Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 713 - Chương 713: Cút!

Chương 713: Cút!

Cánh cửa bị một người đá văng ra, sau đó có một đám người đi vào. Tất cả đều mặc quần áo chỉnh tề, nét mặt vô cùng nghiêm túc.

“Hiện tại ta hoài nghi các người đang che giấu ba tên tội phạm ở đây, có liên quan đến một âm mưu giết người. Mau đưa bọn chúng ra, nếu không, bọn ta sẽ tự mình lục soát!”

Một tên ngoại quốc tóc xoăn màu vàng lạnh lùng nói, Diệp Lăng ở phía đối diện cũng lạnh lùng nhìn hắn ta.

Ánh mắt Diệp Lăng lạnh lẽo đến mức khiến toàn thân xương cốt của hắn ta như muốn đông cứng, cả người không khỏi run lên: “Ngươi nhìn ta làm gì? Mau giao người ra đây!”

“Ngươi đến từ tổ chức nào?” Giọng nói của Diệp Lăng rất lạnh nhạt, cứ như không có chút sức sống nào.

Người đàn ông kia cười lạnh, chỉ tay về phía mười mấy đồng nghiệp ở phía sau: “Tất cả chúng ta đều là người của Thần Tổ. Nghe đây! Mặc kệ các người là ai thì cũng đều phải tuân thủ theo luật pháp ở đây. Nếu không, ta hoàn toàn có quyết bắt giữ các người!”

Thần Tổ?

Diệp Lăng cười gằn: “Ta cho ngươi mười giây để cút khỏi nơi này. Nếu không, đừng trách ta không khách khí.”

Dứt lời, Diệp Lăng ngồi xuống một chiếc ghế salon, lấy trong túi ra một điếu thuốc rồi chậm rãi châm lửa.

Phù. Diệp Lăng hút một hơi, đếm đến chín, sau đó gác chân, lạnh lùng nhìn đám người đang ngẩn người phía đối diện.

Hắn ta điên rồi sao?

Ở nước Mỹ mà dám uy hiếp người của Thần Tổ. Chẳng lẽ tên nhóc đến từ đất phương Đông này đã mất đi tư duy của ngươi bình thường hay sao?

Tám!

Diệp Lăng chậm rãi nói. Trong khi đó, khuôn mặt của Diệp Vô Đạo ở sau lưng hắn đã sắp sửa không chịu nổi.

Thần Phong, một trong những huynh đệ tốt nhất của hắn bây giờ lại bị người ta đánh thành ra như vậy, khiến cho hắn gần như muốn tiêu diệt cả thế giới, chứ đừng nói là mấy tên chó chết trước mắt này.

Mạc Tinh cũng nắm chặt nắm đấm, kêu lên răng rắc, đã sắp tức giận đến tột cùng.

“Haha, ôi chúa ơi! Ngươi nói đùa gì vậy? Ta nói cho ngươi biết, mau giao người ra đây, bởi vì ta hoàn toàn có quyền bắt giữ hết các ngươi!”

Hắn ta vừa nói xong, Diệp Lăng liền nhướng mi lên, phun ra một vòng khỏi, trực tiếp đếm đến ba.

Này, sao ngươi lại đếm nhảy cóc như vậy chứ hả? Lẽ ra phải là bảy, vậy mà đã đếm đến ba rồi.

“Ta nói cho ngươi biết, đừng có quá phận! Người của Thần Tổ bọn ta không e ngại bất kì người nào. Ngươi biết đại đế Á Tư không? Ngài ấy vừa mới đột phá đến thứ mà các người gọi là Độ Kiếp kỳ đấy. Nếu các người dám động thủ, ngài ấy sẽ giết chết các người!”

Tên ngoại quốc tóc vàng kia nhìn thấy vẻ mặt u ám của Diệp Lăng thì không khỏi thấp thỏm. Từ trước đến nay, dù đối mặt với bất cứ thế lực nào, hắn cũng không sợ hãi như vậy.

Thần Tổ là một tổ chức đặc biệt, là thể chế của một quốc gia. Nếu dám chống lại Thần Tổ thì chính là muốn chống lại đế quốc hùng mạnh nhất phương Tây!

Diệp Lăng vẫy vẫy tay. Diệp Vô Đạo nhe răng cười. Đúng lúc này, một người phụ nữ mập mạp xuất hiện, chạy nhanh tới, trên trán đầm đìa mồ hôi gào thét xin dừng lại.

Đáng tiếc, Diệp Vô Đạo đã ra tay, chiêu nào chiêu nấy đều hung ác, từng cú đấm đều đập nát xương cốt của những kẻ đối diện.

Sau đó, Diệp Vô Đạo lui trở về. Đám người vừa nãy vẫn còn lớn lối, bây giờ lại đang nằm trên mặt đất, thống khổ kêu gào.

“Thằng nhóc Hoa Hạ kia! Không ngờ lại là ngươi! Trời ơi, sao ta lại gặp phải ngươi cơ chứ?”

“Ngươi cũng thật không nể mặt ta. Dù thế nào, ngươi cũng không nên động thủ trước mặt ta chứ!”

