Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 856 - Chương 857: Thỉnh Cầu

Chương 857: Thỉnh cầu

Diệp Lăng đá một cước đạp bay Vương Ninh, gã trực tiếp lăn từ tầng năm xuống tầng một.

Mọi người ở đây choáng váng, nhìn Vương Ninh lăn lộn mà cảm giác hít thở không thông.

Chuyện gì vậy, hôm nay sao Vương gia thiếu gia lại lăn từ tầng năm xuống, hơn nữa nhìn còn thê thảm như thế, chẳng qua là. . . lăn cũng rất có khí thế.

“Chà chà, không hổ là Ninh thiếu, tư thế lăn cũng khí phách như thế, đúng là một tấm gương sáng cho ta!”

“Tấm gương em gái ngươi, không thấy là Vương thiếu bị người bắt nạt sao, các huynh đệ, cầm vũ khí lên..., trước tiên phải đỡ Vương thiếu dậy đã!”

Những tên chó săn hoặc đám nịnh bợ Vương Ninh còn chưa đến gần Vương Ninh thì đã bị gã đạp bay.

Cút mẹ nó đi, tiểu gia ta đã mất mặt rồi, bây giờ còn đỡ cái rắm, nếu đã mất mặt, vậy bất chấp luôn đi!

“Tên khốn! Tiểu gia ta sẽ không để yên cho ngươi đâu, ngươi nhớ đó!”

Theo sau tiếng gầm rú của Vương Ninh, thân thể gã trực tiếp lăn ra ngoài Trân Bảo lầu, sau đó trực tiếp bật phắt dậy, bước đi như bay rời khỏi.

Thật mất mặt, bao nhiêu năm qua, đã bao giờ gã gặp phải chuyện mất mặt như vậy, hơn nữa còn là lăn ra từ sản nghiệp nằm trong địa bàn nhà mình.

Diệp Lăng ở tầng năm cười lạnh một tiếng, một kẻ hèn Vương Ninh mà thôi, hắn không để vào mắt, chọc tới hắn, hắn vung tay lên một cái, quân đoàn Cửu Kiếp lãnh thổ sẽ quét sạch Thanh Thủy Cương Vực trong nháy mắt.

“Cảm tạ Đạo Duyên Tiên Nhân, ta đi đây.”

Diệp Lăng chắp tay với Đạo Duyên Tiên Nhân, kéo lấy Bạch Mai muốn đi, kết quả hắn còn chưa nhúc nhích, Mộ Dung Uyển Nhu đã nhanh chóng bước đến, đột nhiên quỳ xuống, Diệp Lăng lập tức ngẩn ra, ai ai, làm gì vậy, học truyền thống Trái Đất sao, muốn tiền mừng tuổi hay là thế nào, hay là định lừa đảo cái gì?

“Ai, Mộ Dung đại tiểu thư, ngươi làm gì vậy, mau đứng dậy đi.”

Diệp Lăng vội vã, Mộ Dung Uyển Nhu quật cường lắc đầu, gò má tuyệt mỹ lộ vẻ bi thương, phía sau Mộ Dung Uyển Nhu, Đạo Duyên Tiên Nhân cười cười vuốt chòm râu bạch sắc lưa thưa.

“Diệp tiên sinh, xin hãy giúp tiểu nữ tử, nếu Diệp tiên sinh có thể giúp ta, ngài yêu cầu gì ta cũng bằng lòng!”

Mộ Dung Uyển Nhu quỳ xuống khẳng khái nói, Diệp Lăng ngây người, thể loại gì vậy, có chuyện gì đây.

“Tiểu Diệp, mẫu thân Uyển Nhu bị một loại bệnh hiếm thấy, cả người tím thẫm biến thành màu đen, hơn nữa mỗi đêm đều đau đớn khó nhịn, đã sắp mất mạng rồi.”

“Loại bệnh này chỉ có trung phẩm Thánh Đan Càn Khôn Đại Long Đan có thể trị liệu, Uyển Nhu tới học luyện đan cùng ta cũng là vì cứu mẫu thân của mình.”

Lời Đạo Duyên Tiên Nhân nói làm cho Diệp Lăng hiểu ra, thì ra cô gái này thấy mình có thể luyện chế trung phẩm Thánh Đan, sinh lòng cứu nương, không tệ không tệ, đúng là một nữ nhi hiếu thuận.

“Chà chà, vừa rồi ngươi nói yêu cầu gì cũng có thể thỏa mãn ta ư?”

Diệp Lăng cười hắc hắc, khom lưng nhìn Mộ Dung Uyển Nhu, nha đầu kia dung mạo vô cùng tinh xảo, hơn nữa sắc da trắng nõn, da thịt vô cùng mịn màng, xứng danh đệ nhất mỹ nữ Thanh Thủy Cương Vực.

Mộ Dung Uyển Nhu nghe Diệp Lăng nói vậy, khuôn mặt tức thì đỏ bừng, nhưng trong mắt cũng hiện lên vẻ kiên nghị.

“Đúng! Nếu Diệp tiên sinh giúp tiểu nữ tử cứu mẫu thân, cái gì ta cũng đáp ứng ngươi, cho dù là chung thân làm nô!”

Nghe vậy, Bạch Mai nóng nảy, vội vã đánh Diệp Lăng một cái: “Diệp ca, nếu ngươi giúp được thì giúp Uyển Nhu tỷ tỷ đi.”

