Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 859 - Chương 860: Mở Lò Luyện Đan

Chương 860: Mở lò luyện đan

Mở lò luyện đan là khát vọng lớn nhất trong lòng Mộ Dung Vấn Thiên hiện tại, y ước gì Diệp Lăng không cần ăn cơm, mong hắn mở lò luyện đan ngay lập tức.

Bây giờ Diệp Lăng nói ra, Mộ Dung Vấn Thiên vô cùng kích động, vội vã mang theo Diệp Lăng và Đạo Duyên Tiên Nhân tới một mật thất.

Trong mật thất, khói mù lượn lờ, Tiên Khí tràn ngập, ở trung tâm đặt một cái đỉnh lớn, bốn chân chắn chắn, trên đó điêu khắc từng đạo mật văn.

“Chà chà, Lò Luyện Đan cấp bậc Tiên khí cực phẩm, không tệ không tệ, thứ này rất đắt đó.”

Diệp Lăng rất tinh mắt, liếc cái liền nhìn ra Phẩm Giai của lò luyện đan này, nếu mang ra ngoài, đám Luyện Đan Sư chắc chắn sẽ thèm khát nó điên cuồng.

Dù là hiện tại, tròng mắt Đạo Duyên Tiên Nhân đã đỏ lên, hận không thể tiến lên chiếm lấy, còn muốn mắng Mộ Dung Vấn Thiên là phung phí của trời.

“Trăm năm trước ta dùng mười vạn cực phẩm Tiên Thạch mua Đan Lô này, khi đó nghĩ có lẽ sẽ cần dùng đến, kết quả lại gác xó ở nơi này.”

“Diệp Tiểu Ca, nếu có thể luyện chế thành công Càn Khôn Đại Nhật Đan, ta sẽ tặng ngươi cái Đan Lô này.”

Mười vạn cực phẩm Tiên Thạch, cực kì đắt giá, một vài Tiên Vương phổ thông cũng chỉ có tài sản từng ấy, không lạ khi Đạo Duyên Tiên Nhân nhìn mà thèm.

Diệp Lăng nhún vai: “Ta có cũng vô dụng, như vậy đi, nếu thành công, vậy tặng cái đỉnh kia cho Đạo Duyên Tiên Nhân đi, vật tận kì dụng đi.”

Đạo Duyên Tiên Nhân nghe thế, suýt nữa đã quỳ xuống bái Diệp Lăng, tổ tông của ta, lời này đã chạm được đến trái tim ta, ta thật ấm lòng.

“Lão lưu manh này, nhìn dáng vẻ không có tiền đồ kìa, nhanh lau nước miếng đi, sau này phải luyện đan cho tốt, nếu như thất bại, ta sẽ hỏi tội ngươi!”

Mộ Dung Vấn Thiên cười nói, nghe như vui đùa, nhưng Diệp Lăng biết đây chính là tiếng lòng của Mộ Dung Vấn Thiên.

Dứt lời, Mộ Dung Vấn Thiên vung tay, một giọt tinh huyết Chân Long lướt đến trước mắt Diệp Lăng, ngay sau đó là Tam Dương Thảo vô cùng trân quý, ẩn chứa dương lực đáng sợ.

Từng chí bảo trôi nổi trong khoảng không, tài liệu của Càn Khôn Đại Nhật Đan so với Băng Hoàng Chí Tôn đan thì đắt hơn mấy lần, cho nên có thể nói, nếu không phải Tiên Vương thì không có tư cách luyện chế.

Mộ Dung Vấn Thiên làm Thổ Hoàng Đế, thống lĩnh Thanh Thủy Cương Vực mấy nghìn năm mới dám hao tài tốn của như vậy.

“Diệp Tiểu Ca, xin nhờ.”

Mộ Dung Vấn Thiên bái một cái thật sâu, sau đó xoay người rời đi, y biết, thời điểm luyện đan không thể có bất kỳ sai lầm nào, cực kỳ hao tổn tâm thần.

“Đạo Duyên Tiên Nhân, ngươi toàn lực Khống Hỏa, nhớ kỹ, Văn Vũ Song Hỏa phải cân bằng, rồi ta sẽ dạy ngươi các loại thiên tài địa bảo tương sinh tương khắc.”

“Nhớ kỹ, tiền văn hậu vũ, đan dược như người, tính tình quá cương thì dễ gãy, phải tiến hành theo chất lượng, ta nghĩ chắc ngươi hiểu những điều này.”

“Mà tâm thần phải hợp nhất, nhớ kỹ, tuyệt đối không nên phân tâm vì bất cứ chuyện gì ở thời điểm luyện đan, nếu không, sẽ tổn hại vài phần linh tính của đan dược.”

“Kế tiếp ta sẽ làm cho ngươi xem, nhìn cho kỹ, xem thủ pháp của ta, sau đó ngươi khống chế độ lửa.”

“Càn Khôn Đại Nhật Đan, đan ra một viên, bảy bảy bốn mươi chín là định số!”

Diệp Lăng chậm rãi nói, sau đó tay điểm một cái, một thiên tài địa bảo bay thẳng vào trong Đan Lô, lập tức lửa cháy hừng hực hung mãnh thiêu đốt.

