Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 717 - Chương 717: Thánh Vực.

Chương 717: Thánh Vực.

Phil Spengler nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Lăng, đôi mắt trừng lớn.

“Ngươi đang đùa với ta sao? Ngươi cho rằng gia tộc Phil chúng ta dễ bắt nạt lắm chắc?”

Phil Spengler sắp điên lên rồi. Mười hai tỷ đã đưa cho ngươi, ngươi còn chưa chịu bỏ qua? Thật sự nghĩ rằng gia tộc Phil sợ ngươi sao?

Diệp Lăng lắc đầu: “Tộc trưởng Phil nói sai rồi. Không phải ta cảm thấy gia tộc Phil dễ bị ức hiếp, mà thực sự là dễ bị ức hiếp.”

“Ta sẽ không nói gì nữa, ngươi mau hỏi đứa con trai cưng của ngươi đi. Trong cuộc cá cược của bọn ta vẫn còn thiếu một thứ nữa, đó chính là giải thích chuyện đã xảy ra thật rõ ràng.”

“Ta nghĩ, đường đường là Thiếu chủ của gia tộc Phil sau này, sẽ không làm trò lừa gạt người khác đúng chứ? Hơn nữa các ngươi cũng biết, nếu nói dối thì sẽ có người chết đó. Ngươi thấy thế nào?”

Diệp Lăng bước đến bên cạnh Phil Spengler, mỉm cười nói. Tròng mắt Phil Spengler đỏ ửng, hắn ta trông như một con sói, chỉ chờ cắn nát Diệp Lăng.

“Ngươi đang uy hiếp ta!”

Phil Spengler nghiến răng nói. Diệp Lăng rất thành thật gật đầu.

“Ta không tin ngươi dám đụng đến ta, dù cho ngươi có là Long chủ của Long Môn. Ta nói cho ngươi biết, ta sẽ rời khỏi đây. Nếu như ngươi dám động vào ta, ta cam đoan sẽ không để ngươi trở về được Long Môn đâu Long chủ à!”

Nói xong, Phil Spengler nhếch miệng cười, quay người bước ra ngoài cùng con trai và hai tên đại hán, rất có khí thế, phong phạm.

Thế nhưng, đúng vào lúc này, Diệp Lăng cười lạnh, trực tiếp nhấc một cái ghế lên, ném vào người Phil Lars.

Bộp một tiếng. Chiếc ghế vỡ tan tành, Phil Lars nằm gục xuống đất, ôm lấy phần xương sường, nôn ra một ngụm máu.

Phil Spengler ngẩn người. Khốn khiếp! Đúng là khinh người quá đáng!

“Ngươi dám động thủ? Ta sẽ giết hết các ngươi!”

Hai đại cường giả Kim Đan lập tức hét lên, chân đạp mạnh về phía trước, tung ra một cú đấm. Khí tức đáng sợ của bọn chúng khiến cho lông mày của Mạc Tinh cũng có chút ngưng lại.

Ngay cả hắn cũng cảm thấy có chút áp lực, dù cho hắn là cường giả Độ Kiếp Kỳ. Đương nhiên, cũng là cảnh giới yếu nhất trong Độ Kiếp Kỳ.

Phil Spengler nhếch miệng cười. Nếu đã làm sai thì phải trả giá, còn động vào người của gia tộc Phil thì chắc chắn phải chịu đau khổ!

Thế nhưng, ngay sau đó, tất cả mọi người đều ngơ ngác không tin nổi. Chỉ thấy Dệp Lăng chỉ giơ một ngón tay lên, hai luồng ánh sáng đáng sợ điên cuồng tấn công hai kẻ đối diện.

Vù. Chùm sáng ầm ầm như sấm, trong chớp mắt xuyên thấu vào đầu hai người. Sau đó, đôi mắt của bọn chúng hoàn toàn hóa thành tro tàn.

Uỵch. Hai người hét lên rồi ngã xuống đất, nằm gục trên mặt đất. Đến cả Kim Đan trong người cũng bị Diệp Lăng bắn nát bét.

“Tộc trưởng Phil, ngươi hẳn phải biết, chúng ta đã không còn nói chuyện được nữa rồi. À mà cũng đúng, ta có thể không rời khỏi nơi đây, nhưng ta nghĩ ngươi nên xem xét có nên tự mình trốn đi hay không.”

Diệp Lăng lắc đầu chế nhạo. Phil Spengler hít một hơi thật sâu. Chỉ một ngón tay điểm nhẹ đã giết chết hai người bọn họ? Đây là một trò đùa sao?

Họ dù gì cũng là đại cường giả cấp bậc Kim Đan, được xưng đến cấp bậc Đạo Tổ, gần như có thể coi là thần tiên.

Thế nhưng lại bị tên này điểm một cái, chết tươi?

Phil Spengler không thể chấp nhận được, cũng không dám tin đây là sự thật. Cảnh tượng trước mắt quá mức kinh khủng, khiến cho lòng hắn phát lạnh.

