Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 83 - Chương 83: Nơi Đây Không Được.

Chương 83: Nơi đây không được.

Sau khi Diệp Lăng và Lưu Xảo rời đi, sắc mặt của Đỗ Bình triệt để âm trầm xuống.

Hắn biết, ngày hôm nay chính mình xem như là đá trúng thiết bản rồi.

So với hành động trả thù này, Đỗ Bình lo lắng nhất chính là ‘Đại mỹ nữ’ trong miệng của Diệp Lăng kia.

Nếu như đại mỹ nữ kia thực sự có chức cao hơn mình, vậy tiền đồ của mình, sẽ hoàn toàn dừng ở đây.

...

Phòng VIP chính là phòng VIP.

Bên trong lắp đặt cực kỳ xa hoa, không chỉ có nơi ăn cơm, còn có một phòng khách lớn.

Bên trong phòng khách quý nhất chính là ghế xô-pha làm bằng da thật, lại có Tivi LCD 72 inch. Bốn phía trang trí không ít hoa cỏ quý hiếm, làm cho toàn bộ phòng khách tăng thêm một chút không khí mới mẻ.

Phòng VIP lớn như vậy, tổng cộng có 10 chỗ ngồi, cũng chỉ có hai người Diệp Lăng và Lưu Xảo, thật ra có vẻ hơi trống trải.

Người phục vụ đi ra khỏi phòng, Lưu Xảo lập tức nói:

"Diệp Lăng, ăn bữa cơm mà thôi, anh đây cũng quá xa xỉ lãng phí..."

"Sao, không hài lòng?"

Diệp Lăng cười nói.

"Hài lòng thì hài lòng, nhưng... Ngô!"

Nói còn còn chưa nói hết, cái miệng nhỏ nhắn của Lưu Xảo đã bị Diệp Lăng trực tiếp chặn lại.

"Hài lòng thì em nên báo đáp anh, ha ha!"

Một tay Diệp Lăng ôm lấy Lưu Xảo, đặt ở phía trên ghế sa lon, thân ảnh cao lớn trực tiếp đè lên.

Lưu Xảo kinh hô một tiếng, nói:

"Anh làm sao! Ai nha, nơi này là nơi ăn cơm, anh... Ngô!"

Đầu lưỡi linh hoạt của Diệp Lăng trực tiếp chui vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Lưu Xảo. Vốn Lưu Xảo còn có chút phản kháng, chẳng qua dưới loại tiến công mãnh liệt của Diệp Lăng, Lưu Xảo lập tức hãm sâu vào.

Theo thế công càng ngày càng cuồng mãnh của Diệp Lăng, Lưu Xảo cũng thở dốc đứng lên. Khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ửng hồng, mắt to trợn tròn ngậm nước, lông mi chớp chớp, rất làm cho người ta yêu thích.

"Diệp Lăng, không muốn..."

Rốt cục, Lưu Xảo chiếm được một tia cơ hội, bắt lấy bàn tay to đang hướng lên trên xoa bóp kia của Diệp Lăng, khẩn cầu nói:

"Sẽ bị người thấy, không nên như vậy... Có được hay không?"

"Vậy ở nơi nào thì không bị người khác nhìn thấy?"

Diệp Lăng cười híp mắt nói.

Trong lúc nói chuyện, bàn tay lại là nhẹ nhàng đặt lên nơi đầy đặn kia.

Lưu Xảo cực kỳ mẫn cảm, thân thể run lên, không tự chủ phát ra một tiếng thân * ngâm.

"Nói đi?"

Diệp Lăng nói.

" Có... Ở nhà."

Lưu Xảo hoàn toàn bất đắc dĩ, cô sợ lại cứ như vậy, mình cũng sẽ nhịn không được.

Nhưng nơi này dù sao cũng là ở khách sạn, chút nữa sẽ có thức ăn được dọn lên. Nếu như bị người nhìn thấy ở chỗ này làm loại chuyện đó...

Còn không mắc cỡ chết người à!

"Được, đây chính là em nói."

Diệp Lăng cười ha ha một tiếng, ngồi dậy.

"Đáng ghét, đàn ông không ai tốt cả."

Lưu Xảo kiều mị liếc mắt nhìn Diệp Lăng, chỉnh sửa lại quần áo.

Chẳng qua trong lòng cô cũng có chút chờ mong. Làm loại chuyện đó, rốt cuộc là có loại cảm giác gì ?

Chí ít, vừa rồi tay của Diệp Lăng sờ lên ngực mình... Lại rất thoải mái.

”Vợ à, em đồng ý với anh rồi, sau khi về nhà thì có thể, không cho phép đổi ý."

Diệp Lăng nói.

" Ừ..."

Lưu Xảo nhỏ giọng lên tiếng.

Diệp Lăng không nghĩ tới Lưu Xảo thực sự bằng lòng, nhất thời vui mừng lên.

Trên thực tế, từ khi Diệp Lăng chữa hết bệnh cho Lưu Viễn Đông, Lưu Xảo liền muốn lấy bản thân mình cho Diệp Lăng.

Lưu Xảo không biết mình đối với Diệp Lăng là cảm giác gì, nói yêu thì chưa tới, nhưng thích vẫn phải có.

Sở dĩ đưa mình cho Diệp Lăng, điểm quan trọng nhất, chính là vì báo đáp Diệp Lăng.

