Khi lão nhân xuất hiện, một làn gió mát lạnh lặng lẽ thổi qua toàn bộ sơn cốc, gió mát thấu xương giống như những con dao không ngừng rít lên quanh người Diệp Lăng.
" Ông là ai!"
Diệp Lăng nắm chặt Nguyên Thủy Kiếm Thai hơn, lão nhân trước mặt này tuy bộ dạng trông có vẻ xấu xí nhưng thật ra lại là một cao thủ.
Cấp bậc siêu việt Kim Tiên, Diệp Lăng nghĩ không ra, cấm chế ngăn chặn cường giả từ cấp Thiên Tiên trở lên, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện một cao thủ Kim Tiên ở nơi này!
Hay là, lão yêu bà Cửu Vĩ Thiên Hậu kia muốn giết mình?
"Ta? Không có tên. Nếu ngươi thực sự muốn biết thì tên của ta là A Cửu."
Lão nhân khẽ cười, tay lắc lắc cây gậy gỗ bình thường, sau đó lắc đầu: "Tiểu tử, cản được mười chiêu của ta, ngươi sẽ vượt qua ải này, có thể lấy được một phần truyền thừa của sư phụ."
Diệp Lăng lập tức sửng sốt, suýt chút nữa chửi âm lên. Đi chết đi, ngươi để cho ta, một cường giả Thiên Tiên trung kì, đấu với ngươi một cường giả ít nhất cũng có cảnh giới Kim Tiên sao?
Lại còn phải đỡ mười chiêu, nếu chiêu nào chiêu nấy đều muốn giết người, ta còn có thể may mắn giữ được cái mạng nhỏ này sao?
Quả thực, cho dù Diệp Lăng có kiêu ngạo đến đâu, hắn cũng sẽ không bao giờ cho rằng mình có thể chiến đấu với một cường giả cấp Kim Tiên.
Sự khác biệt lớn nhất giữa cường giả Kim Tiên và Thiên Tiên là có thể tạo nên Kim Thân, về mặt sức mạnh, còn chênh lệch khủng khiếp hơn cả.
Dù hiện tại Diệp Lăng đã tu luyện Diệt Cực Kim Thân đến tầng sáu, có thể tung hoành ngang dọc ở cảnh giới Thiên Tiên, nhưng đây nhất định không phải là lợi thế khi đối đầu với một cường giả cấp Kim Tiên.
"Đừng lo lắng, ta sẽ áp chế tu vi về Thiên Tiên đỉnh phong. Kỳ thực đây cũng là một cơ hội học hỏi, người có thể cảm nhận rõ ràng sự chênh lệch giữa kinh nghiệm và kỹ năng chiến đấu."
A Cửu chậm rãi nói, Diệp Lăng cong môi, tại sao ta phải học hỏi từ ngươi?
Lúc trước khi ông đây làm Tiên Đế, cho dù là Cửu Vĩ Thiên Hậu còn sống cũng không có đủ tư cách chỉ giáo ta, nhưng bây giờ, một gã chỉ là Kim Tiên cũng dám chỉ giáo ta?
" Côn Phục Càn Khôn!"
Đột nhiên, lão nhân đi lên một bước, cả người liền như mây bay nước chảy, ngay lập tức bay đến trước mặt Diệp Lăng.
Vù, cổ tay ông ta rung lên, trường côn mạnh mẽ vung tới, chỉ là một khúc gỗ bình thường vậy mà lại phát ra sức mạnh khủng khiếp khiến người ta run sợ.
Ầm ầm!
Trường côn giống như bảo đao ra khỏi vỏ, đập xuống một cái, cả thiên địa như bị nó bao phủ lấy, còn có một sức mạnh khủng khiếp giam cầm thân thể Diệp Lăng.
" Trò mèo, phá cho ta!"
Diệp Lăng đột nhiên hét lên, A Cửu trước mặt quả thực đã trấn áp cảnh giới xuống Thiên Tiên đỉnh phong, nhưng ngoài ưu thế về cảnh giới, hắn không có lợi thế nào có thể nghiền ép Diệp Lăng.
Vù, Diệp Lăng vung kiếm lên chém, kiếm quang cuồng bạo đâm thẳng vào trường côn của A Cửu.
“Ầm” một tiếng, Diệp Lăng cảm giác được một cỗ sức mạnh hung bạo đang trực tiếp đánh vào thân thể mình, sức mạnh cực lớn khiến Diệp Lăng không thể không lui về phía sau.
Sau khi lùi đủ chín bước, Diệp Lăng dừng lại, sắc mặt tái nhợt, lục phủ ngũ tạng cuộn trào dữ dội.
"Lão già này còn có chút thủ đoạn, xem ra không thể khinh thường!"
Diệp Lăng lẩm bẩm, thực lực của Kim Tiên quả thực mạnh hơn nhiều so với Thiên Tiên, việc tạo ra Kim Thân đã khiến sức mạnh của Kim Tiên vượt trội hơn hẳn một Thiên Tiên.
