Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 773 - Chương 773: Thảm Thiết.

Chương 773: Thảm thiết.

Trận chiến giữa hai thế lực lớn có thể hình dung là một trận chiến vô cùng khốc liệt. Mỗi một cường giả đều sẽ tung ra tất cả chiêu thức của họ, tất cả át chủ bài cũng được thi triển.

Có một số cường giả Độ Kiếp kỳ như điên lên, linh lực trong cơ thể vù vù phát ra, bốn năm người vây đánh một cường giả Thần Anh sơ kỳ khiến cho hắn không ngừng thối lui. Thực sự là một điều không tưởng.

Lãnh Phong đối đầu với điện chủ Chúng Thần Điện, còn Nguyên Vô Pháp thì xử lý tất cả những kẻ ngáng đường hắn. Tuy nhiên, hắn cũng bị một kẻ dây dưa không thôi, đó chính là cường giả bán tiên duy nhất còn sót lại của Chúng Thần Điện.

Chiến trường vô cùng khốc liệt, gần như không xảy ra điều gì khác lạ, nếu có cũng chỉ có Chúng Thần Điện bị hụt quân khá nhiều. Tuy nhiên, Chúng Thần Điện vẫn còn hai vị thần linh, dù đã bị tàn phế nhưng vẫn là hai người vô địch thiên hạ.

Cả hai người cũng ra trận. Một người cầm trong tay trường thương, bay vút lên bầu trời. Trường thương lóe lên thương mang điên cuồng, rơi rụng như mưa, lan tỏa khắp thế giới.

Khi thương mang đáp xuống, từng tia thương mang lần lượt tiêu diệt những cường giả Thần Anh trung kỳ ở dưới. Nhanh như chớp, Huyền Thiên Cung bị mất đi gần một trăm người.

Một vị thần linh tàn phế khác cũng điên cuồng hét lên, cả người bay lên trên cao. Thế nhưng, đúng lúc này, có một tia sáng trắng nóng bỏng đột nhiên phóng như bay về phía hắn.

Tia sáng trắng ẩn chứa một luồng khí tức hủy diệt khiến tất cả mọi người run rẩy, thậm chí còn cảm thấy lạnh toát cả sống lưng.

“Không!”

Vị thần linh đang bay lên không trung của Chúng Thần Điện đột nhiên hét lên, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi. Hắn biết rõ, tia sáng màu trắng đang lao về phía hắn chính là vị tiên nhân bị trọng thương của Huyền Thiên Cung.

“Kẻ nào dám bước chân vào Hoa Hạ, giết không tha!”

Tiếng gầm thét điên cuồng vang vọng khắp thiên địa. Ngay sau đó, tia sáng trắng kia nổ tung, tất cả mọi người mở to mắt, cảm nhận được nguồn sóng khí khủng khiếp chuẩn bị hất tung bọn họ.

Một đoàn người bị nguồn sóng khí tác động đến mức không thể đứng vững, bay về phía xa. Thế nhưng tia sáng trắng hừng hực khí thế kia cũng tiêu tan giữa thiên địa.

Ở trên vùng đất xuất hiện một cái hố rất sâu, cường giả đáng sợ của Chúng Thần Điện kia trợn trừng hai mắt, chết tươi.

Một vị thần linh tàn phế đã bị tiêu diệt, sau màn tự bạo của một vị tiên nhân tàn phế của Huyền Thiên Cung. Phải nói rằng, cường giả này chết thật ấm ức.

“Peter Pan!”

Gã cường giả cầm trường thương hét lớn, nhìn người bạn già kề vai chiến đấu với mình suốt bao nhiêu năm chết thảm, hắn như phát điên lên.

Hai người đã từng vượt qua bao gian nan cùng nhau, giờ đây chỉ còn lại một mình hắn, chỉ còn lại một mình hắn mà thôi.

“Khốn khiếp! Ta, Gol D. Roger xin thề với chủ thần, nếu không tiêu diệt được phương Đông, ta sẽ vĩnh viễn trầm luân dưới địa ngục!”

Gol D. Roger là vị thần linh tàn phế còn sót lại duy nhất của Chúng Thần Điện.

Gol D. Roger giơ tay ra giữa không trung, đột nhiên hư ảnh cây trường thương khổng lồ xuất hiện. Trưởng thương chỉ lên trời, cao chừng một trăm trượng, trên mũi thương có màu đỏ tươi.

Ánh sáng từ cây thương quét ngang thiên địa, chỉ trong chốc lát, trên trời dưới đất xuất hiện chi chít những vết nứt kinh người, gần như muốn phá tan không gian.

“Hủy diệt chi thương, trừng phạt thế nhân!”

