Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 817 - Chương 817: Nguy Cơ.

Chương 817: Nguy cơ.

Lúc này, tất cả khí huyết, tiên lực của Diệp Lăng đều giống như dầu hoả đang bị đốt lên, bùng cháy bừng bừng.

Không có đường, vậy phải làm thế nào, chỉ đành giải vòng vây, nếu không, bản thân sẽ trở thành một viên đá kê chân cho người khác!

Một vài cường giả khác cũng nhanh chóng xông lên. Bảy cường giả bị giết, chỉ còn lại một người, chính là cường giả cấp bậc Thiên Tiên sơ kì.

Vị cường giả này tay cầm cây trường thương, khí thế mạnh mẽ, ánh mắt nhìn Diệp Lăng ngập tràn sát khí.

“Địa Tiên thì có tư cách gì mà đứng ở đây? Chết cho ta!”

Cường giả đó tung người nhảy lên, trường thương trong tay đột ngột đâm xuống, trong nháy mắt, cây thương phóng ra chín đoá hoa, trực tiếp cắm vào nền đất xung quanh Diệp Lăng.

“Điêu trùng tiểu kĩ, phá cho ta!”

Diệp Lăng quát lên, bỗng giơ Nguyên Thủy Kiếm Thai lên, kiếm quang đáng sợ lập tức làm thương quang nổ tung.

Hai người đối lập, một người cầm thương, một người cầm kiếm, ai nấy sát khí đằng đằng, không có đường lui, chỉ có thể liều mạng, nếu không thì chỉ còn con đường chết.

Ánh mắt Diệp Lăng ngưng lại. Đột nhiên, thương quang điên cuồng xông về phía hắn, Diệp Lăng nhanh tay tinh mắt, lập tức nhấc kiếm. Tiếng đing đang vang lên, sau một tiếng nổ, cây thương kia lập tức nổ tung dưới Nguyên Thuỷ Kiếm Thai.

“Cái gì! Không thể nào!”

Cường giả ở đối diện kinh ngạc vô cùng, cây trường thương trong tay hắn là Tiên khí thượng phẩm hàng thật giá thật, sao có thể bị một thanh trường kiếm bình thường ngăn lại chứ.

Gã này kinh ngạc thế cũng đúng. Ở Tiên giới, Tiên khí phân thành bốn loại hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm, đương nhiên, vẫn còn tại những thứ còn mạnh hơn cả Tiên khí cực phẩm.

Nhưng phải biết rằng, Tiên khí trung phẩm đã là tiêu chuẩn thấp nhất của Thiên Tiên đỉnh phong rồi rồi, mà Tiên khí thượng phẩm, kể cả là cường giả Kim Tiên cũng đã là đồ xa xỉ.

Gã này thân phận không tầm thường, nếu như là ngày trước, một chiêu đó có thể làm nổ vỡ Tiên khí của đối phương, ít nhất cũng là bị thương, nhưng hiện tại, đối phương lại chẳng hề hấn gì.

Điều hắn không biết là, Nguyên Thuỷ Kiếm Thai trong tay Diệp Lăng trên cơ bản giống như Đả Thần Thạch. Phẩm chất không tính theo bình thường, mà quan trọng nhất là thứ này không chia làm thứ hạng phẩm chất.

Nếu như Diệp Lăng luyện hoá Nguyên Thuỷ Kiếm Thai, vậy thì ít nhất cũng phải vượt qua tất cả các loại Tiên khí.

Đương nhiên, tất cả những đồ vật của Diệp Lăng, thứ nào cũng vượt qua những thứ quý giá nhất của Tiên khí, khắp tam giới này, những thứ đó đều có tiếng tăm lẫy lừng.

“Không có gì là không thể! Chết cho ta!”

Diệp Lăng nghiến răng chém một nhát, ánh kiếm đáng sợ ép tên đứng đối diện không thể không lui lại phòng thủ, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi đó, Diệp Lăng lại hành động.

Nguyên Thuỷ Kiếm Thai vung lên mạnh mẽ, thi triển kiếm pháp. Ngay sau đó, kiếm quang đáng sợ như trận mưa rào, rơi xuống ào ạt.

Kiếm quang quá nhanh, giống như mưa lớn, căn bản không cho người khác một cơ hội để thở. Kiếm này chưa dứt, nhát kiếm khác lại đến, dường như khiến cho người đang bị đánh không hề có bất kì cơ hội đánh trả nào.

Đường đường là một cường giả Thiên Tiên sơ kì, vậy mà lại bị Diệp Lăng đánh đến mức như thế này, nếu như bị người khác thấy, có lẽ chẳng ai dám tin vào mắt mình.

“Khốn nạn! Gã này thủ đoạn quá, lực lượng mạnh đến mức kì lạ, kiếm nào cũng khiến cho ta tê hết cả người.”

“Vả lại tốc độ cũng rất nhanh, nhát này nối tiếp nhát kia, liên tiếp không ngừng.”

“Không được, không thể tiếp tục như thế này được, nếu không, kể cả không bị hắn giết thì cũng bị hắn giày vò cho đến chết.”

