Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 733 - Chương 733: Người Mẹ Vĩ Đại.

Chương 733: Người mẹ vĩ đại.

Thiên Đế vừa nói xong, mọi người liền ngẩn ngơ. Nghĩa là sao? Tại sao người đó đến thì Địa Cầu lại bị tiêu diệt?

“Khi một vị tiên nhân tiến vào Địa Cầu, Địa Cầu cũng có thể gặp tai họa, chứ đừng nói đến những Tiên Đế.”

“Các ngươi phải biết rằng chỉ cần ý chí của Tiên Đế đã có thể hủy diệt cả tinh hệ, tất cả chúng sinh đều nằm trong suy nghĩ của Tiên Đế.”

“Cho nên, Địa Cầu tuyệt đối không thể chịu đựng được. Nói cách khác, nếu người phụ nữ đó hạ phàm thì toàn bộ Địa Cầu sẽ không chịu được áp lực của Tiên Đế, sẽ bị hủy diệt ngay lập tức.”

Thiên Đế nói đến đây thì khẽ gật đầu: “Hiện tại các ngươi nên biết, biện pháp duy nhất bây giờ chính là hi sinh toàn bộ Địa Cầu.”

“Haizz, ta thật không ngờ cái tên sát thần giết chết ba ngàn cường giả cùng một lúc, lại có thể hiên ngang lẫm liệt và có tinh thần trọng nghĩa đến như vậy.”

Thiên Đế nói với vẻ chế giễu rồi quay người rời đi. Những lời này của hắn không phải để chế giễu suy nghĩ hiện tại của Diệp Lăng mà hắn đang tự chế giễu chính mình.

Thiên Đế cũng rời đi. Mạc Tinh nhìn mọi người, cười khổ: “Xem ra nghe xong ta càng khó chịu hơn.”

Diệp Vô Đạo, Lý Thiên Hạo, Thần Phong, Diệp Phi và Ngạo Hồng Trần cũng cười khổ một tiếng. Đúng vậy, rốt cuộc họ nên nói rằng Diệp Lăng ngốc hay là trọng tình nghĩa đây. Hay nói cách khác, hắn đã sinh lòng cảm mến đối với quê hương mà hắn sinh sống suốt hai mươi năm này.

Vào buổi tuổi, Diệp Lăng dẫn Diệp Phi, Diệp Vô Đạo, Thần Phong và Mạc Tinh rời khỏi thành phố Đông Hải. Ngay mai là lễ Quốc Khánh, Diệp Lăng đã được mời nên nhất định phải tới đó.

Hơn nữa, Thần Phong cũng là cục trưởng cục Dị Năng, là một người quyền cao chức trọng. Mạc Tinh và Diệp Vô Đạo thì khỏi nói, hai lão gia tử còn ở đó, nếu ngày lễ lớn như vậy mà không quay về thì chắc chắn sẽ bị ăn đòn.

Về phần Diệp Phi, hắn đi theo Diệp Lăng, chỉ sợ Diệp Lăng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Hắn cũng không nghĩ tới việc mặc dù hắn đã đạt đến tu vi Kim Đan trung kỳ, thế nhưng chỉ thể phách của Diệp Lăng thôi cũng đã vô cùng khủng khiếp.

Sau khi đến Đế Đô, mọi người cùng Diệp Lăng đi đến Mạc gia. Mấy ngày trước, Mạc Tư thanh trở về nhà cùng mẫu thân, bây giờ vẫn chưa trở về. Nhân dịp Quốc Khánh, Diệp Lăng đến đón cô về.

Khi mọi người đến được Mạc gia thì đồng hồ đã điểm chín giờ, hắn vội vàng nói với Mạc Tư Thanh là tối nay Diệp Phi sẽ đến Mạc gia ở. Sau đó liền vội vã đi ra ngoài, đến một nhà hàng để lấp đầy cái bụng.

Trong một nhà hàng bình thường, Diệp Lăng và những người khác ngồi trước một chiếc bàn tròn, trên bàn đầy những món ăn ngon. Cả đám ăn uống ngấu nghiến, chẳng thèm giữ hình tượng.

Sau khi ăn uống no say, Diệp Lăng dựa người vào ghế, vỗ vỗ cái bụng: “Chà, đã lâu rồi không ăn uống sảng khoái như vậy.”

“Đúng rồi, Diệp Lăng, ngày mai toàn bộ Hoa Hạ sẽ bất ngờ trước món quà của ngươi.”

Thần Phong xỉa răng, cười ha ha. Mạc Tinh liền xua tay: “Cái gì? Ta nói cho ngươi biết, nhất định có thể chấn động thiên hạ.”

Diệp Lăng chỉ nhún vai, không nói gì thêm. Đến cùng là có chuyện gì xảy ra thì cứ để mai sẽ rõ.