Gol D. Roger điên cuồng gầm thét, vung mạnh trường thương trong tay. Thương ảnh ở giữa không trung lập tức di chuyển.

Rắc rắc.

Thương ảnh đi đến đâu, kết giới không gian bị phá tới đó. Ánh sáng phát ra từ cây thương tiêu diệt hết thảy mọi thứ ngăn cản.

“Không ổn rồi! Mau trốn đi!”

Nguyên Vô Pháp ở cách đó không xa thấy vậy, vội vàng hét lên. Nếu bị trúng thương này thì chắc chắn sẽ chết. Đừng nói đến những người khác, dù là hắn và Lãnh Phong cũng không đỡ nổi.

Ánh mắt của Lãnh Phong tràn đầy kinh ngạc. Sức mạnh của cây thương này thật đáng sợ, dù là hắn cũng không thể ngăn nổi.

Thế nhưng đúng lúc này, ở giữa không trung đột nhiên xuất hiện rất nhiều người như chim ưng bay về phía thương ảnh kia.

“Các huynh đệ, chúng ta đi trước thôi! Ha ha!”

Tròn một trăm cường giả Độ Kiếp kỳ tấn công cây thương kia. Kết quả, bọn họ bị tiêu diệt ngay lập tức, hóa thành những mảnh vụn.

“Không!”

Nguyên Vô Pháp gào lên thảm thiết, nhìn cảnh tượng khủng khiếp giữa không trung. Một trăm người này đã chặn đứng đòn công kích vừa rồi nhưng cái giả phải trả chính là tất cả đều bị tiêu diệt.

“Chúng Thần Điện! Lũ khốn khiếp!”

Nguyên Vô Pháp phun ra từng ngụm máu.

Thân ảnh ầm vang xông lên, khí tức phóng lên tận trời, tóc bay tứ tung, trường kiếm chém điên cuồng, kiếm quang như vòi rồng gào thét, quét sạch một trăm cường giả Chúng Thần Điện.

Kiếm quang rơi xuống, năm mươi cường giả Chúng Thần Điện bị tiêu diệt, máu bay đầy trời.

“Giết! Giết hết lũ chó chết này!”

“Khốn khiếp! Phải liều mạng với bọn chúng. Huynh đệ chúng ta còn dám chết, chúng ta không có gì phải sợ cả!”

“Giết giết! Làm thịt lũ chó này!”

Ngay lập tức, tất cả cường giả Huyền Thiên Cung như điên lên, tròng mắt đỏ au, cực kì tức giận. Thậm chí có rất nhiều cường giả Độ Kiếp kỳ xông vào đám người tự phát nổ.

Ầm ầm.

Tiếng nổ không ngừng vang lên. Lát sau, toàn bộ đất trời rơi vào hỗn loạn.

Giữa không trung, Gol D. Roger nhìn thấy cảnh này, đôi mắt rực lửa: “Khốn khiếp! Ai dám ngăn cản quang huy của thần giáng lâm, giết không tha!”

Vù.

Thương ảnh đáng sợ lại một lần nữa xuất hiện giữa không trung. Lần này còn cuồng bạo hơn lần trước, đánh đâu thắng đó.

“Thương diệt thiên hạ, Vạn Ma Luyện Ngục.”

Thương ảnh chuyển động giữa không trung. Lần này, xung quanh thương ảnh xuất hiện những oan hồn đáng sợ điên cuồng gào thét.

Tất cả các cường giả của Huyền Thiên Cung đều cảm thấy đầu óc của mình bị tiến vào trạng thái cuồng bạo không thể khống chế, trong lòng bỗng xuất hiện những suy nghĩ tiêu cực, không cách nào xóa được.

Thậm chí khi thương ảnh kia rơi xuống, trái tim của họ như bị xé nát, không ít cường giả phun máu, trực tiếp ngã xuống đất.

“Không!”

Đôi mắt của Nguyên Vô Pháp hiện ra vẻ tuyệt vọng.

Vào lúc này, kết cục tựa như đã được định đoạt, sẽ không xuất hiện thêm bất cứ kỳ tích nào nữa, Huyền Thiên Cung cũng sẽ biến mất vĩnh viễn.

Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một luồng kim quang lặng lẽ xuất hiện, đánh trúng vào cây thương ảnh kia.

Thương ảnh vỡ vụn, toàn bộ thiên địa rơi vào trạng thái yên tĩnh.

Tất cả mọi người ngẩn ra, đặc biệt là Gol D. Roger, hắn khiếp sợ nhìn bóng người đang lơ lửng trên không trung.

Nguyên Vô Pháp cũng ngẩn ra, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Grừ!

Đột nhiên, ở giữa không trung vang lên tiếng long ngâm chấn động đất trời.

Diệp Lăng đã đến!

Bình Luận (0)
Comment