Cường giả ở đối diện nghiến răng. Đột nhiên dữ tợn gầm thét, một luồng khí đáng sợ từ cơ thể hắn bùng lên. Không ngờ tên này có trực tiếp đốt cháy tinh huyết trong cơ thể mình.

Diệp Lăng lập tức bị luồng khí này ép về phía sau liên tục, nhân cơ hội này, tên ở đối diện điên cuồng xông đến.

Khốn nạn, dồn ta lâu như vậy, ông đây cũng phải cho ngươi thử cảm giác bị người ta dồn đánh!

Diệp Lăng vừa mới phản ứng kịp, cây thương trong tay cường giả đối diện đã phi đến theo hình vòng cung. Tốc độ rất nhanh, quan trọng hơn là uy lực cũng rất lớn.

Dường như tất cả lực lượng đều tụ lại ở mũi thương, vả lại mũi thương cũng sắc nhọn, sự sắc nhọn vô cùng đáng sợ và mạnh mẽ.

Diệp Lăng rút kiếm, mũi thương đáng sợ đánh thẳng vào thân kiếm. Diệp Lăng cảm giác như mình bị một cái hỏa tiễn tấn công.

Hắn liên tục lùi về phía sau, nhưng còn chưa đợi hắn phản ứng kịp, cường giả đối diện đã dẫm bước liên tục, thân người đột nhiên biến ra rất nhiều bóng người khác.

“Không ổn!”

Diệp Lăng hoảng hốt kinh ngạc, bước chân của gã này quá quy dị, ý thức và linh hồn của bản thân mạnh như vậy mà lại không bắt kịp hành tung của hắn.

“Diệp ca! Cẩn thận!”

Ở phía sau Diệp Lăng, Bạch Mai đột nhiên nhún chân, mí mắt Diệp Lăng đột nhiên nháy dữ dội, bỗng nhiên, hắn thấy chỗ tim lạnh đi, một cảm giác kì lạ bao phủ lấy hắn.

Mũi thương quỷ mị xuất hiện ở trên ngực Diệp Lăng, nó hất lên khiến thân người Diệp Lăng văng ra, ở trên ngực hắn, một dòng máu tươi ồ ạt trào ra.

“Diệp ca!”

Bạch Mai nhìn thấy thân hình Diệp Lăng bắt đầu rơi xuống vực sâu không thấy đáy, lập tức điên cuồng gào lên, vội vàng xông đến.

“Lại một tên nữa muốn chết! Chết cho ta!”

Tên cường giả đánh Diệp Lăng rơi xuống cười lạnh lùng, tiện tay lại phi cây thương ra, cây thương đáng sợ điên cuồng phóng về phía Bạch Mai.

“Khốn kiếp! Cút ra cho ta! Đừng có chắn ta!”

Bạch Mai tức giận gào lên, mắt đỏ ngầu, mà Diệp Lăng đã bị rơi xuống bên dưới xiềng xích, nhưng ngay lúc này, một tay Diệp Lăng liền nắm lấy xiềng xích, nghiến răng nghiến lợi.

Sức mạnh toàn thân như muốn nổ tung, con ngươi Diệp Lăng gần như muốn nứt ra, cực kỳ phẫn nộ.

“Khốn kiếp! Khốn kiếp!”

Diệp Lăng tức giận điên cuồng gào lên, sau đó vặn người, lập tức đứng lên bên trên xiềng xích, nhưng ngay lúc này, ở trên ngực Bạch Mai, có một ấn ký đầy máu tươi hình hoa mai đã xuyên qua ngực nàng.

“Bạch Mai!”

Diệp Lăng nhìn máu tươi chói mắt, giận dữ gào lên, Bạch Mai quay người lại, vô cùng vui vẻ. Cường giả đối diện cười vẻ khinh thường.

“Đến đây! Hai ngươi xông lên cùng nhau, ta tiễn hai ngươi đến địa ngục.”

Âm thanh kiêu căng châm ngòi sự giận dữ của Diệp Lăng, sức mạnh đáng sợ bùng lên trong thân thể Diệp Lăng, hơi thở của hắn cũng ầm ầm tăng vọt.

“Khốn nạn! Khốn nạn!”

“Đến đây! Chết đi!”

Diệp Lăng điên cuồng gào lên, cũng vào lúc này, cảnh giới của hắn trực tiếp phá vỡ!

Ban nãy, khi hắn rơi xuống vực, đối mặt với nguy cơ sắp chết, cảnh giới của hắn đã bắt đầu thay đổi, mà lúc này, nhìn thấy Bạch Mai bị thương, hắn trở nên phẫn nộ tột cùng.

Một luồng khí tức của Thiên Tiên từ thân thể Diệp Lăng ào ra, cảnh giới của Diệp Lăng đã cách xa cảnh giới Địa Tiên.

Sự thay đổi của lực lượng, của Tiên khí, sự mạnh mẽ của thể lực, cho đến sự phát triển của linh hồn, ý thức đều khiến cho sức chiến đấu của Diệp Lăng có một bước tiến vượt bậc!

Bình Luận (0)
Comment