Tiểu Bạch phẫn nộ rít gào, nhưng cũng không ai đặt hy vọng vào nó. Dưới cái nhìn của bọn họ, Tiểu Bạch dù có yêu nghiệt đến đâu thì nó cũng chỉ là một con phàm thú không thể thành tiên.
Mà Đồng Sơn thì lại là một vị Quỷ Tiên cấp bậc Thiên Tiên, cho nên không thể nào đặt hai người lên bàn cân để so sánh được.
Nhưng mà không ai phát hiện ra được tiếng rống giận dữ của tiểu Bạch đang chậm rãi phiêu đãng ở giữa thiên địa, ngưng tụ thành một phù văn trong suốt.
Cách đó không xa, Đồng Sơn thấy vậy liền cười to: "Ngươi làm vậy chỉ phí công giãy dụa mà thôi, không biết có bao nhiêu Quỷ Tiên đã chết dưới bàn tay của bổn tọa, một đám phế vật như các ngươi thì cũng có khác gì.”
Ùng ùng!
Chưởng ấn đáng sợ rớt xuống, sắp chạm đến đỉnh đầu của mọi người. Đúng lúc này, máu của tất cả mọi người lập tức bị ngưng tụ bởi một luồng khí lạnh vô hình.
Nhưng mà vào thời điểm quan trọng này, đột nhiên có một bộ móng vuốt to lớn màu trắng vô hình, lặng lẽ xuất hiện bên trong hư không, sau đó ầm ầm vỗ mạnh.
Uỳnh!
Một tiếng vang thật lớn, thần thông mà Đồng Sơn vừa thi triển ngay lập tức hóa thành tro bụi, không còn sót lại dù chỉ là một chút.
"Ai! Là kẻ nào dám ngăn cản ta? Mau đi ra đây cho ta!
Sắc mặt của Đồng Sơn tức thì biến đổi, điên cuồng hét lên, còn Diệp Lăng và những người khác đều vô cùng kinh ngạc và vui sướng. Đặc biệt là Đạo Ngưu, hắn thậm chí còn tưởng rằng phụ thân hắn xuất quan để đến đây cứu hắn.
"Đồng Sơn! Ngươi sắp chết rồi!”
Đúng lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên rống to hơn, trong con mắt lấp lánh xuất hiện khí tức bạo ngược xám như trò, khiến người ta cảm thấy tiểu Bạch lúc này tràn đầy cuồng nộ.
Đồng Sơn ngẩn người, sau đó lập tức cười dữ tợn: "Con súc sinh này, ta sẽ làm thịt ngươi trước!”
Nói xong, Đồng Sơn trực tiếp vọt lên, lòng bàn tay đập mạnh. Sau cú vỗ đó của hắn, bên trong hư không ầm ầm hiện ra những chưởng sóng lớn đáng sợ, hết đợt này đến đợt khác, khủng khiếp đến cực điểm.
Chưởng sóng xuất hiện ở nơi nào, mọi thứ ở nơi đó đều hóa thành hư không, đều bị đánh cho nát bấy.
"Không! Tiểu Bạch! Mau tránh ra!”
Diệp Lăng nằm trong vòng tay của Thanh Y điên cuồng hét lên. Một chưởng này đừng nói đến Tiểu Bạch, ngay cả những Thiên Tiên khác cùng đẳng cấp cũng không dám phản kháng.
Diệp Lăng vừa gào vừa muốn đứng lên, nhưng vì đang bị thương nặng nên hắn không thể đứng dậy nổi.
Bên kia, thân hình Đồng Sơn đã vọt tới bên cạnh tiểu Bạch. Vẻ mặt Đồng Sơn trở nên dữ tợn khi tưởng tượng ra bộ dáng con súc sinh phách lối này thảm bại dưới bàn tay của hắn.
Haha, lúc này đây, bất kể là ai, cũng không thể nào cứu được ngươi đâu!
Nhưng đúng lúc đó, bộ móng vuốt vừa đánh tan công kích của Đồng Sơn lại xuất hiện trước mặt tiểu Bạch, thậm chí lần này nó còn mạnh hơn, ác liệt hơn so với trước đó.
Phịch.
Cơ thể Đồng Sơn bị móng vuốt đánh bay, ngay sau đó, cơ thể Đồng Sơn chấn động, phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể của hắn lúc này như diều đứt dây, trực tiếp ngã xuống.
Đồng Sơn ngã xuống đất, sau đó lại chật vật đứng lên, ánh mắt kinh ngạc nhìn xuống lồng ngực của mình.
"Cha!"
Đồng Phi hét lên kinh hãi, hai mắt mở to, trông thấy trên ngực của Đồng Sơn đang xuất hiện từng vết nứt đáng sợ, như là một cái mạng nhện.