Sáng hôm sau, Diệp Lăng ngồi xe của ông Mạc đi đến thành Trường An, sau đó tiến vào một dinh thự cao cấp.

Chín giờ sáng, đã có rất nhiều lãnh đạo đứng trên cổng thành. Bên dưới là khán giả và người dân đi đến chúc mừng cho ngày lễ.

Lễ Quốc Khánh sắp sửa bắt đầu!

Đến gần mười hai giờ, hai ông lão tươi cười bước lên trên cổng thành, bên cạnh là những nguyên thủ quốc gia đang thân mật trò chuyện.

Nhìn thấy các vị lão nhân gia xuất hiện, đông đảo dân chúng phía dưới bắt đầu náo nhiệt hẳn lên!

Ngay sau đó, nghi thức chính thức bắt đầu. Khi đội danh dự xuất hiện, không khí trước cổng thành lập tức trở nên yên tĩnh, không còn chút âm thanh nào.

Tất cả mọi người ưỡn thẳng lưng, nhìn về phía đội danh dự.

Bịch bịch bịch, bước chân vô cùng chỉnh tề, ngay ngắn.

Khoảnh khắc mà những người lính đáng ngưỡng mộ này treo lá cờ đỏ năm sao lên trên, trái tim của toàn bộ mọi người đồng loạt đập rộn ràng.

“Đứng dậy, hỡi những người không muốn làm nô lệ!”

Tiếng nhạc hào hùng chậm rãi vang vọng khắp đường phố, tất cả người dân Hoa Hạ đều đứng dậy, nắm chặt tay đặt lên ngực.

Dâng hiến máu thịt của ta để dựng xây thành mới!

Khi dân tộc Trung Hoa rơi vào thời khắc nguy hiểm nhất, tất cả mọi người buộc phải phát ra tiếng hét cuối cùng!

Đứng lên!

Đứng lên!

Đứng lên!

Chúng ta một lòng bất chấp ngọn lửa của kẻ thù tiến về phía trước!

Làm bùng lên hỏa lực quân địch!

Tiến lên!

Tiến lên!

Tiến lên! Tiến lên!

Bùm!

Lúc này đây, trái tim của toàn bộ những người dân Hoa Hạ đều hừng hực lửa cháy, con mắt rực lửa. Trái tim tất cả mọi người dường như ngưng tụ ở giữa không trung, thành một khối đại đoàn kết trước nay chưa từng có!

Sau đó, cuộc duyệt binh khiến dân chúng bùng nổ cũng được diễn ra suôn sẻ. Khi những vị quân nhân với tư thế hiên ngang, hào hùng xuất hiện, toàn bộ mọi người đều nín thở.

Bịch bịch bịch, bước chân chỉnh tề, ngay ngắn.

Những chiến sĩ đại diện cho linh hồn của quân đội Trung Quốc mang theo vẻ mặt kiêu hãnh, đã nói cho cả thế giới biết sức mạnh của quân đội Trung Quốc.

Bịch bịch bịch, phương đội bước qua cổng thành khiến cả đám người vô cùng hào hứng, kích động hét lớn.

Ngay cả Diệp Lăng cũng bị rung động. Khi những chiến sĩ kia đi ra, vô số tia sáng huỳnh quang trong tay không ngừng lấp lóe chính là lời tán dương tuyệt vời nhất dành cho bọn họ.

Hoa Hạ chính là một con sư tử, không ai có thể ngăn cản được sự thức tỉnh của đất nước năm nghìn năm văn hiến này tuyệt đối đứng trên đỉnh của thế giới.

Giờ phút này, trong tất cả các chương trình trực tiếp của nước ngoài, ánh mắt của mọi người đều hoàn toàn tập trung vào phong thái của những binh nhì này và đều bị cảnh tượng đó làm cho kinh ngạc.

Sau khi phương đội đi xong, những chiếc xe chở hàng loạt những vũ khí tối tân chậm rãi đi ra.

Ở đó chính là những vũ khí tân tiến nhất được tạo ra bởi tâm huyết của vô số người dân Hoa Hạ, là thứ vũ khí lợi hại nhất của đất nước trước sự xâm lăng của kẻ thù.

Khi hàng máy bay cuối cùng bay xong, tất cả mọi người đều tràn đầy phấn khích.

Đây chính là Hoa Hạ!

Một đất nước cổ đại đi ra từ chiến tranh, cuối cùng cũng leo lên đỉnh cao của thế giới một lần nữa!

Trái tim của tất cả người Hoa lúc này đều có chung một cảm giác. Hoa Hạ, mẹ của con, chúc mẹ một ngày lễ vui vẻ!

Tất cả hoạt động đã gần như kết thúc. Nhưng đúng lúc này, mọi người đều đột nhiên ngẩn người. Không ngờ vào giờ này bầu trời lại tối sầm!

Bình Luận (0)
Comment