Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 738 - Chương 738: Biến Mất.

Chương 738: Biến mất.

Long gia đang hứng khởi đột nhiên bị cắt ngang, vẻ mặt lập tức tối sầm lại, quay đầu nhìn những người đang đi vào.

Người vào không ai khác chính là Vương Siêu. Nhóm bảy tám người bọn họ bước vào trong quan sát, trông thấy không ít người nữa.

“Diệp thiếu, có chuyện gì vậy? Đây là bạn bè của anh à?”

Vương Siêu vội hỏi, Diệp Lăng chỉ nhún vai: “Không biết, nhưng anh ta muốn tôi thử xem cảm giác bị chai rượu đập lên đầu sẽ như thế nào?”

Nghe đến đây mà Vương Siêu vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra thì thật uổng công lăn lộn suốt bao năm.

Nhóm bạn của hắn cười khẩy. Chậc chậc, đây là tên nào mà dám gây sự với Diệp thiếu ngay trên đất Đông Hải này chứ!

“Tôi nói này anh bạn, anh đến từ đâu? Có biết anh ấy là ai không?”

Vương Siêu đến trước mặt Long gia, cười khẩy. Nhìn cách ăn mặc của Long gia cũng lập tức biết được hắn không phải là nhân vật kiêu hùng gì.

Hơn nữa, dù là kiêu hùng thì cũng chẳng đủ tư cách đứng trước mặt Diệp Lăng.

Long gia nghe vậy, nhếch miệng cười, lấy từ trong túi ra một điếu thuốc đưa lên miệng, đàn em ở sau lập tức chạy lên châm lửa.

“Tao là ai, mày không có tư cách biết. Chuyện này mày cũng không làm gì được đâu. Mau cút đi!”

Long gia khinh bỉ nói. Vương Siêu nghe xong liền tức giận. Khẩu khí lớn thật đấy, đúng là một con rùa trên cạn.

Ở thành phố Đông Hải này, Vương Siêu hắn có chuyện gì mà không giải quyết được. Nếu thật sự có, cũng không phải là với tên Long gia này.

“Thằng ranh này, tao thấy mày rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt rồi!”

Nói xong, ánh mắt Long gia bất chợt trở nên hung dữ, cầm chai rượu vang trên bàn đập lên đầu Diệp Lăng khiến cho mọi người đều sợ ngây ra.

Không ai nghĩ hắn lại đột nhiên ra tay, quản lí nhà hàng càng sầu não. Xong rồi, sắp có chuyện lớn rồi đây.

Đương nhiên, hắc đã nghe nói đến Long gia, là một con rắn lớn ở vùng đất này, dưới trướng có không ít lưu manh, hơn nữa tài sản cũng phải gần trăm triệu.

Còn Vũ Nhu chỉ là một ngôi sao mới nổi, không thể làm mất lòng bất kì ai. Có điều, hắn lại quên mất hai đại thiếu gia đứng đầu trong căn phòng này.

Toang!

Mọi người chỉ nghe thấy âm thanh giòn giã vang lên bên tai, còn cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ không thể tin nổi.

Vốn dĩ người ra tay là Long gia, bây giờ lại phải lấy tay che đầu, rượu đỏ chảy ròng ròng trên đầu hòa lẫn với dòng máu đỏ tươi.

Còn người bị đánh là Diệp Lăng thì đang nắm chặt chai rượu, vẻ mặt lạnh lùng, ném chai rượu rồi ngồi xuống ghế.

“Tao nghĩ bây giờ mày đã cảm nhận rõ cảm giác bị chai rượu đập lên đầu là như nào rồi nhỉ!”

Diệp Lăng cười lạnh. Đã cho tên này thể diện rồi mà hắn còn không biết điều, đúng là tạo nghiệt không thể sống.

Long gia bị ăn một cú đập mạnh, vừa đau vừa ngơ ngác. Tại sao chai rượu trong tay mình lại đột nhiên ở trong tay tên kia?

Không thể nào, chắc chắn không phải là ảo thuật. Vậy là cái gì chứ?

Lúc này, mấy tên côn đồ đứng sau Long gia giận tím mặt: “Tên khốn này, muốn chết sao, dám đánh Long ta bọn tao. Anh em đâu, mau đập chết bọn chúng!”

Nói xong, hắn định xông lên. Đáng tiếc đã quá muộn, Vương Siêu và những người khác đã ra tay nhanh hơn, giơ nắm đấm lên.

Diệp Lăng ngồi trên bàn, nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mặt. Vũ Nhu ở bên vô cùng sợ hãi, mặc dù cô đã gặp qua rất nhiều chuyện, thế nhưng trong lòng vẫn rất kích động.