Diệp Lăng và những người khác ngẩn ra, rốt cuộc là vị đại năng nào ra tay tương trợ? Bọn họ còn đang suy nghĩ thì một thân thể màu trắng từ từ hiện lên trên không trung.
Vẻ ngoài của nó giống y hệt Tiểu Bạch, có điều hơi thở của nó tràn ngập ra khắp thiên địa, cứ như một vị vua quân lâm thiên hạ, chỉ một ánh mắt cũng có thể xóa sổ cả một thế giới.
Hỗn Độn Thánh Thú!
Hỗn Độn Thánh Thú Thành Niên Kỳ!
Thì ra người ra tay lại chính là một trưởng bối trong tộc của Tiểu Bạch. Diệp Lăng không khỏi gật đầu, tên Đồng Sơn này chuẩn bị gặp xui xẻo rồi.
"Thật to gan! Chỉ là một tên Quỷ Tiên mà cũng dám động vào hậu bối trong tộc ta.”
"Địa Tàng Vương! Ngươi đi ra đây, ta muốn hỏi ngươi Địa Phủ của các ngươi rốt cuộc là thiên hạ của ai? Nếu như nói không được, bộ tộc Hỗn Độn Thánh Thú ta sẽ tàn phá Địa Phủ!
Kiêu ngạo, tùy tiện chính là bản chất của bộ tộc Hỗn Độn Thánh Thú. Hơn nữa tộc nhân của bộ tộc này đều là những cường giả vô cùng đáng sợ. Mặc dù số lượng không nhiều nhưng xét về thực lực thì không ai có thể địch nổi.
Ánh mắt Đồng Sơn tràn đầy kinh ngạc. Con linh thú trên không trung này rốt cuộc là cái thứ gì mà dám gọi tên của Địa Tàng Bồ Tát ở ngay giữa Địa Phủ? Chẳng lẽ nó muốn chết sao?
Phải biết rằng, cho dù là Cửu Kiếp Tiên Đế đích thân tới Địa Phủ, cũng phải giữ thể diện cho Địa Tàng Vương. Bởi vì đây chính là đạo tràng của lão nhân gia, ở chỗ này, thực lực của hắn sẽ phát huy lên đến 150%!
Âm thanh của Hỗn Độn Thánh Thú cuồn cuộn như sấm, nổ ầm ầm bên trong Địa Phủ. Sau một hơi thở, có một bóng người đáng sợ điên cuồng lao tới.
Không phải là Địa Tàng Vương, mà là Sâm La Vương. Sau khi nhận được lời cầu cứu của Thanh Y, ông ấy liền chạy như bay tới đây, trên người còn dạt dào sát khí. Nhưng mà chưa đến nơi, ông đã nghe thấy một âm thanh đáng sợ vang vọng khắp thiên địa khiến trong lòng tràn đầy kinh hãi.
Sức mạnh trong giọng nói này vô cùng khủng khiếp, ít nhất cũng phải là Bát Kiếp Tiên Đế. Cho nên mới khiến cho người còn chưa lên tới cấp bậc Tiên Đế như ông sợ hết hồn.
"Tiền bối! Tiểu bối chính là Sâm La Vương ở Địa Phủ. Không biết tiền bối có gì sai bảo?”
Sau khi Sâm La Vương đi tới hiện trường, trông thấy con gái của mình không có chuyện gì thì liền thở dài một hơi. Sau đó mới vội vàng chắp tay nói với hóa thân mờ ảo giữa không trung kia.
Vị Hỗn Độn Thánh Thú này chỉ là một hóa thân, nhưng dù như vậy cũng đủ để khiến Sâm La Vương cảm thấy vô cùng kinh hãi, chứ đừng nói tới bản tôn thực sự.
"Ngươi là Sâm La Vương? Ta chưa từng nghe thấy cái tên này. Địa Tàng Vương đâu, chẳng lẽ ngươi định bắt bổn tọa ta ở đây cả ngày chờ ngươi sao?
Hỗn Độn Thánh Thú lại mạnh mẽ quát lên, tứ chi đạp mạnh. Dưới chân của nó xuất hiện một cơn sóng mây đáng sợ, vần vũ khắp thiên địa.
Ùng ùng, sóng lớn vần vũ khiến toàn bộ Địa Phủ đều cảm nhận được nguồn lực lượng vô biên.
Ngay sau đó, từng bóng người lần lượt bay tới, là những Đại Điện Chủ, Thành Chủ của Địa Phủ. Chỉ sau một thời gian, tất cả cường giả của Địa Phủ cũng bay đến.
Sau khi nhìn thấy Hỗn Độn Thánh Thú xuất hiện giữa không trung, bọn họ đều hít một hơi thật sâu, bao gồm cả điện chủ Chấp Pháp điện, đồng thời cũng là cha của Đạo Ngưu.