“Còn nữa, ngươi nói yêu cầu gì vậy, tên lưu manh này, ta thấy ánh mắt ngươi nhìn Uyển Nhu tỷ chẳng có ý tốt gì cả!”

Có vẻ Bạch Mai đang ghen tị, cắn răng nghiến lợi nói, Diệp Lăng sững sờ: “Ai, ta nói yêu cầu nào rồi hả?”

“Càn Khôn Đại Long Đan không dễ luyện chế, sợ rằng sẽ tiêu hao không ít tâm sức, ta đề ra vài yêu cầu thì làm sao.”

“Ta nói cho các ngươi biết, cương vực trung đẳng không có Luyện Đan Sư nào có thể thành công luyện chế Càn Khôn Đại Long Đan, ta không khoác lác đâu.”

“Ta cũng là trùng hợp thì mới biết bí phương Càn Khôn Đại Long Đan, cho nên, mượn việc này đưa ra yêu cầu thì làm sao?”

“Mộ Dung Uyển Nhu, sau khi ta giúp ngươi, tốt nhất ngươi phải bao ăn bao ở cho ta, ngươi có đáp ứng không!”

Diệp Lăng nói rất nhanh, Mộ Dung Uyển Nhu vốn tưởng người này sẽ nói yêu cầu không an phận, nhưng ai biết lại nói như thế, nàng lập tức kinh hỉ không gì sánh được.

“Được! Được! Đừng nói là ăn, rượu cũng bao luôn, cảm tạ Diệp tiên sinh, cảm tạ Diệp tiên sinh!”

Mộ Dung Uyển Nhu vô cùng kích động, Diệp Lăng cười: “Diệp tiên sinh cái gì, gọi Diệp ca là được.”

“Đi thôi, Đạo Duyên Tiên Nhân, đi theo ta một hồi được chứ?”

Diệp Lăng cười nói với Đạo Duyên Tiên Nhân, ánh mắt Đạo Duyên Tiên Nhân nóng cháy, vội vàng gật đầu, cơ hội như thế không nhiều lắm.

Vừa rồi Diệp Lăng nói không sai, phóng nhãn tam giới, bên trong lãnh thổ trung đẳng không có bất kỳ bậc thầy luyện đan nào có thể luyện chế ra Càn Khôn Đại Long Đan.

Đạo Duyên Tiên Nhân tự ngạo, trong các lãnh thổ, ông tuyệt đối xếp trong ba Luyện Đan Sư hàng đầu, nhưng ông không chắc mình có thể luyện chế ra bất kì loại trung phẩm Thánh Đan nào.

Cho nên bây giờ ánh mắt ông nhìn Diệp Lăng mới có thể nóng cháy như vậy, gần như là một phần tử giáo đồ cuồng nhiệt.

Thanh Thủy Phủ tọa lạc ở trung ương Thanh Thủy Thành, vô cùng rộng lớn, bên trong có Cửu Cung thập bát điện, rộng lớn đại khí, hơn nữa từng đạo khí tức đáng sợ mơ hồ truyền ra từ Thanh Thủy Phủ

Nơi đây chính là phủ đệ của người chấp chưởng Thanh Thủy Cương Vực, toàn bộ người mạnh mẽ nhất Thanh Thủy Cương Vực đều ở nơi này.

Mộ Dung Vấn Thiên, một Tiên Vương truyền kỳ đáng sợ, trấn áp Thanh Thủy Cương Vực mấy nghìn năm, không có bất kỳ thế lực ngang hàng nào dám đến mạo phạm.

Mộ Dung Uyển Nhu mang theo đám người Diệp Lăng tiến vào Thanh Thủy Phủ, theo còn đường rộng rãi đi tới trong một gian đại sảnh.

“Diệp ca, tiểu Mai, sư tôn, các ngươi ngồi đi, ta đi mời phụ thân.”

Mộ Dung Uyển Nhu có chút kích động, cho tới nay bệnh của mẫu thân là tâm bệnh của nàng, bây giờ rốt cục đã có hi vọng chữa khỏi, đương nhiên là nàng vô cùng kích động.

Diệp Lăng đánh giá đại sảnh, gật đầu, cũng không tệ lắm, chỉ kém hơn Cửu Kiếp Phủ của hắn một chút.

Mà cũng không cần nghĩ nhiều, sao giống nhau được, Cửu Kiếp lãnh thổ là tồn tại cấp bậc thánh địa, mà Thanh Thủy Cương Vực chỉ là một xó xỉnh vùng sâu vùng xa mà thôi.

So với Cửu Kiếp lãnh thổ thì nơi này là khu vực nghèo khó, còn không được xếp cấp bậc.

“Diệp Lăng, không biết sư tôn ngươi là vị thế ngoại cao nhân nào?”

Đạo Duyên Tiên Nhân kích động hỏi, ông thấy thủ pháp luyện đan của Diệp Lăng là Thiên Hạ Vô Song, nếu như không có sư tôn, tuyệt đối không thể còn trẻ mà đã lợi hại như vậy.

Diệp Lăng ngẩn người: “Há, kỹ thuật luyện đan của ta là học của Thiên Đan lão tổ.”

Thiên Đan lão tổ!

Đây chính là thần tượng trong lòng toàn bộ Luyện Đan Sư tam giới, Đạo Duyên Tiên Nhân kích động, nhìn Diệp Lăng như sói tìm được mồi.

Bình Luận (0)
Comment