm giác được trên người cô ta toát ra sự sống, chắc chắn không thể là ma được.
“Lại đây, tôi nói cho cô biết chuyện này, haha.”
Diệp Lăng kéo Trương Thiến lại, ghé vào bên tai cô nói nhỏ. Trương Thiến lập tức ngẩn người: “Thật sao? Anh không gạt tôi chứ? Nói cho anh biết, tôi nhát gan lắm đấy.”
“Mẹ nó, tôi đùa cô làm gì. Cô ta đúng là người, cô đi xem đi, thật là.”
Diệp Lăng cười haha, ngón tay điểm một cái, một sợi linh lực phong bế sức sống của Trương Thiến. Chỉ trong chốc lát, sắc mặt Trương Thiến tái nhợt, không còn một chút sinh khí mà chỉ còn lại u ám vô biên.
Người phụ nữ kia cứng ngắc di chuyển, nhìn quanh bốn phía để tìm mục tiêu. Đột nhiên, cô ta trông thấy một người phụ nữ giống mình đang chầm chậm đi tới.
“Hả? Không phải, tối nay tổ chức không nói sẽ phái người khác tới, chắc chắn là đến để tranh tiền thưởng. Mẹ nó, làm chút việc mà cũng tốn sức như vậy.”
Người phụ nữ kia hùng hùng hổ hổ tiến lên, đẩy vai Trương Thiến, bất mãn nói: “Mày là người mới tới đúng không? Không biết nơi này hôm nay là địa bàn của tao hay sao? Mau cút đi!”
Nghe cô ta nói vậy, trong lòng Trương Thiến đã an tâm phần nào. Haha, đúng là Diệp Lăng không lừa cô, người phụ nữ này đúng là một người sống.
Nghĩ tới đây, cô cảm thấy rất đắc ý. Nếu đã vậy thì bây giờ chính là thời điểm để cô thể hiện khả năng diễn xuất của mình.
Tiếp theo đây, đã đến thời khắc chứng kiến kỳ tích. Các vị khán giả, nữ diễn viên chính xuất sắc nhất chuẩn bị xuất hiện!
Trương Thiến hơi ngẩng đầu lên, vẻ mặt tái nhợt không một chút tia máu: “Cô nói tôi sao?”
Tiếng nói phát ra vô cùng kinh khủng. Người phụ nữ giả ma kia lập tức giật mình, trong lòng có chút run rẩy nhìn Trương Thiến. Mẹ ơi, đây rõ ràng là ma mà!
“Cái này…Thôi, cô đừng đùa nữa, chúng ta đều là người cùng một công ty mà. Cô hóa trang cũng không tệ, trông rất…rất chân thật. Tôi phải đi về đây.”
Người phụ nữ kia cảm nhận được trái tim như sắp nhảy lên cổ họng, tựa hồ muốn phun ra khỏi miệng.
Trương Thiến nhếch miệng cười, đôi mắt lồi ra: “Ồ? Vậy tôi sẽ đưa cô đi, cô đi cùng tôi nhé. Tới đây, tới đây.”
Người phụ nữ nghe thấy Trương Thiến nói vậy, lập tức tê dại toàn thân, nổi da gà đầy người, trong lòng phát run.
“Má ơi, là thật rồi. Lão Vương, Lão Vương, mau cứu tôi!”
Người phụ nữ xoay người bỏ chạy. Hôm nay đã gặp vật thật rồi, nghĩ rằng sắp chết, cô ta vội vàng gọi cho đồng bọn.
Ngay sau đó, có hai người đàn ông vạm vỡ bước ra từ một góc hẻo lánh, trên tay cầm theo con dao găm bóng loáng, cả hai đều tỏa ra sát khí cuồn cuộn.
“Quế Hoa, cô kêu gào nhảm nhí gì vậy? Đứa nào đây? Có phải do công ty cử đến hay không?”
