Cút?
Có người dám dùng từ “cút” để nói với cường giả tiếng tăm lừng lẫy đã uy hiếp bao nhiêu cường quốc, đại đế Elias hay sao?
Đại đế Elias cũng không thể tin được, một cỗ sát khí kinh khủng lan tràn trong lòng, khiến hắn cực kỳ phẫn nộ, suýt chút nữa đã rút kiếm lao xuống.
Phải biết rằng, từ khi hắn đột phá đến Độ Kiếp kỳ thì hắn đã được coi như là một cường giả đứng đầu thiên hạ, chưa ai dám khinh thường hắn.
Đến cả đám người của Chúng Thần Điện cũng phải nể mặt hắn. Dù gì hắn cũng đã bảo vệ cho nước Mỹ những năm trăm năm rồi.
Ít nhất hắn cũng phải được tôn trọng. Nhưng giờ đây thì sao, lại có một kẻ đang chửi thẳng vào mặt hắn.
Đại đế Elias lòng tràn đầy tức giận, tròng mắt như muốn bốc hỏa. Ánh mắt hắn như sấm sét, càn quét xung quanh, đột nhiên, tròng mắt hắn ngưng tụ lại.
Tên đứng dưới đang mắng mình kia trông rất giống một người. Không phải, chính là hắn!
“Ta sẽ cho ngươi cút!”
Diệp Lăng ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói, mặt mũi tràn đầy sát khí. Một khắc sau, hắn lao lên không trung, một lần nữa sỉ nhục đại đế Elias bằng Đả Thần Thạch.
Đại đế Elias ngẩn người, lập tức giang chân ra, vù một phát biến mất không còn tung tích. Hắn chạy vô cùng nhanh, một phát chạy xa cả trăm dặm, sau đó hắn mới dừng lại, khuôn mặt vô cùng sợ hãi.
“Ôi thượng đế! Chẳng lẽ ngài không yêu thương con dân của mình hay sao? Vì sao ngài lại để tôi gặp lại tên đáng sợ này? Thượng đế, xin ngài hãy phù hộ cho bọn họ sống sót, tôi sắp rút lui đây!”
Vù. Đại đế Elias mang danh là thủ hộ giả của nước Mỹ, lúc này đang chạy trối chết, bỏ lại cả Nha Tử, so với chuột chạy trốn khỏi mèo còn nhanh hơn nhiều.
Trong trang viên, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Ý là sao đây? Rõ ràng là một thủ hộ giả, là đại đế Elias mà lại bị một thằng nhóc đuổi cút?
Hơn nữa, còn bỏ lại Nha Tử, đến cả đầu cũng không dám quay lại. Có thật sự đáng sợ đến vậy không?
“Lập tức đem người của ngươi cút khỏi đây. Nếu còn ở lại, ta sẽ làm thịt các ngươi!”
Diệp Lăng lạnh giọng quát, sau đó trực tiếp rời khỏi trang viên, dẫn theo Âu Dương Chấn Nam, Tào Hồng, Diệp Vô Đạo và Mạc Tinh.
Về phần tiểu Bạch thì ở lại trang viên, sẵn sàng mọi lúc bảo vệ an toàn cho mọi người ở đây. Còn Vladimir Rosa thì cực kỳ tức giận, nhưng cũng không dám ở lại đây nữa.
Thần Tổ lại tiếp tục phải chịu sự thua thiệt trước thằng nhóc đến từ Hoa Hạ này khiến cho bà vô cùng tức giận, suýt chút nữa là gặm hết đống gạch trong trang viên.
Một nhà hàng mỹ lệ bên bờ biển là một nhà hàng nổi danh xa xỉ. Bình thường khi ăn uống ở đây, trung bình mỗi người phải tiêu đến tám mươi ngàn đô la thì mới không bị bẽ mặt.
Nói cách khác, chỉ một đêm chơi đùa ở đây thì một chiếc Mercedes-Benz hay BMW sẽ biến mất, đây cũng là nơi tiêu thụ cao cấp nhất nước Mỹ.
Ở đây, trong nhà hàng này, cái gì cũng có, từ ăn uống, đánh bạc. Hơn nữa ở cạnh bờ biển còn có một chiếc tàu biển xa hoa chở khách chạy định kỳ. Phía trên là sòng bạc, hộp đêm, nói chung là cái gì cũng có.
Diệp Lăng và những người khác đẩy cửa nhà hàng, trực tiếp bước vào. Nhân viên phục vụ kinh ngạc. Người Hoa sao? Toàn những gương mặt lạ.
Nhà hàng này mở đã lâu nhưng chưa từng tiếp đón người Hoa bao giờ, bởi vì chi phí ở đây không phải ai cũng bỏ ra được.
“Mấy vị khách quý, xin hỏi có đặt trước không?”
Nhân viên phục vụ vội vàng đi theo mấy người, vừa cười vừa nói. Diệp Lăng xua tay, sau đó tìm một chỗ trống ngồi xuống, Tào Hồng gọi một ít rượu.
