Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 786 - Chương 786: Bồ Tát Ra Tay.

Chương 786: Bồ Tát ra tay.

Lúc này Diệp Lăng đã hoàn toàn thi triển ra khí thế của Hồng Trần tiên. Trong giây phút đó, tựa như thiên địa cũng hòa làm một với hắn, các vị thần đồng loạt giáng xuống.

Cách đó không xa, Ô Oa hoàn toàn sững sờ. Người đàn ông trước mặt bất chợt trở nên xa lạ, thậm chí khi nhìn thấy hắn nàng còn cảm giác như đang nhìn thấy thượng tiên, trông hắn tràn đầy vẻ uy nghiêm, bất khả xâm phạm.

Con mắt của Hạn Bạt vào lúc này cũng đỏ rực lên, từng luồng khí diễm đáng sợ ầm ầm sinh ra bên ngoài cơ thể.

“Chết đi! Chết đi!”

Hạn Bạt gầm nhẹ. Sắc mặt Diệp Lăng lập tức biến đổi, cảm nhận được có điều chẳng lành. Có lẽ tên này chuẩn bị đột phá rồi!

“Ô Oa, ta đi trước đây. Nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn mất!”

Dứt lời, Diệp Lăng vỗ nhẹ một cái, lập tức một luồng kim quang chói lọi bao trùm lên người Hạn Bạt. Ngay sau đó, hắn và Hạn Bạt đều biến mất.

Còn Ô Oa, nàng đưa mắt nhìn nơi đỉnh nhỏ vắng vẻ, nước mắt khẽ rơi xuống. Nàng hiểu rõ, sau lần này, có lẽ cả đời họ cũng chẳng gặp được nhau nữa.

Ở Địa phủ, Sâm La vương đang làm việc trong thành trì. Đột nhiên, ông nghe thấy âm thanh gào thét đinh tai nhức óc, sắc mặt ông lập tức biến đổi.

Vù.

Bóng người thoáng qua. Một giây sau, ông xuất hiện bên ngoài khoảng không của thành Sâm La, trông thấy Diệp Lăng phát ra luồng thần quang huy hoàng, sau lưng là một con Hạn Bạt đang gào thét không thôi.

“Diệp Lăng! Ngươi thành tiên rồi sao? Đây rõ ràng là tiên khí. Không thể nào. Sao ngươi có thể thành tiên nhanh như vậy được?”

“Còn đây là thứ gì? Hạn Bạt? Khốn khiếp! Còn là một con Hạn Bạt đã thành tiên.”

Một người mạnh mẽ như Sâm La vương cũng cảm thấy không thể tin nổi. Phải biết rằng sinh vật như Hạn Bạt vô cùng hiếm thấy, đặc biệt là sau khi đột phá trở thành Hống, nó sẽ trở thành con yêu quái đặc biệt nhất ở Yêu giới.

Khắp thiên địa, có rất ít con Hống. Mà con Hống mạnh nhất hiện tại đang ngồi ngay cạnh Phật Tổ Như Lai, uy áp thiên địa, sở hữu thực lực Cửu Kiếp Tiên Đế.

“Đừng nói nhiều. Ta không khống chế nổi nó, mau giúp ta đưa nó đến đạo tràng của Bồ Tát!”

Diệp Lăng vội hét lên. Sâm La vương lập tức gật đầu. Hạn Bạt đang bị Diệp Lăng không chế, trên người sinh ra khí tức của thiên yêu, sắp sửa đột phá.

Ngay khi nó đột phá, dù là Diệp Lăng cũng không thể khống chế được. Hiện tại, Diệp Lăng chỉ nghĩ ra một cách có thể thuần phục được con súc sinh này, đó chính là nhờ Địa Tạng Vương Bồ Tát.

Địa Tạng vương xuất hiện, tiên lực cuồn cuồn, tràn đầy khí tức huyền diệu hoàn toàn khác với vẻ âm trầm, u ám của Địa phủ.

Phật âm ù ù, từng đóa hoa sen vàng óng ánh sinh ra giữa không trung, sau đó chậm rãi chết đi rồi lại từ từ tái sinh, cảnh tượng vô cùng huyền diệu.

Có điều, khi Diệp Lăng và Sâm La vương đưa Hạn Bạt tới đạo tràng của Bồ Tát thì cảnh tượng thần thánh huyền diệu này đã hoàn toàn sụp đổ.

Thay vào đó là oán khí và tử khí ngập trời, cuồn cuộn sinh sôi, thậm chí còn tác động mạnh lên cách cường giả từ Địa Tiên trở xuống, có thể nhanh chóng phá vỡ tâm cảnh của một cường giả Thần Anh.

Hạn Bạt đột nhiên vung tay lên. Ngay sau đó, trong đôi mắt của nó hiện lên hai tia sáng như huyết quang, phóng lên tận trời rồi trực tiếp chui vào không trung.

Đúng lúc này, Địa Tạng Vương Bồ Tát chậm rãi đạp lên Phật quang đi tới, chỉ tay một cái, một sợi Phật quang mạnh mẽ bao phủ lấy con Hạn Bạt kia.