“Ta khuyên ngươi nên thôi đi. Đúng là ngươi rất mạnh, Long Môn cũng rất mạnh, nhưng chuyện này ngươi không có đủ sức để can thiệp vào đâu.”

Phil Spengler có lẽ đã bắt đầu sợ hãi, đột nhiên chuyển hướng sang đe dọa Diệp Lăng.

Diệp Lăng nhún vai: “Ngươi không cần phải để ý nhiều như vậy. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết là ai thôi. Về phần giải quyết thế nào, ta tự rõ.”

Thần Phong đưa Băng Băng đi nước ngoài du lịch, kết quả một tên trong nhà hàng đã để mắt tới vẻ đẹp của Băng Băng. Thế là bọn chúng dùng sức mạnh, tấn công Thần Phong.

Chỉ là một sự việc nhảm nhí như vậy, đương nhiên không cần Phil Spengler phải ra tay. Diệp Lăng muốn biết rốt cuộc ai mới là kẻ đứng sau chuyện này!

“Ngươi không thể làm được gì đâu. Ta chỉ khuyên ngươi một lần cuối, kẻ đó đến từ Thánh Vực.”

Chỉ hai chữ Thánh Vực đơn giản đã thay đổi hoàn toàn nét mặt của Spengler. Vẻ mặt hắn ta tràn đầy sự tôn sùng và kính trọng.

“Ngươi là Long chủ của Long môn, chắc chắn sẽ biết đến sự tồn tại của Thánh Vực. Mỗi một người xuất thân từ nơi đó đều có thần uy hủy diệt thế giới!”

Phil Spengler chậm rãi thở dài: “Ta hứa với ngươi sẽ bỏ qua chuyện này. Chàng trai Hoa Hạ kia sẽ không còn gặp nguy hiểm đến tính mạng nữa.”

Diệp Lăng nghe vậy lập tức bật cười, Mạc Tinh và Diệp Vô Đạo cũng cười theo nhưng giọng điệu lại rất lạnh lẽo.

Ý của ngươi là sao? Ngươi đánh người của bọn ta, bây giờ lại tỏ ra cao cao tại thưởng rủ lòng từ bi. Có phải còn muốn chúng ta quỳ xuống cảm ơn ngươi hay không?

Thật là một trò đùa hài hước! Ngươi thật sự coi chúng ta như mấy tên hèn nhát kia sao?

“Thánh Vực? Haha, vậy ta hỏi ngươi, tên đó là ai? Hiện tại đang ở đâu?”

Diệp Lăng lắc đầu. Hắn đương nhiên biết Thánh Vực là gì, bởi vì biệt danh của đám Chúng Thần Điện ở thế tục chính là Thánh Vực. Một tên nhóc xuất thân từ Chúng Thần Điện mà có tư cách diễu võ giương oai trước mặt hắn.

Phil Spengler lập tức ngẩn người. Tên này biết Thánh Vực, chẳng lẽ hắn nghĩ bản thân hắn có thể đối đầu với cường giả Thánh Vực hay sao?

“Ngươi thực sự coi mình là nhà vô địch sao? Ta nói cho ngươi biết, vừa rồi ta thỏa hiệp, chỉ là vì các vị đại nhân đó đang bận chuyện lớn, không muốn các ngươi quấy rầy bọn họ thôi!”

“Chẳng lẽ ngươi ngây thơ nghĩ rằng ta làm như thế là vì cổ vũ cho sự kiêu ngạo của ngươi sao? Ngươi nghĩ rằng ngươi đủ sức để uy hiếp bọn họ à?”

“Được rồi, đã vậy ta sẽ nói cho ngươi biết. Đại nhân James đến từ Thánh Vực đã để ý đến cô gái Hoa Hạ kia. Mà bây giờ, bọn họ đang ở trong lâu đài của gia tộc Phil ta!”

“Nếu như ngươi muốn báo thù, vậy thì cứ tới đi. Có điều, ta phải nói rằng, trước khi đến đó, ngươi hãy chuẩn bị sẵn hậu sự cho mình đi.”

Dứt lời, Phil Spenler xoay người rời đi, dắt theo đứa con của mình, cũng chẳng thèm để ý đến hai cường giả đã chết kia.

Diệp Lăng không ngăn cản bọn chúng, mà chỉ cười khẩy, nụ cười tràn đấy sát ý khát máu. Cường giả James đến từ Chúng Thần Điện sao?

“Gia tộc Phil? Ta sợ quá, Long Đàm Hổ Huyệt cái gì chứ?”

Diệp Lăng cười gằn. Long Đàm Hổ Huyệt? Có chỗ nào mà hắn không thể đột nhập vào sao?

Hai mươi phút sau, Phil Spengler trở lại lâu đài của gia tộc. Trong đại sảnh, có ba người đang ngồi trên ghế sô pha, ăn bánh mì nướng và uống rượu.

“Đại nhân James tôn kính, tôi rất tiếc vì hai cường giả mà ngài phái đi đã bị người ta giết chết.”

Phil Spengler cúi đầu trước mặt ba người kia, khẽ nói.

Bình Luận (0)
Comment