Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 812 - Chương 812: Bạch Mai

Chương 812: Bạch Mai

Trấn Thanh Phong không phải là nơi có tiếng tăm lắm bên ngoài Đại thành, mà chỉ là một thị trấn nhỏ mà thôi.

Đây cũng không phải là ở trái đất, mà trấn Thanh Phong cũng không phải là một cửa hàng bánh bao Thanh Phong hay gì. Vì vậy vốn dĩ không tồn tại cái gọi là khu du lịch nghỉ dưỡng.

Gia chủ Hoàng gia lộ vẻ âm trầm, chỉ trong một buổi trưa ngắn ngủi, ông đã cảm nhận được khoảng hơn năm luồng khí tức mạnh hơn khí tức của ông.

Năm luồng khí tức này đều là của cường giả Đại La trở lên. Đối với một trấn nhỏ như này thì bọn họ chắc chắn là sự tồn tại bất khả chiến bại.

Bây giờ tâm tình của gia chủ Hoàng gia hoàn toàn đặt vào chuyện này, ông không biết vì sao những người này lại đến trấn Thanh Phong, chẳng lẽ là vì những chuyện mấy hôm trước, liệu họ có làm hại Hoàng gia không?

Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên nước mắt lưng tròng bước vào. Bà ấy chính là mẹ của Hoàng Phi.

"Lão gia, biểu ca của ta đã nói cho ta biết rồi, đột nhiên có nhiều người đến như vậy là vì bảo vật của Cửu Vĩ Thiên Hậu!"

Sau khi nghe xong những lời này, gia chủ của Hoàng gia nhất thời sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ kích động tột cùng. Nếu như ông có thể lấy được dù chỉ là chút thì cũng đã có thể một bước lên trời rồi!

"Nhưng mà bảo vật của Cửu Vĩ Thiên Hậu chỉ cho phép người tu luyện từ cấp Kim Tiên trở xuống tiến vào, nghe nói là vì để chọn được những người thừa kế tốt nhất, cho nên mới có quy định như vậy."

Ông còn chưa kịp vui mừng thì chủ mẫu nhà họ Hoàng đã trực tiếp quăng thêm một câu khiến lòng ông lạnh ngắt.

"Đúng rồi! Vũ nhi, nhanh, nhanh bảo Vũ nhi xuất quan!"

Gia chủ của Hoàng gia kích động vô cùng. Hoàng Vũ, con trai cả của ông, ở trấn Thanh Phong chắc chắn là một võ si, hơn nữa còn đã bái nhập sơn môn Bạch Vân Tông.

Bây giờ về nhà thăm người thân, hắn đã tu luyện đến cấp bậc bán Kim Tiên rồi, hơn nữa đao pháp cũng rất kinh người. Nghe nói hắn đã từng đỡ mười chiêu của cường giả Kim Tiên mà không bị thua.

Nếu Hoàng Vũ xuất quan, có lẽ bảo vật của Cửu Vĩ Thiên Hậu sẽ có một phần của Hoàng gia. Bất kể là ông tự giành được hay là con trai ông giành được thì đối với Hoàng gia mà nói đều là cơ hội cực kỳ hiếm có.

Chỉ trong một ngày, toàn bộ trấn Thanh Phong đã tập trung hàng ngàn cường giả cấp bậc Thiên Tiên, tất cả đều là từ tám phương bốn hướng vội vã tập hợp về.

Bảo vật của Cửu Vĩ Thiên Hậu không chỉ có mỗi tiểu hồ ly nghe ngóng được mà còn được lưu truyền rộng rãi khắp cả Tiên giới.

Một số gia tộc quyền thế nhất cũng phái người tới để tranh đoạt kho báu hậu hĩnh của Cửu Vĩ Thiên Hậu, tất nhiên là không có ai đến từ Cửu Kiếp Cương Vực.

Theo quan điểm của Diệp Lăng, thứ mạnh nhất của Cửu Vĩ Thiên Hậu chính là tiên khí và thần thông của nàng. Những của cải khác đối với Cửu Kiếp Cương Vực mà nói thì có cũng được mà không có cũng được.

Hơn nữa, bản thân hắn ở đây đã là đại diện cho tất cả mọi người ở Cửu Kiếp Cương Vực rồi. Dù sao thì với thực lực của hắn, một khi đột phá lên cảnh giới Thiên Tiên, nhất định có thể so cao thấp với kẻ mạnh nhất trong số các cường giả cấp Thiên Tiên.

Bầu trời đêm ở Tiên giới bao la và rộng lớn hơn ở trái đất rất nhiều, những ngôi sao điểm xuyết khắp bầu trời đêm đang chiếu sáng rực rỡ.

Hơn nữa còn có vầng trăng khổng lồ đang lơ lửng giữa khoảng trời mênh mông, toả ra ánh sáng trong ngần. Ở Tiên giới, mặt trăng được gọi là Thái Âm và sở hữu nguồn sức mạnh nồng đậm của thái âm, là niềm yêu thích của nhiều người tu luyện thần thông thái âm.

Trong một căn nhà nhỏ, Diệp Lăng đột nhiên mở mắt ra, một luồng khí tức nhẹ nhàng xuất hiện trong cơ thể hắn.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, hắn đã đột phá từ Địa Tiên hậu kỳ lên đến bán Thiên Tiên, chỉ còn cách một bước nữa, nhưng hắn vẫn không hài lòng.

