Bầu trời đột nhiên đen sì!
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó tin. Nếu hôm nay thời tiết có gì bất thường hay là có những hiện tượng kì lạ nào đó thì họ đã được biết trước từ lâu rồi.
Mà lần này thì rõ ràng là một sự việc ngoài ý muốn!
“Mau nhìn lên trời đi. Đó là sinh vật gì vậy?”
Đột nhiên, một người nhanh nhạy phát hiện chỉ lên bầu trời. Tất cả mọi người cùng ngẩng đầu lên nhìn, lập tức, bọn họ trợn tròn mắt. Có một con quái vật khổng lồ đang bay lượn trên không trung.
Bầu trời tối đi không phải do thời tiết mà là do con rồng đen to lớn kia. Con rồng đang chậm rãi lắc lư qua những đám mây, móng vuốt duỗi ra, ngửa mặt lên trời gầm gào.
Mọi người đều nhìn rõ được vẩy rồng, cảm thấy nó vừa lạ lại vừa quen. Đây không phải sinh vật nào khác mà chính là thần long trong truyền thuyết Hoa Hạ!
Grừ!
Đột nhiên, một tiếng rồng rống vang vọng khắp thiên địa. Ngay sau đó, mười một con rồng trắng khổng lồ ầm ầm xuất hiện.
Vù vù.
Mười một con rồng trắng cộng thêm một con rồng đen là mười hai con rồng xuất hiện khiến cho mọi người đồng loạt kinh ngạc.
Từng tia sáng rực rỡ phát ra từ bên trong mười hai con rồng đan xen vào nhau, rồi chậm rãi ngưng tụ thành một hình trái tim to lớn.
“Grừ!”
Đột nhiên, mười hai con rồng gầm lên, sau đó con rồng đen biến mất không để lại dấu vết. Còn mười một con rồng kia thì bay về tứ phía.
Bầu trời dần yên tĩnh trở lại, thế nhưng tất cả mọi người đều vẫn chưa khỏi choáng váng. Cảnh tượng khi nãy quá mức chấn động.
Không chỉ bọn họ mà tất cả những người xem qua máy tính, ti vi đều ngẩn hết cả ra.
Rồng?
Đó chẳng phải là một con rồng khổng lồ sao? Vào ngày Quốc Khánh, có mười hai con rồng xuất hiện, ngưng tụ thành một hình trái tim. Nó mang ý nghĩa gì chứ?
“Trời phù hộ Hoa Hạ!”
Diệp Lăng đang ngồi trong khán phòng đột nhiên giơ cánh tay lên hô to. Ngay sau đó, hàng vạn khán giả đứng lên, vô cùng kích động.
“Trời phù hộ Hoa Hạ!”
Giờ khắc này, toàn bộ hai bên đường phố đều chìm trong âm thanh vang dội. Đây quả thực là ông trời đang phù hộ cho Hoa Hạ!
Hậu duệ của loài rồng rốt cuộc cũng được nhìn thấy vật tổ suốt mấy ngàn năm nay của bọn họ, họ thực sự là truyền nhân của rồng!
Lúc này đây, mọi người ở trước tivi và máy tính cũng đứng lên, giơ cao tay, sắc mặt kích động.
“Trời phù hộ Hoa Hạ! Trời phù hộ Hoa Hạ!”
Từng âm thanh như sóng thủy triều vang lên, vang vọng khắp vùng đất Thần Châu. Giờ phút này, tất cả trái tim người Hoa đều tập trung lại một chỗ!
Trên tất cả các diễn đàn, trang web đều sục sôi hẳn lên. Chỉ trong phòng mười phút, một bài viết tên là “Thần long hiện thế! Trời phù hộ Hoa Hạ!” đã có một trăm nghìn lượt phản hồi.
“Đây mới chính là một Hoa Hạ rộng lớn, thanh danh vượt trội. Tôi thấy lần này, lũ khốn ngoại quốc kia sẽ sợ chết khiếp!”
“Tôi hỏi mẹ tôi vì sao cả nhà lại quỳ trước tivi. Đến khi nhìn thấy cảnh này, tôi cũng lập tức quỳ xuống. Đừng hỏi tôi tại sao, cứ như có một ma lực nào đó vậy!
“Ông đây thực sự phục sát đất. Đây mới chính là Hoa Hạ. Để tao chống mắt lên coi đám dân di cư ra nước ngoài có thấy hối hận hay không?”
“Tôi đồng ý với người ở trên. Đám người di cư ra nước ngoài không có tư cách nhận là truyền nhân của rồng. Tôi tin đất nước của chúng ta nhất định sẽ trở nên hưng thịnh và phồn vinh!”
