Khi Diệp Lăng tỉnh lại, từng luồng sức mạnh huyền bí và thần kỳ tràn ngập khắp thiên địa, điên cuồng vọt về phía Diệp Lăng.
Trên khắp vùng đất Thần Châu, núi non biển cả, trên bầu trời, từng luồng khí tức màu tím điên cuồng lao về phía Diệp Lăng.
Những võ giả sở hữu tu vi hơn người một chút đều khiếp sợ ngẩng đầu, nhìn lên hiện tượng lạ đang xảy ra trên bầu trời, tất cả đều sợ hãi không nói thành lời.
Chỉ một luồng khí tức màu tím cũng đủ để khiến cho bọn họ sợ hãi khôn cùng, chứ đừng nói đến luồng khí tức ngập trời kia.
Từ Himalaya, đến Thần Nông Giá và cả đạo tràng của Tây Vương Mẫu, tất cả những nơi có trong truyền thuyết của Hoa Hạ đều xuất hiện luồng khí tức huyền bí ngập trời.
Trong bệnh viện, Thiên Đế nhìn Diệp Lăng đứng dậy, trong ánh mắt hiện ra vẻ đố kị, xen lẫn tức giận, đi tới bên cạnh Diệp Lăng, đấm mạnh vào ngực hắn.
“Đồ đáng chết! Sao ngươi có thể đi được đến bước này? Ta thật khâm phục ngươi đấy, đúng là một tên yêu nghiệt! Ngươi nói xem ta có nên đố kị với ngươi hay không?”
Thiên Đế mỉm cười nhìn Diệp Lăng. Lúc này, hắn đã hoàn toàn biến đổi, phá kén thành bướm.
Lần tái sinh này, hắn không còn là Thần Anh Cảnh nữa, mà đã trở thành một vị tiên nhân, tên là Hồng Trần Tiên!
Người nào có thể thành tiên ở phàm giới, hơn nữa còn khiến bầu trời xuất hiện dị tượng thì mới được xưng là Hồng Trần Tiên! Thần tiên loại này vô cùng mạnh mẽ, thân thể ẩn chứa đạo pháp quy tắc khủng khiếp hơn tiên nhân bình thường rất nhiều!
Quan trọng hơn là Hồng Trần Tiên tương đương với một vị tiên nhân được Thiên Đạo thừa nhận. Dù cho về sau Diệp Lăng có trở thành Tiên Đế thì vẫn có thể trở lại Địa Cầu, được Địa Cầu tiếp nhận.
Còn những tiên nhân khác như Huyền Nữ thì không thể nào có thể giáng lâm xuống Địa Cầu, cùng lắm cũng chỉ có thể phái phân thân đi thay, hơn nữa cũng chỉ có thể phát ra tu vi Thần Anh Cảnh.
Hiện nay, dòng máu trong người Diệp Lăng đã không còn màu đỏ nữa mà là một màu vàng, một màu vàng nóng hổi, vô cùng sáng chói, vô cùng tôn quý cũng vô cùng cao quý.
Linh lực trong cơ thể hắn chuyển biến thành tiên lực, trở nên vô cùng kinh khủng. Hiện tại Diệp Lăng rốt cuộc cũng đã đột phá bước quan trọng nhất.
“Phúc họa luôn song hành với nhau. Có đôi khi, tuyệt vọng chưa chắc đã là cuối cùng, mà là dấu hiệu cho một cuộc sống mới bắt đầu!”
“Dù là lúc nào, cũng không thể từ bỏ nguồn ánh sáng rực rỡ cuối cùng, bởi vì thực chất nó chính là chùm sáng chói lọi, lan tỏa khắp thế giới của ngươi!”
Diệp Lăng cảm thán, nhìn người thân đang vô cùng vui sướng bao vây xung quanh. Hắn cảm thấy vô cùng xúc động, suýt chút nữa là không gặp được bọn họ rồi.
“Yên tâm đi! Tôi không sao đâu!”
Diệp Lăng mỉm cười, tất cả mọi người gật đầu cười ha ha. Mọi người đều có thể nhìn ra, cái tên này đã khôi phục lại thần thái như ban đầu, vị vương giả chân chính đã trở về!
Thiên Đế đi tới bên cạnh Diệp Lăng, vỗ vào bờ vai của hắn: “Ngươi định lúc nào sẽ thành tiên?”
Diệp Lăng lắc đầu: “Đợi ta xử lý xong tất cả mọi chuyện đã. Nếu không, ta rời đi cũng không yên lòng. Hơn nữa, ta còn người nhà, không thể tùy tiện đi đâu được.”
“Ừ, vậy chừng nào ngươi đột phá thì hãy nói cho ta. Ta cũng sẽ đột phá, chúng ta cùng trở lại tiên giới, cùng nhau chiến đấu.”
Thiên Đế khẽ mỉm cười, Diệp Lăng gật đầu. Thật ra hiện tại Diệp Lăng còn chưa được coi như là một tiên nhân chân chính, bởi vì hắn còn chưa độ tiên kiếp, cho nên cơ thể vẫn chưa hoàn toàn hóa thành tiên.
Nhưng mà bây giờ, thực lực của Diệp Lăng còn mạnh mẽ hơn cả tiên nhân bình thường. Hiện tại chín đại thần anh của hắn cũng đã trở thành chín đại tiên anh.
