Diệt Tiên Chỉ là thần thông có tiếng ở Tiên giới. Lí do phép thần thông này trở nên nổi tiếng là vì hầu hết nó đều những bá chủ sử dụng để tiêu diệt một đám thiên kiêu hiển hách.
Cũng là từ những thiên kiêu không thể tu được thành tiên, một số bá chủ vì hạn chế những thế lực thù địch sáng tạo ra.
Diệt Tiên Chỉ không có cách dùng, giá trị đáng sợ duy nhất tồn tại trong nó chính là nó có thể trực tiếp giết chết một thiên kiêu, đoạt đi con đường thăng thiên của hắn.
Khốn cấm linh lực, đoạn diệt kinh mạch, diệt tuyệt tiên lộ chính là Diệt Tiên Chỉ.
Diệp Lăng bất lực ngồi trên thân hình khổng lồ của tiểu Hắc, cảm nhận được linh lực của minh đang bị thứ gì đó điên cuồng giam giữ. Dù đã dùng hết sức mạnh bản thân cũng không thể phá vỡ được.
“Không được rồi! Sức manh của Diệt Tiên Chỉ chuẩn bị bộc phát!”
Sắc mặt Diệp Lăng đột nhiên biến đổi. Diệt Tiên Chỉ đánh vào lồng ngực của hắn không phải là thứ gì to tát, thế nhưng sức mạnh cuồng bạo và phi lý đó lại chính là kẻ thù cuối cùng của hắn.
Sức mạnh yếu dần, chín đại thần anh sáng chói dần mất đi vẻ sáng bóng. Hơn nữa, còn có một sức mạnh bí ẩn ngăn cách thần anh với thân thể của Diệp Lăng.
Thêm cả, thứ sức mạnh đáng sợ kia liên tục đuổi lui thần lực đáng sợ bên trong chín đại thần anh, cũng chính là tước đi sức mạnh của Diệp Lăng.
Cùng lúc đó, kinh mạch của Diệp Lăng cũng bị phá hủy điên cuồng bởi tiên lực khiến nó dần vỡ vụn, kêu răng rắc như pha lê.
Âm thanh như bóng nổ vang lên, đôi mắt Diệp Lăng mãnh liệt mở ra, suýt chút nữa khiến hắn ngã lên người tiểu Hắc.
Sức mạnh vô song tuyệt thế của hắn cứ như vậy biến mất không còn.
Quan trọng hơn là sức mạnh của Diệp Tiên Chỉ vẫn không ngừng phá hủy quá trình thăng cấp của Diệp Lăng. Đương nhiên, Diệp Lăng hiểu rất rõ sức mạnh của Diệt Tiên Chỉ.
Bởi vì hắn đã từng dùng qua, cho nên hắn rất rõ, người trúng Diệt Tiên Chỉ thì vô cách cứu chữa, ngay cả nguyên bản cũng không thể cứu được.
Phải biết rằng kinh mạch và thần anh là những thứ quan trọng nhất. Thần anh không ngừng bị lột sạch, kinh mạch cũng hoàn toàn bị hủy diệt, trừ phi có một bảo vật nghịch thiên thì không có cách nào giải được!
“Diệp Lăng, ngươi sao vậy? Khí tức của ngươi…”
Tiểu Hắc đang bay lượn trên không trung, đột nhiên, nó cảm giác được nguồn sức mạnh vô song kia biến mất, cứ như một quả bóng xì hơi.
Diệp Lăng cười khổ lắc đầu, hít một hơi thật sâu: “Mau trở về Đông Hải!”
Thất vọng, vô cùng thất vọng. Từ một cường giả đỉnh cấp tung hoành thiên địa, đột nhiên trở thành một phế vật với cơ thể khỏe mạnh. Khoảng cách này khiến cho Diệp Lăng không tài nào tiếp thu nổi.
Sức mạnh liệu có cơ hội tu luyện lại được không? Hay là lời thề son sắt sẽ tấn công đến Tiên giới với Tiên Đế sẽ bị phá hủy?
Thành phố Đông Hải.
Thiên Đế mang theo một thân sát khí, đứng trong hậu viện trang viên của Diệp Lăng. Tất cả những cường giả phương Tây ẩn nấp trong thành phố Đông Hải đã bị hắn tiêu diệt hết sạch.
Dựa vào sức mạnh khủng khiếp của hắn, không kẻ nào có thể thoát khỏi tầm mắt của hắn. Chỉ cần tìm thấy, hắn đều giết sạch.
Tu vi Thần Anh đỉnh phong khiến hắn chỉ cần dùng một chém là có thể giết sạch cường giả, khiến chúng không có cơ hội nào phản kháng.
Diệp Vô Đạo, Mạc Tinh, Thần Phong và Lý Thiên Hạo đứng bên cạnh Thiên Đế, trên thân cũng tỏa ra sát khí đáng sợ.
Vù. Đột nhiên, thân thể của tiểu Hắc lặng lẽ xuất hiện giữa không trung, nhưng không làm kinh động bất kì ai, thậm chí trước khi rơi xuống còn cố tình ẩn thân.
“Diệp Lăng đã trở về!”