Các câu trả lời liên tục xuất hiện. Trên các trang web nước ngoài và trên những mặt báo lớn cũng tràn ngập cảnh tượng thần long xuất hiện.
Đương nhiên ở nước ngoài cũng có không ít người nghi ngờ rằng đây chỉ là một phản ứng hóa học, việc xuất hiện thần long hoàn toàn là ngẫu nhiên.
Cũng giống như những người nhìn thấy UFO, hoàn toàn là do hoa mắt mà thôi. Làm sao có thể thấy rồng được chứ?
Còn có những người có quan điểm hoàn toàn trái ngược. Dù các người có nói đây là ảo giác, là giả tưởng, nhưng làm gì có nhiều ảo giác, nhiều giả tưởng đến như vậy?
Kết quả chỉ trong vòng một ngày, tỉ lệ tội phạm ở nước ngoài tăng lên đáng kể. Không phải gì khác mà chính là vấn đề tranh chấp của những Hoa Kiều và dân bản xứ ở đó.
Dù đi đến đâu, trái tim tôi cũng thuộc về Hoa Hạ, máu của tôi cũng chảy dọc theo dòng máu Hoa Hạ.
Thần long là có thật, vậy mà bọn mày lại dám xỉ nhục vật tổ trong lòng chúng tao. Chúng tao sẽ giết chết bọn mày!
Thế nhưng, vẫn có những người ngoại quốc có cách nhìn khác về việc này. Chúng ta có thể nói nó là khoa học, hay là sự thật, nhưng chúng ta đều phải tự bắt tay chứng minh xem sự tồn tại thật sự của nó.
Thế là xung đột liền xảy ra, chỉ cần một lời không hợp nhau là sẽ đánh lộn.
Đương nhiên, đây là điều mà Diệp Lăng đã nghĩ tới. Sự xuất hiện của tiểu Hắc và mười một con rồng kia đều là do hắn chuẩn bị.
Mục đích của hắn là để kích động lòng người, khiến cho trái tim của toàn bộ người dân cả nước sôi sục.
Mười một con rồng bay về từng dãy núi nơi mà bọn chúng tồn tại để nuôi dưỡng vùng đất Thần Châu, còn tiểu Hắc thì bay về Đông Hải.
Sau khi Long mạch trở lại Thần Châu, những chùa miếu, đạo quán hay những môn phái trong núi đều bị chấn động.
Bên trong một ngôi chùa cũ nát, một lão hòa thượng rau tóc bạc phơ đứng trước cổng chùa nhìn lên bầu trời, mỉm cười: “Đây là trời đang phù hộ cho Hoa Hạ!”
Vô số các cao nhân, danh sư đều thấy rõ sự thay đổi của mười một long mạch đem lại cho vùng đất Thần Châu, là một thứ dưỡng khí có một không hai.
Trong vòng một ngày, tất cả người dân Hoa Hạ đều hưng phấn không thôi, vô số người tìm kiếm đoạn video thần kì kia.
Xem đi xem lại, rung động không thôi. Giấc mơ trong lòng mọi người giờ phút này đều đang được mở rộng.
Khắp các con phố lớn nhỏ ở Hoa Hạ đều rất náo nhiệt, đi đến đâu cũng có người cười nói về đề tài này. Đương nhiên trong lời nói đều tràn đầy xúc động.
Hơn nữa, đề tài này cũng không hề lạc hậu. Có thể cảm nhận rõ khi nhắc tới bốn chữ “Truyền nhân của Rồng”, tất cả mọi người đều không tự chủ được mà ưỡn ngực.
Đó là niềm tự hào khi được gọi là truyền nhân của rồng!
Thời gian này mọi người đều thường xuyên nghe thấy năm chữ: Trời phù hộ Hoa Hạ!
Ba ngày sau, Diệp Lăng rời khỏi Đế Đô trở về Đông Hải. Ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì, huống hồ bây giờ hắn còn phải đề phòng kiếp nạn Diệt Tiên Chỉ xuất hiện.
Mặc dù theo lẽ thường, nó sẽ xuất hiện mỗi tháng một lần nhưng mọi việc đều có ngoại lệ. Chẳng may một ngày nào đó nó đột nhiên xuất hiện thì sẽ phải làm như thế nào?
Sau khi về Đông Hải, Diệp Lăng tiếp tục cuộc sống sinh hoạt buồn tẻ. Ngày mua thức ăn, làm chút cơm, ra công viên đánh cờ với mấy ông lão, trêu trọc mấy đứa trẻ, chăm sóc người nhà.
Hơn nữa sau lần này, Diệp Lăng cũng cảm thấy rõ ràng trái tim mình trở nên hoàn thiện hơn so với trước kia. Tâm hồn và linh hồn của hắn đều có một bước nhảy vọt.