Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 818 - Chương 818: Còn Ai Nữa!

Chương 818: Còn ai nữa!

Khi Diệp Lăng đột phá, khắp thiên địa đột nhiên xuất hiện một luồng tiên khí nồng đậm hiếm thấy.

Phải biết rằng tiên khí ở nơi đây khan hiếm đến cực điểm, gần như là không có, đây là bảo vật mà Cửu Vĩ Thiên Hậu lưu lại, bên trong tất nhiên có cấm chế của nàng.

Cho dù là Diệp Lăng kiếp trước cũng không thể dễ dàng xông vào, huống chi là những cường giả khác, cho nên tất cả mọi người đều sửng sốt trước sự xuất hiện của luồng tiên khí này.

Chỉ là bọn họ còn chưa kịp phản ứng, tiên khí nồng đậm đã điên cuồng lao vào trong cơ thể Diệp Lăng.

Ùng ùng, tiên khí bành trướng, trong mắt Diệp Lăng hiện lên sát ý đáng sợ, vẻ mặt dữ tợn, sát khí dâng trào.

" Ngẫu nhiên đạt tới Thiên Tiên thì sao, ngươi chỉ vừa mới đột phá Thiên Tiên, có tư cách gì đứng trước mặt ta, ngoan ngoãn nằm xuống cho ta!"

Gã cường giả ở phía đối diện chế nhạo, tiện tay bắn ra một kích, nhưng mà một thương bắn ra này, ở trước mắt Diệp Lăng lại không có bất kì nguy hiểm chí mạng nào.

Diệp Lăng nhón chân, nghiến răng nghiến lợi hét lên, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay đột nhiên đâm tới, sức thôn phệ kinh người phát ra từ mũi kiếm!

Nhất kiếm luân hồi, luân hồi chi kiếm!

Một kiếm này gần như buộc gã cường giả đối diện phải quay đầu bỏ chạy, không còn chút sức phản kháng, một kiếm này khủng khiếp đến mức hắn gần như cảm thấy cái chết đang đến gần.

"Không! Không thể, làm sao ngươi có thể mạnh như vậy, ngươi vừa mới đột phá, chuyện này tuyệt đối không thể!"

Gã cường giả tuyệt vọng gầm lên, Diệp Lăng ở phía sau vừa nhấc chân lên đã đến bên cạnh gã, thân thể hắn mạnh mẽ kỳ lạ, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay đã đâm tới.

Thân kiếm kỳ dị đâm vào ngực gã cường giả, lỗ đen đáng sợ trong nháy mắt quấn lấy hắn.

" Ếch ngồi đáy giếng, thứ ngươi không biết, không có nghĩa là không tồn tại!"

Diệp Lăng quát lớn. Gã cường giả vừa giãy dụa lập tức bị hút vào trong lỗ đen đáng sợ, sau đó Diệp Lăng vung tay lên, kiếm quang chớp động.

Vù.

Trảm xuống, kiếm quang trực tiếp chém vào cổ cường giả, ngay sau đó máu từ trên cổ gã bắn ra tung toé.

Lỗ đen khủng khiếp mãnh liệt nghiền nát thân thể gã, trực tiếp hóa thành mảnh vụn.

Phù, một cơn gió lạnh thổi tới, mọi người đang chiến đấu điên cuồng trên dây xích đều rùng mình, đồng loạt nhìn về phía Diệp Lăng cả người đầy máu.

Diệp Lăng cầm kiếm, ánh mắt như sét, sát ý kinh khủng trong cơ thể hiển hiện, đến cả những cường giả Thiên Tiên hậu kì cũng run lên.

Thật là khủng khiếp, sát khí của tên này quá mạnh, chẳng lẽ hắn là sát thần chui ra từ núi thây biển máu sao?

“Khốn kiếp! Cút ra cho bản toạ, cút ra!”

Đột nhiên, một cường giả Thiên Tiên sơ kì cầm một cây búa lớn tấn công đến, sức chiến đấu vô song.

Diệp Lăng đột nhiên quay người lại, ánh mắt lạnh lùng, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay giống như sấm sét, như liệt hoả lại như cuồng phong.

Xoẹt, một kiếm trực tiếp xuyên qua ngực tên này, máu chảy theo mũi kiếm rơi xuống đất. Tên này vừa mới hét lên một cách điên cuồng, giờ thì trợn tròn mắt, không thể tin được cảnh tượng trước mắt.

Lúc này, lồng ngực của hắn lòi ra, sinh khí tiêu tán theo mũi kiếm, vừa rồi còn uy nghiêm, giờ đã trở thành linh hồn dưới kiếm của Diệp Lăng.

Một kiếm, chỉ vẻn vẹn một kiếm, mặc dù tên này bất cẩn, nhưng chỉ với một kiếm, không khoa học chút nào!

"Còn ai nữa!"