Một tên đại hán sững sờ nói, Quế Hoa sắc mặt tái nhợt chạy ra sau lưng hai người, toàn thân run rẩy: “Phải con khỉ, đây là thật đó!”
Thật sao?
Cái gì thật? Nghĩ tới đây, hai tên đại hán cũng ngẩn người, lập tức run lẩy bẩy. Cái mà Quế Hoa nói, không phải là cái đó chứ?
Mặt mũi tái nhợt, không có lấy một vết máu, quan trọng là nụ cười kì quái kia, thật khiến cho lòng người phát lạnh.
“Xông lên! Giết chết ả ta. Lão Vương, mau giết ả ta, tôi sắp tè ra quần rồi đây!”
Người phụ nữ bị hù dọa đến mức toàn thân phát run, giọng điệu cũng tràn đầy sợ hãi. Nhưng Lão Vương ở bên cạnh cũng không khác gì, gần như không cầm dao nổi nữa: “Mẹ nó, làm đi, sao anh không làm?”
“Đó là ma đấy, tôi phải giết nó như thế nào đây? À mà không, nó đã chết rồi còn đâu.”
Lão Vương cũng ngây ra. Ông ta cũng chưa từng thấy qua chuyện như vậy. Phải làm sao bây giờ?
Đúng lúc này, Diệp Lăng đi đến, nở nụ cười lạnh lẽo. Đến bây giờ mà hắn còn không biết chuyện gì đang xảy ra, vậy thì thật là ngu ngốc.
Nhóm đối tượng này rõ ràng đang cố tình giả ma giả quỷ, sau khi hù dọa người ta thì sẽ giết chết, rồi moi nội tạng mang bán đến chợ đen.
Bàn tay những kẻ này đều đã nhuốm máu, còn những người vô tội kia thì biến thành công cụ để bọn chúng thu tiền. Tất cả những tên này đều đáng chết!
“Tôi thấy các người tốt hơn hết nên trình diện những vụ việc ma quái đó trước pháp luật đi.”
Diệp Lăng cười khẩy, sau đó đi đến vỗ vai Trương Thiến. Tử khí trên người cô lập tức tan biến, thay vào đó là sức sống mãnh liệt.
“Haha, diễn xuất của tôi ổn chứ? Anh nhìn xem, bọn chúng đều bị tôi dọa sợ. Hihi, mau khen ngợi tôi đi.”
Trương Thiến cười toe toét. Lão Vương và Quế Hoa ở phía đối diện lập tức phẫn nộ. Đến bây giờ bọn chúng mới hiểu rõ, đây chỉ là một cái bẫy!
“Nhóc con, tao thấy mày muốn chết rồi, mới dám gây sự với bọn tao. Bọn tao giết nhiều người như vậy, giết thêm một kẻ nữa cũng không sao!”
Lão Vương nói, cầm dao găm đi ra, tên đại hán bên cạnh cũng đi theo.
Diệp Lăng khẽ gật đầu: “Mày nói đúng lắm. Tao cũng đã giết nhiều người, giết thêm vài tên súc sinh cũng không vấn đề gì!”
Thế nhưng, đúng lúc này, có một làn khói trắng từ từ bay ra sau lưng Quế Hoa, một cô gái xuất hiện vỗ vai Quế Hoa.
Quế Hoa xoay người lại, cô gái phía sau cũng là một người mặc áo trắng, tóc tai bù xù. Có điều, khuôn mặt cô ấy giống y hệt với Trương Thiến vừa rồi!
“Chết tiệt, lại là một tên khác. Tụi bây vẫn muốn lừa gạt tao nữa à?”
Quế Hoa vung tay lên tát một cái, kết quả bàn tay lại xuyên qua đầu cô gái kia.
Quế Hoa sửng sốt, đám người Lão Vương cũng giật mình, ngay cả Trương Thiến cũng kinh ngạc.
“Diệp Lăng, anh xem…Cái này…Là thật sao?”
Trương Thiến lắp ba lắp bắp hỏi. Hai chân không ngừng run rẩy.