Lưu Xảo biết, tiền cả đời mình kiếm được, đều không đủ để báo đáp Diệp Lăng, nếu như vậy...

Vậy liền lấy chính mình kính dâng ra ngoài đi!

Khoảng chừng 20 phút sau, đồ ăn rốt cuộc đã tới.

Đầu tiên là tôm hùm Úc, người phục vụ bưng thức ăn thiếu chút nữa chảy nước miếng ra ngoài.

Không thể không nói, tuy đồ ăn đắt thật, nhưng vẫn là có lý do của nó.

Tôm hùm Úc này, một con phải nặng hai, ba cân. Hơn nữa còn là cả con, thoạt nhìn giống như là một con tôm hùm còn sống vậy.

Còn mùi vị, càng không cần nhiều lời.

Đồ tốt, nếu như làm không ngon, há chẳng phải là phế vật sao ?

"Ừ ừ! Diệp Lăng, anh mau nếm thử, ăn ngon thật, ăn ngon thật!"

Lưu Xảo không kịp chờ đợi đã cắn một miếng, nhất thời trừng lớn mắt, trong mắt đều là ánh sao.

"Em ăn từ từ thôi, đều là cho em, gấp gáp cái gì, đừng gấp. Hơn nữa, chỉ một con tôm hùm mà thôi, cho dù ăn ngon thì có thì ngon đến trình độ nào? Em chính là một đứa tham ăn."

Diệp Lăng cười lắc đầu, cũng ăn một miếng.

”Đậu má! Ăn ngon thật!"

Lưu Xảo:

"..."

Bất kể là tôm hùm Úc, hay là tổ yến Kim Tinh, hoặc là vây cá mập, hải sâm Xomalia, hoàn toàn chính xác đều danh xứng với thực.

Loại nguyên liệu này, cung cấp dinh dưỡng rất lớn đối với thân thể con người, nhất là đối với phụ nữ, tẩm bổ rất lớn.

Mấu chốt là mùi vị cũng ăn thật ngon, làm cho người ta sau khi ăn, lại muốn ăn nữa.

Một người là kẻ tham ăn ở Địa Cầu, một người là tên tham ăn từ Tiên Giới đến, hai người vừa lúc phối hợp lại với nhau.

Gần như là gió cuốn mây trôi mà càng quét hơn phân nửa cái bàn. Lúc này Lưu Xảo mới rửa tay, hài lòng vỗ vỗ cái bụng nhỏ.

"Diệp Lăng, anh nói thật đúng, thứ này tuy là đắt, nhưng thực sự ăn rất ngon nha."

Lưu Xảo nói.

Diệp Lăng trêu đùa:

"Hiện tại không nói lãng phí nữa?"

"Lãng phí vẫn là rất lãng phí, một bữa cơm tiêu hết mấy chục vạn, coi như là những ông chủ lớn kia cũng sẽ không nỡ đi?"

Lưu Xảo nũng nịu nhẹ giọng nói.

"Anh đây có tiền!"

Diệp Lăng nói.

Lưu Xảo nhìn Diệp Lăng một hồi, chậm rãi phun ra hai chữ:

"Kiêu ngạo."

"Ô, em nha đầu này, còn có thể mắng chửi người nha?"

Diệp Lăng nhất thời bị tức đến nở nụ cười, không phải là trên tay còn có một chút dầu mỡ, đã sớm đi qua đánh ngã Lưu Xảo rồi.

"Diệp Lăng, đại mỹ nữ anh gọi là ai vậy? Sao còn chưa tới?"

Lưu Xảo do dự một hồi, vẫn là mở miệng hỏi hỏi.

"Ghen tị?"

"Mới không có đâu."

Diệp Lăng cười ha ha một tiếng, nói:

"Tổng tài của tập đoàn Hoa Mỹ, Trầm Nguyệt Tâm."

"Cái gì ? !"

Lưu Xảo lập tức trừng mắt:

"Tổng tài của tập đoàn Hoa Mỹ? Thiệt hay giả ? Tập đoàn Hoa Mỹ là tập đoàn siêu cấp lớn! Anh sao có thể quen được cô ấy?"

"Trước đó giúp cô ấy một chút chuyện liền biết."

Diệp Lăng nói.

"Cắt, em mới không tin, nhất định là anh lại thông đồng với người ta."

Lưu Xảo thở phì phò nói.

"Vợ ơi, em cũng không suy nghĩ một chút, tổng tài tập đoàn Hoa Mỹ là ai, hơn nữa dáng dấp lại xinh đẹp. Nếu anh muốn thông đồng là có thể thông đồng được à?"

"Điều này cũng đúng."

Lưu Xảo nhất thời chuyển chuyển con ngươi, lại nói:

"Chẳng qua anh muốn thông đồng thì thông đồng đi, không có quan hệ với em."

Diệp Lăng lắc đầu cười, đang muốn nói gì đó, chuông điện thoại lúc này bỗng nhiên vang lên.

Chuông điện thoại này thiếu chút nữa làm cho Lưu Xảo giật mình. Cô thật sự là không có cách nào tưởng tượng, người biến thái ở trình độ nào mới có thể sử dụng nhạc chuông biến thái này.

Diệp Lăng ngược lại không cảm thấy xấu hổ, lấy điện thoại di động ra nhìn một cái, nhất thời nở nụ cười.

”Đến rồi!”

Bình Luận (0)
Comment