Diệp Lăng hít sâu một hơi, lồng ngực phập phồng, gầm lên mạnh mẽ. Sát khí như những con sóng lớn, gào thét bộc phát.

Ùng ục ục, mọi người trên dây xích đều cảm nhận được sát ý khủng khiếp của Diệp Lăng, tất cả đều kinh ngạc. Tên này sao có thể kinh khủng như vậy.

Rõ ràng chỉ là Thiên Tiên sơ kì, làm sao có thể cho người ta cảm giác kinh khủng như Thiên Tiên đỉnh phong thậm chí là bán Kim Tiên?

Quên đi, không tranh với kẻ mất trí này, một khi đã vướng vào loại người này thì dù có giết chết hắn, ngươi cũng bị lột mất một lớp da, lợi bất cập hại.

Tuy rằng nói là liều mạng, nhưng hồng thì phải lựa quả mềm mà bóp, đây là chuyện bình thường nhất, không có lý do gì phải lấy trứng chọi đá.

Sự đáng sợ của Diệp Lăng khiến nhiều người chọn cách trực tiếp bỏ qua, không cần đối mặt thì cố gắng không đối mặt, đây là lựa chọn tốt nhất.

Sinh mệnh tử vong đã đủ, trên dây xích hiện lên một tia mờ nhạt, màu đen huyền bí chậm rãi nhấp nháy, mang đến cho người ta cảm giác thần bí khó hiểu.

"Dừng tay! Dừng tay, có thể vượt qua rồi, nhanh lên!"

" Vẫn còn muốn giết, tưởng ta thật sự sợ ngươi à? Đến cửa ải tiếp theo ta nhất định sẽ giết ngươi, để cho ngươi bớt cái tính kiêu ngạo!"

Ngay lập tức, tất cả các cường giả đang chiến đấu điên cuồng trên dây xích lao thẳng về phía đài cao khổng lồ. Đương nhiên, cũng có những người không cần thể diện tiến hành đánh lén.

Ngay lúc hai cường giả Thiên Tiên trung kì đang đánh nhau thì cấm chế của dây xích đột nhiên mở ra, một người không đánh nữa chạy về phía trước.

Bọn họ đều có thể đi qua, còn đánh cái gì nữa, nhưng vào thời điểm hắn xoay người thì cường giả phía sau lại trắng trợn tấn công hắn.

Khốn kiếp, vừa nãy lúc chiến đấu ngươi suýt chút nữa đã giết chết lão tử, bây giờ nói không đánh là không đánh, đừng có mơ!

Bởi vậy, trên toàn bộ dây xích, vẫn còn một ít người tiếp tục chiến đấu, thậm chí bọn họ còn điên cuồng hơn vừa rồi.

Hy vọng đang ở ngay trước mặt còn làm người ta kích động hơn cả lúc tuyệt vọng vừa rồi. Chiến thắng đang ở ngay trước mặt. Nếu ngươi còn quấy rầy ta chính là đang cắt đứt con đường phát tài của ta.

Con đường phát tài tựa như cha mẹ ta, nếu ngươi giết họ mà ta lại không liều mạng với ngươi, thì chẳng phải ta là kẻ hèn nhát lắm sao, dù gì cũng phải phẫn nộ chứ.

Diệp Lăng và Bạch Mai không dừng lại mà lao thẳng đến đài cao.

Sau khi lên đến bình đài, Diệp Lăng sững sờ, không gian sao có thể rộng lớn như vậy, phía trước không có đường, cũng không có vật gì làm người ta có thể đi tiếp.

Có lẽ ải tiếp theo là trong một không gian khác. Dù sao đây cũng là thủ đoạn của Tiên Đế, thậm chí có thể nói là thủ đoạn đặc biệt của Tiên Đế, chắc chắn không thể đoán trước được.

Trong số mười sợi xích chỉ có bốn sợi được mở cấm chế, người trên sáu sợi xích khác nhìn thấy thì thèm thuồng như muốn phát điên.

Sát khí càng bừng bừng, nếu bọn họ đều mở ra rồi thì chúng ta cũng sẽ nhanh thôi.

Đâu còn cách nào khác, chỉ có thể giết!

Trong phút chốc, sát ý trong toàn bộ không gian càng trở nên dữ dội và cuồng bạo hơn trước.

Diệp Lăng và Bạch Mai thở dài, những người này đều vì cơ hội hão huyền, có thể nói tất cả những người chết ở đây đều bị lòng tham che mờ con mắt.

Diệp Lăng lắc đầu cười khổ, kỳ thật hắn cũng vậy, không phải sao, bằng không làm sao có khả năng tiến vào đây như bọn họ.

Mười sợi xích nhanh chóng được giải khai phong ấn, tất cả mọi người giống như những con châu chấu, điên cuồng lao lên bình đài.

Sinh mệnh, đã biến mất hơn một nửa trên mười sợi xích này!

Bình Luận (0)
Comment