Mọi người ngồi vào một vị trí sang trọng, nhìn ánh đèn lấp lóe xung quanh, nam nữ nhảy múa. Đây mà gọi là một nhà hàng sao, rõ ràng là một quán bar thu nhỏ.
Đây là một nhà hàng tư do tiêu xài. Ở chỗ này, mọi người có thể hoàn toàn giải phóng bản thân, rủ bỏ vẻ đạo đức giả bên ngoài và thỏa thích gào thét.
“Long chủ, theo sự hiểu biết của chúng ta về gia tộc Phil thì thực lực của chúng ta chênh lệch hơn bọn chúng một khoảng cách nhất định. Thế nhưng vì sao bọn chúng có nhiều cao thủ như vậy thì vẫn còn là một điều bí ẩn.”
Tào Hồng nghiêm nghị nói. Là thân tín của Vương Thiên Hào, một tay hắn đã điều khiển bộ phận tinh nhuệ nhất của Long Môn, tình báo và sức chiến đấu mạnh nhất.
Diệp Lăng gật đầu. Âu Dương Chấn Nam lại lắc đầu: “Thật ra nếu so sánh với Đại Quyển của chúng ta thì bọn chúng vẫn còn kém xa. Không nghĩ tới, bọn chúng lại giấu người kín như vậy.”
Diệp Lăng cười khẩy. Dù cho bọn chúng là ai, lai lịch có như nào, chỉ cần đụng vào Thần Phong và những người kia, hơn nữa còn dám phách lối truy sát thì đều phải chết không nghi ngờ.
Đôi nam nữ đung đưa thân thể dưới ánh đèn chói lọi, thoải mái phát huy hết sự nhiệt tình của bọn họ. Diệp Lăng lặng lẽ nhìn qua những người ở đây.
Đột nhiên, cánh cửa mở ra, một thanh niên vòng tay ôm một cô gái tóc vàng bước vào, đi theo phía sau là bốn người đàn ông vạm vỡ. Tất cả bọn họ đều hầm hầm nhìn xung quanh, nhìn đã biết không phải loại người lương thiện.
“Ồ, Phil thiếu gia, chúng tôi chờ mong ngài mãi. Vị trí cũng đã giữ lại cho ngài rồi. Ngài mau tới đây, tôi sẽ dẫn ngài đi, tối hôm nay nhất định sẽ giúp ngài dễ chịu.”
Quản lý nhà hàng vội bước tới mang theo khuôn mặt nịnh nọt.
Diệp Lăng cười khẩy. Nhân quyền ở đây là cái thá gì? Chỉ cần phổ biến trong xã hội, thì ở đây cũng vậy, thậm chí còn quá đáng hơn.
“Haha, yên tâm đi, hôm nay bản thiếu sẽ chơi đùa thật vui vẻ. Nhớ phải hầu hạ đàng hoàng, bản thiếu gia cam đoan sẽ đưa cho ngươi nhiều tiền boa hơn. Haha, mười vạn đô la Mỹ có đủ không?”
Phil cười ha ha. Tào Hồng hít một hơi thật sâu, chỉ vào tên kiêu ngạo kia: “Long chủ, hắn chính là Phil Lars!”
Diệp Lăng gật đầu: “Đi, bắt hắn qua đây. Ta muốn xem xem hắn là thần thánh phương nào?”
Diệp Lăng nói xong, Tào Hồng liền đi lên, chặn đứng trước mặt Phil Lars: “Long chủ của chúng ta muốn gặp ngươi.”
“Long chủ? Thật là một tên kiêu ngạo, còn muốn gặp tiểu gia ta? Haha, đừng đùa nữa. Thượng Đế ơi, ngài phái bọn chúng đến trêu đùa ta à?”
“Nếu Long chủ các ngươi muốn gặp thì bảo hắn đến gặp ta. Bản thiếu gia ta thân phận cao quý, ai muốn gặp cũng được chắc. Cút ngay cho ta!”
Phil Lars cười haha. Tính cách kiêu căng của hắn lúc nào cũng khinh thường người khác như vậy.
Tào Hồng cười khẩy: “Chuyện này không phụ thuộc vào ngươi.”
Nói xong, Tào Hồng duỗi tay ra, trực tiếp nắm lấy cổ áo Phil Lars, sau đó kéo một phát. Phil Lars như một con gà con, không có một chút sức chống cự.
Phil Lars bị Tào Hồng kéo đi mấy mét, mấy tên vệ sĩ sau lưng hắn mới phản ứng lại.
Cả một đám nhanh như chớp xông lên. Tào Hồng mỉm cười, tung cước, mấy tên gọi là tinh anh kia đều bay hết lên tủ rượu.
Rầm rầm.
Cả một tủ rượu quý vỡ tan tành, khắp phòng nồng nặc mùi rượu. Đôi nam nữ đang điên cuồng cũng bị chấn động.
Đã rất lâu rồi, bọn họ mới thấy có người dám gây rối ở chỗ này.
Tào Hồng kéo Phil Lars đi về phía Diệp Lăng, quay đầu trừng mắt nhìn tên quản lý đang hầm hầm nổi giận.
“Long Môn đang làm việc, tất cả hãy tránh xa bọn ta ra một chút!”