Tất cả mọi người vội vàng ra nghênh đón, thế nhưng ngay khi bọn họ đi đến cạnh tiểu Hắc thì đều ngẩn cả người.
Bên trên thân thể khổng lồ của tiểu Hắc là một người gầy gò, vẻ mặt đau khổ, ngực be bét máu. Hơn nữa trên người hắn, còn không có một chút sức mạnh nào.
“Diệp Lăng! Ngươi sao vậy?”
Diệp Vô Đạo vội vàng bước lên, đỡ Diệp Lăng xuống. Không phải chứ, một người đàn ông kiêu ngạo như Diệp Lăng, sao lại trở nên thê thảm như vậy?
Thiên Đế cũng ngẩn ra, kéo Diệp Lăng qua chỗ hắn, dùng sức mạnh tiến vào cơ thể Diệp Lăng. Khoảng nửa phút sau, Thiên Đế vô cùng sửng sốt.
“Sao có thể được? Chỉ có tiên nhân mới có thể thi triển được Diệt Tiên Chỉ, sao ngươi lại trúng Diệt Tiên Chỉ chứ?”
“Trên thế giới này thì lấy đâu ra tiên nhân chứ!”
Thiên Đế lui lại vài bước, nghiến răng nói: “Diệp Lăng! Rốt cuộc là ai? Ngươi nói cho ta biết, ta sẽ giết chết hắn!”
Diệp Lăng lắc đầu, xua tay: “Dù các ngươi có đi cũng không thể làm gì được đâu. Nhưng mà dù gì ta cũng đã hủy diệt được hơn nửa Chúng Thần Sơn rồi.”
“Điện chủ Chúng Thần Điện suýt nữa cũng bị ta giết. Có điều, đột nhiên xuất hiện một lão quái vật già trên trời khiến ta không thể tránh được.”
“Thế này cũng tốt. Ta sẽ thử trải nghiệm cuộc sống của một người bình thường. Yên tâm đi, ta sẽ tự mình điều chỉnh.”
Diệp Lăng nói xong, hít một hơi thật sâu: “Có lẽ Chúng Thần Điện sẽ không đến Hoa Hạ làm loạn nữa đâu. Còn các ngươi, hãy cố gắng luyện tập chăm chỉ. Chờ đến khi Thiên Đế đột phá thành tiên nhân sẽ mang các ngươi cùng phi thăng Tiên giới!”
Dứt lời, Diệp Lăng xoay người rời đi, hắn muốn trở về căn phòng yên tĩnh của mình.
Diệp Lăng vừa đi. Tất cả mọi người đều mơ màng không hiểu, vội vàng hỏi Thiên Đế, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra.
Thiên Đế thở dài: “Diệp Lăng bị phế rồi.”
“Phế?!”
“Cái gì? Thiên Đế, ngươi đang nói đùa sao? Ta nói cho ngươi biết, dù quan hệ của chúng ta cũng khá tốt nhưng ngươi đừng bao giờ đùa như vậy, ông đây sẽ trở mặt đấy!”
“Thiên Đế, ngươi nói thật đi, đừng đùa nữa có được không? Diệp Lăng làm sao có thể bị phế được. Trên thế giới này, làm gì có ai có thể đánh bại được hắn!”
Mọi người đều không thể tin chuyện vừa xảy ra là sự thật, Thiên Đế cũng chỉ cười khổ một tiếng, nhắm hai mắt lại, thở dài. Ngay sau đó hắn nghiến răng nghiến lợi, hai mắt bừng bừng lửa giận!
“Nói cách khác, không chỉ bị phế, mà tính mạng của Diệp Lăng cũng khó có thể đảm bảo!”
“Diệt Tiên Chỉ là một thủ đoạn độc ác của tiên nhân dùng để tiêu diệt những người sắp sửa thành tiên, nó có thể hủy đi tu vi của người đó, đồng thời ép khô sinh mệnh của người đó.”
“Diệp Lăng biết điều đó và ta cũng biết, bởi vì chúng ta đều đã từng dùng qua. Diệp Lăng có thể sống được thêm bao lâu nữa phụ thuộc vào việc hắn có thể chịu được thêm bao lâu.”
“Cứ mỗi tháng, Diệt Tiên Chỉ sẽ tiến hành tiêu diệt sự sống một lần. Nếu như không qua được thì tự nhiên sẽ chết.”
“Sau khi vượt qua, tạm thời có thể gia tăng thêm một tháng sinh mệnh!”
“Khi ta trở thành thần tiên, ta sẽ tiêu diệt Chúng Thần Sơn, tàn sát hết bọn chúng.”
Dứt lời, Thiên Đế hét lên. Sau đó hắn ngay lập tức đè nén hận ý trong lòng, thở dài mỉm cười: “Hãy chăm sóc tốt cho Diệp Lăng mấy tháng nữa!”
“Nói nhảm! Trước kia các người đều là Tiên Đế, chẳng lẽ thực sự không có biện pháp nào sao?”
“Ngươi rõ ràng đang trù yểm Diệp Lăng! Ông đây liều mạng với ngươi!”
Diệp Vô Đạo và những người khác đều không thể tiếp nhận được sự thật, cả đám điên cuồng gầm thét, nước mắt lưng tròng.