Từ Địa Tiên hậu kỳ đột phá lên bán Thiên Tiên, thực ra cũng giống như đột phá lên Địa Tiên đỉnh phong, chẳng khác gì không đột phá.

Dù sao thì đối với Diệp Lăng mà nói, lý luận của hắn đã vượt xa đại đa số Tiên Đế mười tám con phố, vậy nên thứ mà hắn thiếu hiện tại chính là thực hành hay nói cách khác là trải nghiệm, là trải qua sinh tử.

Nếu như Diệp Lăng chấp nhận, hắn có thể dựa vào vô số thiên tài địa bảo ở Cửu Kiếp Cương Vực để đột phá lên đến cảnh giới Tiên Đế, dù sao trước mắt hắn cũng không có gì có thể ngăn cản.

Nhưng mà nếu làm như thế, hắn sẽ là kẻ yếu nhất trong cảnh giới Tiên Đế, chứ đừng nói là trở lại cảnh giới kinh khủng như kiếp trước.

"Nếu như đột phá lên Thiên Tiên thì ta sẽ có năng lực đối mặt với bất kỳ cường giả nào ở cấp Thiên Tiên hậu kỳ, nhưng nếu gặp cường giả đỉnh phong thì có phần không đủ sức."

Diệp Lăng lắc đầu, đối mặt với cường giả Thiên Tiên hậu kỳ không có nghĩa là có thể giết, nhưng mà ít nhất hắn cũng có khả năng tự bảo vệ, hơn nữa có khi còn uy hiếp đến tính mạng của kẻ địch.

Nói cho cùng, cảnh giới rất quan trọng, nó chính là rãnh trời, là vực sâu, rất khó vượt qua.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, ngắm nhìn bầu trời đêm sáng ngời, đột nhiên có một tia sáng lóe lên từ trong mắt, tựa như sấm sét, như ngọn lửa.

Kiếp trước, hắn bắt đầu từ con số không, một mình đánh hạ một đại gia nghiệp, tung hoành khắp thiên hạ, được xưng là Cửu Kiếp Tiên Đế.

Nhờ vào thứ gì ư? Là chém giết để giành giật sự sống, là chiến đấu mà không màng sống chết, hay chính là sự tự tin!

Kiếp này hắn có tài nguyên mà kiếp trước không thể có được. Nếu như hắn không đạt được thành tựu như kiếp trước thì thật lãng phí, thì hắn là một tên phế vật!

Tích góp được kinh nghiệm và nền tảng đủ lớn sau lưng, hắn hoàn toàn có đủ tự tin để vượt qua kiếp trước!

"Không dám liều mạng, vậy còn là ta sao?"

Diệp Lăng khẽ cười lắc đầu, ngày mai bảo tàng của Cửu Vĩ Thiên Hậu mở ra, hắn nhất định phải có một phần!

Vào sáng sớm ngày hôm sau, mặt trời chói chang tỏa ra nhiệt độ nóng rực hơn bao giờ hết, thậm chí khiến nhiều Tiên nhân cảm thấy cực kỳ bức bối.

Toàn bộ trấn Thanh Phong đã tràn ngập đám người huyên náo, bọn họ đều đang hào hứng lao về phía ngoại thành cách đó không xa, người nào người nấy đều là cường giả cấp bậc Thiên Tiên.

Trong đó, một số là Thủ Hộ Giả do gia tộc phái tới, một số là trưởng bối trong gia tộc, tóm lại, tính mỗi cấp bậc Đại La Kim Tiên cũng phải có trên mười vị.

Tứ đại gia tộc ở trấn Thanh Phong?

Đừng đùa nữa. Đây chính là nơi mà bọn tiểu nhân không thể đùa đợt, những vị cường giả này, ai nấy cũng có đủ sức mạnh để tiêu diệt toàn bộ bọn họ.

Diệp Lăng mở cánh cửa lớn của căn nhà bước ra, đột nhiên hắn sửng sốt, trước mặt hắn là một cô gái áo trắng.

Y phục trắng như tuyết, khuôn mặt trắng nõn như yêu tinh, đôi mắt hẹp dài như biết nói, xuân ba lưu chuyển, đôi môi đỏ rực nóng bỏng khẽ cong lên, khiến người ta cảm thấy kích động vô cùng, tâm tình sôi sục.

Thân hình nóng bỏng không hề bị che lấp bởi chiếc váy dài màu trắng, ngược lại nó còn thấp thoáng khiến người ta không ngừng tưởng tượng.

Yêu tinh, đây chắc chắn là yêu tinh.

"Chậc chậc, con vật nhỏ này, ngươi biến thành xinh đẹp như vậy để làm gì?"

Diệp Lăng khẽ mỉm cười, đứng trước mặt hắn chính là tiểu hồ ly, giờ đây nó đã đột phá đến cảnh giới Thiên Tiên sơ kỳ, thậm chí đã gần lên đến trung kỳ.

Tiểu hồ ly khẽ mỉm cười: "Đây chính là bản thể của ta mà, còn nữa, ta không phải là con vật nhỏ, ta tên là Bạch Mai."

"Được rồi, đi thôi, đi xem bảo vật của Cửu Vĩ Thiên Hậu, rốt cuộc có những thứ gì."

Diệp Lăng nhún vai, tiểu hồ ly cũng chính là Bạch Mai đi theo Diệp Lăng, bọn họ cùng đi về phía ngoại thành.

Bình Luận (0)
Comment