A Cửu ở đối diện cũng kinh ngạc nhìn hai bàn tay của mình, hắn hoàn toàn không ngờ tới chỉ là một tiểu tử Thiên Tiên mà có thể làm cho tay hắn run rẩy.
Hơn nữa, sức mạnh này nhất định không thua kém gì hắn, A Cửu hít sâu một hơi cười nhẹ: " Anh hùng xuất thiếu niên!"
Dứt lời, ánh mắt A Cửu chợt lóe lên hung quang, giống như liệt hỏa hừng hực, vô cùng nóng bỏng.
“Nếm thử Phục Ma Côn Pháp của ta đi!”
Thân thể A Cửu mạnh mẽ xông về phía Diệp Lăng, tốc độ cực nhanh, trường côn trong tay đột nhiên biến mất.
Rầm rầm.
Trường côn quét một mảng lớn, phong tỏa toàn bộ đường lui của Diệp Lăng.
“Không tránh được hả? Vậy thì đánh thôi!”
Diệp Lăng hét lên, giậm chân, điên cuồng lao về phía A Cửu, vung ra Cuồng Lôi kiếm pháp mà hắn mới lĩnh ngộ được.
Vù!
Kiếm quang như sấm, tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn mang theo khí tức bạo ngược kinh khủng!
Khí tức như vũ bão, làm cho người ta gần như không thể không thở nổi,
Hơn nữa kiếm quang càng lúc càng nhanh, từ bị động biến thành chủ động, tràn ngập khắp bầu trời.
Leng keng, kiếm của Diệp Lăng chém lên trường côn của A Cửu, A Cửu quay đầu sang, hắn thực sự cảm thấy linh hồn mình nhất thời bị tê liệt!
Quan trọng hơn, trước khi ông ta kịp hồi phục, một thanh kiếm khác lại chém tới, không ngừng như sóng nước.
"Tiểu tử này! Sao hắn lại có sức lực như vậy, quá mạnh!"
A Cửu vô cùng chấn động, dù áp chế tu vi xuống Thiên Tiên cảnh đỉnh phong, hắn cũng có thể trấn áp bất luận kẻ nào trong cảnh giới Thiên Tiên, dù gì hắn cũng có Kim Thân.
Nhưng bây giờ, chỉ một cuộc đối đầu ngắn ngủi, người bị trấn áp lại là hắn, đánh không được còn không có cơ hội rút lui.
Vù. Kiếm quang lóe lên trước mắt A Cửu, kiếm quang sáng ngời như chiếu sáng toàn bộ thiên địaa, trong mắt A Cửu không tồn tại thứ gì khác ngoại trừ ánh kiếm.
"Làm sao có thể nhanh như vậy!"
A Cửu vô cùng kinh ngạc, vung trường côn lên, trực tiếp chặn Nguyên Thủy Kiếm Thai mà Diệp Lăng đang hung hăng bổ đến.
Két!
Âm thanh chói tai khiến A Cửu gần như bị điếc, sức mạnh đáng sợ dọc theo trường côn không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể A Cửu.
Quan trọng hơn là vẫn còn cảm giác tê dại đó, lúc này linh hồn dường như mất kiểm soát, ngay sau khi hắn hoàn hồn thì một thanh kiếm khác lại lao tới.
"Khốn kiếp! Khốn kiếp! Không thể nào, kiếm pháp của tên này sao lại mạnh như vậy!"
"Nước chảy mây trôi hoàn toàn không cho người ta cơ hội thở dốc, hơn nữa tỏng kiếm pháp còn ẩn chứa lôi ý!"
"Một kiếm song pháp, hắn rốt cục là ai, một Thiên Tiên nho nhỏ không thể nào lĩnh hội trình độ kiếm pháp đến bực này được!"
A Cửu đau khổ, ông ta vốn là thủ quan giả, nhưng bây giờ, vai trò này dường như đã thay đổi, ông ta biến thành người đang cực khổ giãy dụa.
"Không được! Cứ như vậy là không được! Bằng không chưa đến mười chiêu ta sẽ thua mất!"
A Cửu nghiến răng nghiến lợi, thân thể chấn động, phát ra một cỗ khí tức thuộc về cường giả Kim Tiên, lực lượng kinh khủng trực tiếp chấn động công kích của Diệp Lăng.
Cũng chính vì khe hở đó mà bước chân của A Cửu lùi lại một cách điên cuồng, miệng thở hổn hển.
Diệp Lăng đối diện sửng sốt, trực tiếp hét lên: "Ngươi đúng là đồ không biết xấu hổ!"
"Không phải vừa mới nói là áp chế đến cảnh giới Thiên Tiên sao? Bây giờ sao lại dùng sức mạnh Kim Tiên chứ?"
"Ngươi bao nhiêu tuổi rồi! Sao có thể không giữ lời chứ?"
"Giờ đánh còn ý nghĩa gì? Mẹ kiếp! Ta không đánh nữa, thôi, ngươi giết ta đi, ta không đánh!"
Khi Diệp Lăng nói điều này, mặt A Cửu đỏ bừng, ông ta rất xấu hổ.