Chín đại tiên anh có sức mạnh vô biên, chiến lực không ai sánh nổi. Sau khi đột phá thần anh tiến thẳng thành Địa Tiên, dù là Địa Tiên bình thường cũng không phải đối thủ của Diệp Lăng.
Hiện tại đã như vậy, vậy thì đến khi vượt qua tiên kiếp, hắn sẽ mạnh mẽ đến nhường nào?
Diệp Lăng đi bên bên cạnh Diệp Viêm, ôm lấy đứa con của mình. Hắn mỉm cười, hôn nhẹ lên mặt Diệp Viêm: “Cảm ơn con, bảo bối của cha, nếu như không phải con được sinh ra thì có lẽ là cha đã chết.”
“Chính con đã giúp cha sống lại, chính con giúp cha tiếp tục sống.”
Diệp Lăng vô cùng xúc động. Nếu như con của hắn không được sinh ra, nếu như không phải nhìn thấy người kia chết đi, có lẽ hắn không bao giờ có thể lĩnh ngộ được sinh tử, có lẽ hiện tại hắn cũng đã chết.
Vương Thục Phân đi tới bên cạnh Diệp Lăng, nắm thật chặt lấy tay Diệp Lăng, nghẹn ngào nói: “Con trai! Con còn sống là tốt rồi!”
“Mẹ đừng lo lắng, con không sao.”
Diệp Lăng mỉm cười, mọi người cũng cười theo. Diệp Vô Đạo đi tới bên cạnh Diệp Lăng, đấm mạnh vào ngực hắn: “Haha, tiểu gia ta đã nói rồi mà, ngươi làm sao mà chết được.”
“Anh em chúng ta đều là những người không thể bị đánh bại. Đám vô dụng Chúng Thần Điện đó sớm muộn gì cũng phải trả giá.”
Mạc Tinh và những người khác gật đầu. Diệp Lăng lắc đầu: “Yên tâm đi, Chúng Thần Điện không tồn tại được bao lâu nữa đâu. Ta sẽ tự tay trả lại cho chúng những ân oán trước kia, bây giờ cũng đã đến lúc rồi.”
Mọi người nghe vậy, cũng hơi sững sờ. Bởi vì ngoại trừ Thiên Đế thì không có ai biết Diệp Lăng đã khôi phục tu vi, còn đột phá thành Hồng Trần Tiên.
“Diệp Lăng! Ngươi khôi phục tu vi rồi sao?!”
Mạc Tinh vô cùng kích động, nghĩ đến Diệp Lăng tung hoành thiên hạ trước kia đã trở lại, lập tức vui sướng khôn cùng. Nếu vậy thì đám Chúng Thần Điện kia chỉ là phù du mà thôi.
Diệp Lăng gật đầu, mọi người cười vui vẻ. Những người vợ của Diệp Lăng không hiểu tại sao, nhưng các cô cũng không muốn tìm hiểu quá kĩ, chỉ cần Diệp Lăng trở lại là được.
Trầm Nguyệt Tâm được mang ra ngoài, đưa đôi mắt yếu ớt nhìn thấy Diệp Lăng đã hoàn toàn bình yên vô sự, hoàn hảo như lúc ban đầu thì vô cùng vui sướng, vội đưa tay ra, Diệp Lăng nắm chặt lấy bàn tay cô.
“Yên tâm đi! Mọi chuyện đã qua rồi. Anh đã trở về!”
Một câu “anh đã trở về” khiến Trầm Nguyệt Tâm rưng rưng nước mắt, vô cùng xúc động. Sau đó Trầm Nguyệt Tâm được đưa trở về phòng bệnh tĩnh dưỡng.
Những người khác cũng vội vàng làm chuyện của mình, từ việc chăm sóc Trầm Nguyệt Tâm và đứa con, đến cả những chuyện khác.
Trên bãi tập của bệnh viện, Diệp Lăng và những người khác đứng trên sân cỏ, nhìn bãi cỏ xanh mươn mướt, thở dài nói: “Lần này thật sự không dễ dàng chút nào.”
Đúng vậy, suýt chút nữa đã chết rồi. Làm sao có thể dễ dàng được.
Thần Phong bĩu môi: “Để chúc mừng ngươi trở về từ cõi chết, đêm nay chúng ta không say không về, uống một trận thật no say. Nguyệt Tâm cũng đã thành công sinh nở, đúng là song hỉ lâm môn!”
“Uống? Hôm nay sợ không được đâu, ta còn phải làm một chuyện quan trọng!”
Đôi mắt Diệp Lăng đột nhiên lóe ra ánh sáng đáng sợ khiến lòng người run rẩy, cảm thấy khí tức khủng khiếp đang chuẩn bị giáng lâm.
Tại Tam Thập Lục Động Thiên, trong Huyền Thiên Cung, từng cường giả mặt mũi tái mét, ngồi với nhau trong tòa cung điện, thần sắc nghiêm nghị.
Người đứng đầu chính là Nguyên Vô Pháp, một trong ba cường giả mạnh nhất của Huyền Thiên Cung. Có điều, sắc mặt của hắn rất khó coi, thậm chí là vô cùng dữ tợn.
“Lão tổ bị trọng thương, thậm chí còn có khả năng phải bỏ mình. Cung chủ cũng đã hi sinh ở Chúng Thần Điện. Mối thù này chúng ta không thể không báo!”
Uỳnh.
Nguyên Vô Pháp nện một quyền vào ghế, điên cuồng hét lên.