Long gia sững sờ nhìn Diệp Lăng, không ngờ hắn lại đang thản nhiên ăn uống. Tên khốn này, sao mày có thể bình tĩnh như vậy được?

“Thằng ranh kia! Tao sẽ cho mày biết ở đây ai mới là vua!”

Dứt lời, Long gia đứng lên, cực kỳ tức giận, định cầm đồ trên bàn đánh Diệp Lăng. Đáng tiếc, Vương Siêu lập tức ngáng đường hắn, khiến hắn trượt ngã trên mặt đất.

“Mẹ mày, tao nghĩ mày chán sống rồi!”

Vương Siêu đá lên đầu Long gia. Khoan nói đến việc nhiều người hơn, nhưng mà điều đáng kinh ngạc là đám công tử vốn sống an nhàn này bây giờ lại đánh cho mấy tên lưu manh một trận ra trò.

Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng bọn chúng muốn thể hiện trước mặt Diệp Lăng.

Năm phút sau, đám người Long gia nằm gục trên mặt đất, gào khóc ầm ĩ. Diệp Lăng đứng dậy, vẫy vẫy tay, đi đến bên cạnh Long gia mỉm cười: “Thế nào? Có cần tao cho mày chút thời gian gọi người đến không, hay là mày xem xem còn có quan hệ với ai khác nữa thì gọi hết qua đây!”

“Tên khốn! Mày chờ đấy! Tao nói cho mày biết, dù là ai, nếu đã động vào Long gia thì sẽ không bao giờ được sống yên ổn!”

Long gia cực kỳ tức giận. Vừa định nói tiếp thì liền bị Diệp Lăng đá một phát vào xương sườn. Tiếng nứt xương răng rắc vang lên, da đầu tất cả mọi người lập tức trở nên tê dại.

“Loại người như mày thật sự là nên ném cho cá ăn. Mày nghĩ sao?”

Diệp Lăng mỉm cười, sau đó đứng dậy, vỗ vào người Vương Siêu: “Cảm ơn Vương Siêu, ngày mai hãy tới nhà tôi ăn cơm, nếm thử tay nghề của anh đây.”

Vương Siêu hưng phấn gật đầu, những công tử khác cũng bị thương. Diệp Lăng gật đầu: “Cảm ơn mọi người. Vương Siêu, giúp tôi mời những anh em ở đây một bữa cơm thật vui vẻ!”

Dứt lời, Diệp Lăng vẫy tay với Vũ Nhu, sau đó rời khỏi phòng. Diệp Lăng rời khỏi chưa được một phút, vài người đàn ông đã đi vào phòng, lôi Long gia đang gọi điện thoại và những tên khác ra khỏi phòng.

Đám người này không ai khác chính là Tào Hồng và một trăm linh tám Long vệ nổi bật ở Long Môn.

Buổi tối hôm ấy, dưới con sống cuồn cuộn sóng lớn, có sáu con cá lớn đang gặm nhắm một thi thể. Không ai biết Long gia đi đâu, tóm lại là từ ngày hôm đó, Long gia đã mai danh ẩn tích.

Diệp Lăng lại trở về làm một người nội trợ như trước. Đến tháng ba, Lưu Xảo Nhi đột nhiên tìm đến Diệp Lăng.

“Diệp Lăng, nhà em xảy ra chút chuyện. Em muốn anh và Thanh Y đến nhà em một chuyến.”

Lưu Xảo Nhi lo lắng nói, Diệp Lăng ngẩn người. Đi cùng Thanh Y?

Thanh Y đến thế tục chưa được bao lâu, ngoài mấy lần trở về Địa Phủ thì đều sống trong trang viên của Diệp Lăng, hiện tại cũng không khác gì một bà chủ.

Điều duy nhất khác biệt có lẽ chính là cô ấy đã trở thành người phụ nữ của Diệp Lăng.

“Có chuyện gì à? Ở nhà có người trúng tà sao?”

Diệp Lăng ngờ vực hỏi, Lưu Xảo Nhi khẽ gật đầu, xong lại đột nhiên lắc đầu.

“A, em cũng không biết phải nói sao. Như này đi, em sẽ kể cho anh hết mọi việc. Tóm lại là em cảm thấy vô cùng kì lạ.”

Nói xong, Lưu Xảo Nhi vội vàng nói hết mọi chuyện cho Diệp Lăng. Sau khi nghe xong, Diệp Lăng rốt cuộc cũng hiểu vì sao hắn phải đi cùng với Thanh Y.

Bình Luận (0)
Comment