Bà lão này là Vladimir Rosa, là tổ trưởng của Thần Tổ, trước đó đã bị Diệp Lăng trêu đùa suýt khóc.

Diệp Lăng đi đến bên cạnh Vladimir Rosa: “Ta rất tức giận. Huynh đệ của ta bị người của ngươi làm bị thương, hơn nữa còn tổn thương rất nghiêm trọng.”

“Mau nói cho ta biết là ai, đừng có bảo là ngươi không biết. Ta chỉ có thể nhãn nại ở mức nhất định, nếu ta bực mình sẽ phá hủy toàn bộ Thần Tổ các người!”

Dứt lời, Diệp Lăng trở về ngồi lại trên ghế salon, lạnh lùng nói: “Ngươi chắc cũng biết con người của ta, đã nói thì nhất định sẽ làm.”

Sắc mặt của Vladimir Rosa lập tức trầm xuống. Vừa định mở mồm chửi thì lập tức ngậm miệng.

Trời ạ, các người không thấy sao? Tên nhóc Hoa Hạ này bây giờ trông như một con ác lang vậy, ai mà dám khiêu khích hắn lúc này chứ, trừ khi là kẻ đó muốn chết.

“Cậu nhóc Hoa Hạ này, tôi thật sự không biết là ai. Chuyện này là James tự tiện làm chủ, sau khi nghe được tin tức tôi đã lập tức chạy tới. Chúa ơi, không ngờ vẫn để xảy ra chuyện.”

Vladimir Rosa vỗ trán: “Cho nên, tôi thật sự không biết chuyện gì. Hay là cậu hỏi James đi, tôi nghĩ ông ấy nhất định sẽ biết rõ.”

“Nhưng cậu nhóc Hoa Hạ, cậu có thể đừng làm ông ấy bị thương được không? Ôi, nếu ông ấy bị làm sao thì tôi cũng đau lòng lắm.”

Diệp Lăng hít một hơi thật sâu. Tên James đáng chết này, xem ra lúc trước tự quay xong đoạn video kia rất có hiệu quả, ít nhất hiện tại hắn cũng được trở thành lãnh đạo.

“’Ta hỏi ngươi, ai sai các ngươi tới đây? Ngươi nhất định phải biết chuyện này. Nếu ngươi dám nói láo, ta sẽ phế cả hai chân của ngươi.”

“Ta dám khẳng định, dù thượng đế của các ngươi có xuất hiện ở đây cũng không ngăn cản được ta!”

Diệp Lăng đứng dậy, trực tiếp giẫm lên bàn tay của James khiến hắn kêu lên thê thảm, tay đứt ruột xót, vô cùng đau đớn.

“Là Phil Lars! Là Phil Lars! Không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ làm theo lệnh của hắn!”

Nếu ở thời điểm Thế chiến thứ hai, tên James này chắc chắn là một kẻ phản đồ. Phương pháp tra tấn còn chưa được đưa ra mà hắn đã khai hết, hơn nữa còn liên tục cầu xin tha thứ.

Vladimir Rosa lập tức ngẩn người, cực kỳ tức giận: “Đồ ngu ngốc này, sao ông không để Phil Lars thông cúc ông luôn đi? Chúa ơi, giết chết tên ngốc này đi, khốn khiếp!”

Mang tiếng là một tổ trưởng Thần Tổ, vậy mà lại đi nghe theo mệnh lệnh của một gia tộc đời hai, thực là một điều nhục nhã!

“Phil Lars? Haha.”

Diệp Lăng cười lạnh, đứng lên. Đúng lúc này, có một luồng khí tức đáng sợ điên cuồng xông về phía này.

Uỳnh. Người đáp xuống đây chính là đại đế Elias, tay hắn cầm một thanh kiếm lớn, sắc mặt uy nghiêm, khí thế vô song.

“Là ai? Dám làm xằng làm bậy ở nước Mỹ vĩ đại này?”

Đại đế Elias lạnh lùng gầm thét, khí thế tán loạn sinh ra. James đang nằm trên mặt đất sung sướng không thôi. Thủ hộ giả đến rồi, cuối cùng cũng đến rồi!

“Đại đế Elias, vị thần trong lòng tôi, mau cứu tôi đi! Con ác ma phương Đông này đang giẫm đạp lên cánh tay của tín đồ trung thành nhất của ngài đấy!”

“Mau tiêu diệt hắn đi! Không thể để hắn chà đáp lên tôn nghiêm của nước Mỹ chúng ta được!”

James điên cuồng gầm thét, Vladimir Rosa ở cạnh cũng hơi mừng thầm. Đại đế Elias dù gì cũng đã đột phá đến Độ Kiếp kỳ, là cường giả tuyệt thế. Xem ra thằng nhóc Hoa Hạ này sắp tan tành rồi!

Diệp Lăng ngẩng đầu, nhìn đại đế Elias ở giữa không trung, lạnh lùng phun ra một chứ.

Cút!

Vang vọng khắp không trung!

Bình Luận (0)
Comment