Hạn Bạt vốn rất hung dữ, bạo ngược đột nhiên yên lặng hẳn đi. Có điều mới chỉ yên tĩnh được một giây, hai tay nó lại muốn nâng lên, răng nanh mọc ra, vẻ mặt dữ tợn.

“Nam Mô A Di Đà Phật.”

Địa Tạng Vương Bồ Tát cao giọng đọc phật hiệu. Ngay sau đó, một cơn mưa kim sắc rơi xuống đạo tràng, rơi lên thân thể của Hạn Bạt. Hạn Bạt chuẩn bị giãy dụa, lại yên tĩnh trở lại.

Đôi mắt nó khẽ nhắm lại, bên ngoài thân thể xuất hiện một lớp thần quang bảy màu, sau đó lớp thần quang bao bọc nó lại như một con kén.

“Thủ đoạn của Bồ Tát quả thật cao cường. Đột phá dưới thần thông, có lẽ con súc sinh này sẽ trở thành một con Hống đệ nhất thế giới. Chỉ là không biết có thể trở thành Kim Mao Hống được không?”

Diệp Lăng khẽ cười nói. Hạn Bạt là giống quỷ, đặc tính thuần âm, còn Địa Tạng Vương thì là một trong những vị thánh hiền của Phật giáo. Hạn Bạt được đột phá dưới thần thông của hắn thì những gì mà nó nhận được là thứ mà không một ai có thể tưởng tượng.

“Thủ đoạn của Cửu Kiếp đạo hữu cũng không kém. Mới có một đoạn thời gian mà đã trở thành Hồng Trần tiên. Lão hòa thượng xin bái phục.”

Địa Tạng Vương chậm rãi cười nói. Sâm La vương nhìn hai người nói chuyện phiếm, biết điều lui ra. Có điều trong lòng ông cũng rất kinh ngạc và vui mừng.

Ông biết rõ con gái ông cảm mến chàng trai này. Bây giờ cậu ta còn chưa chết, không chỉ vậy còn trở thành Hồng Trần tiên. Với năng lực như thế, việc trở thành Tiên Đế một lần nữa cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nghĩ tới đây, ông cũng phải cảm thấy vui mừng vì lựa chọn của con gái mình. Quả không hổ là con gái của Sâm La vương, mắt nhìn người thật không tệ, ít nhất cũng tốt hơn so với người bình thường.

“Đạo hữu, con Hạn Bạt này là nhân quả của ngươi hóa thành dị chủng. Ngươi có cách nào giải quyết nó không?”

Địa Tạng Vương rất tinh ý, liếc mắt là có thể thấy ra điểm khác biệt. Diệp Lăng ở bên lắc đầu: “Ai mà biết được, để xem nó có đồng ý đi theo ta không.”

“Nếu như không đồng ý thì mong Bồ Tát giúp ta một tay đưa nó trở về Yêu giới, tuyệt đối không để nó lởn vởn ở thế tục.”

Nếu con súc sinh này trốn xuống thế tục thì nơi đó chắc chắn sẽ xảy ra thảm họa. Đừng nói là Diệp Lăng, dù là ai cũng không thể bắt được nó, như vậy thì chắc chắn sẽ khiến thế tục đối mặt với họa diệt vong.

Địa Tạng Vương gật đầu: “Không biết là khi nào đạo hữu trở lại Tiên giới. Ta nghĩ khi đạo hữu trở lại Tiên giới, chắc chắn sẽ làm cho những lão già trên đó phải kinh hãi.”

Dứt lời, Địa Tạng Vương cười lớn. Những bá chủ trên Tiên giới đều nghĩ Diệp Lăng đã chết, nếu bây giờ hắn xuất hiện thì sẽ khiến cho những người đó phải kinh hồn bạt vía.

Thậm chí, những kẻ đã từng tấn công cương vực Cửu Kiếp cũng phải run rẩy trong lòng. Dù thực lực của Diệp Lăng không bằng trước kia, thì hắn cũng là vị thủ lĩnh tinh thần của cương vực Cửu Kiếp.

Hơn nữa điều quan trọng nhất là mấy vị chủ mẫu ở cương vực Cửu Kiếp cũng là đám người không ai dám trêu chọc.

Không phải ở Tiên giới thường truyền tai nhau rằng, mấy vị chủ mẫu ở cương vực Cửu Kiếp chính là những Thần thú trấn trạch đáng sợ của cương vực Cửu Kiếp, mạnh như Địa Tạng Vương cũng không dám trêu chọc.

“Chờ đến khi ta giải quyết hết những chuyện ở nhân gian đã.”

Diệp Lăng khoác tay áo. Địa Tạng Vương gật đầu, phất tay. Một cái bàn trà xuất hiện giữa Diệp Lăng và hắn, lơ lửng trên không trung.

Một tay lại phất lên, trên bàn trà xuất hiện hai chén trà, bốc khói nghi ngút, mùi hương thơm ngát lan tỏa khắp không gian. Tinh thần Diệp Lăng khẽ chấn động, vội kiếm chế bản thân bình tĩnh.

“Bồ Tát, chẳng lẽ đây chính là trà Cửu U của Cửu U Địa Ngục sao?”

Diệp Lăng kinh ngạc hỏi.

Bình Luận (0)
Comment