“Con bà nó!! Ngươi điên rồi, chỉnh lửa chỉnh lửa! Ngươi muốn Mộ Dung Vấn Thiên làm thịt ngươi sao?”

Diệp Lăng thấy lửa lớn rừng rực, lập tức quát lên, bên cạnh, Đạo Duyên Tiên Nhân vội vã xấu hổ gật đầu: “Kích động, kích động, yên tâm yên tâm.”

Hỏa diễm từ từ giảm nhỏ, Diệp Lăng bắt đầu đưa từng món thiên tài địa bảo vào lò luyện đan.

Khi Tam Dương Thảo và tinh huyết Chân Long tiến vào, Đan Lô đột nhiên phát ra hào quang màu đỏ, quang mang cực nóng, mang theo nhiệt độ vô cùng đáng sợ.

“Càn Khôn Đại Nhật Đan, đan dược này là Thánh Đan trung phẩm hiếm thấy, tính mãnh, cần tiến hành theo chất lượng, tuyệt đối không thể nóng vội.”

“Luyện đan chính là luyện tâm, đạo này gian nan, khó ra đại đạo, nhưng Đan Đạo thành thì cũng vô cùng đáng sợ, như Thiên Đan lão tổ có thể giết sạch cường giả cùng cảnh giới.”

Diệp Lăng chậm rãi nói, mà ngón tay vẫn liên tục tạo ấn, ánh sáng mờ ảo lặng yên xuất hiện trên đầu ngón tay, lượn lờ chuyển động.

Đột nhiên, Diệp Lăng chỉ một điểm, toàn bộ ánh sáng đều xông vào bên trong lò luyện đan.

Trong đầu Diệp Lăng hiện lên từng bước luyện Càn Khôn Đại Nhật Đan, hắn chậm rãi lẩm nhẩm, ngón tay liên tục tạo ấn.

Trong Đan Lô đã bắt đầu yên ổn, trên trán Diệp Lăng ướt đẫm mồ hôi, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã tiêu hao không ít tâm thần.

Nếu không phải hắn đã trải qua nhiều kỳ ngộ như vậy, hiện tại hắn căn bản không thể luyện chế ra!

Đạo Duyên Tiên Nhân cũng không nhẹ nhõm, khống chế lửa nghe có vẻ rất đơn giản, nhưng trên thực tế cũng rất khó khăn.

Phải biết rằng, văn hỏa là khó khống chế nhất, nhất định phải không nhiều không ít, nhất định phải giữ ổn định đều đều.

Thời gian chậm rãi trôi qua, chừng 49 ngày, Diệp Lăng và Đạo Duyên Tiên Nhân như hai bức tượng ngồi im ở chỗ này.

Ngón tay vẫn tạo ấn liên tục, sức mặt Diệp Lăng trắng bệch, tâm thần tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng, thậm chí đã sắp không chịu nổi nữa.

Mí mắt cũng bắt đầu díp lại, Diệp Lăng vội vã cắn đầu lưỡi, cơn đau tức thì tràn ngập toàn thân, sau đó hắn thanh tỉnh.

“Ta không thể thất bại, nhất định phải thành công, không chỉ là vấn đề thực lực bản thân, ta còn gánh vác sinh mệnh một người và hy vọng của rất nhiều người!”

“Qua ải này, Linh Hồn Lực và tinh thần lực của ta chắc chắn sẽ đột phá, tích lũy bùng nổ, hoặc có lẽ sẽ phá kén trọng sinh!”

Diệp Lăng cắn răng, âm thầm cổ vũ chính mình, nhưng hai tay tạo ấn đã bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Bên cạnh, Đạo Duyên Tiên Nhân cũng không ung dung chút nào, mồ hôi trên trán tuôn ra rơi xuống mặt đất, hai tay cũng đang kịch liệt run rẩy.

“Mẹ nó, quá khó, chịu nổi thế quái nào được.”

Cả người hư nhược, không chỉ là thể lực, mà trọng yếu hơn chính là linh hồn.

Dường như linh hồn cũng đang hư thoát, vào giờ khắc này, tinh thần trở nên ngây ngẩn giống như thằng ngốc.

Bất chợt, con ngươi Diệp Lăng lóe ra tinh quang: “Nhanh! Đạo Duyên! Chỉnh lửa, vũ hỏa, nhanh!”

Ngay lập tức, tay Đạo Duyên Tiên Nhân tạo ấn, hỏa diễm chậm rãi thiêu đốt lúc đầu giờ điên cuồng cháy lên.

Rống!

Một Hỏa Long to lớn xuất hiện trong không trung, lượn lờ chập chờn, dữ tợn gầm lên.

Cùng lúc đó, nắp Đan Lô bay ra, một luồng hồng quang tỏa ra khiến cả gian phòng nóng cháy.

Diệp Lăng đứng dậy, tuy khuôn mặt vẫn trắng, nhưng không che giấu được vẻ vui mừng.

Trong lò luyện đan, một viên đan dược hồng sắc mượt mà lẳng lặng nằm, bốn phía nộ khí trùng thiên, long khí lượn lờ.

Bình Luận (0)
Comment