Diệp Lăng mỉm cười nhìn viên thuốc trong lò, thân thể nghiêng đi suýt nữa đã ngã xuống đất, may mà Đạo Duyên Tiên Nhân đỡ hắn.
“Không tồi, tuyệt đối là Thánh Đan thượng phẩm! Càn Khôn Đại Nhật Đan này đã lột xác!”
Diệp Lăng thì thào, sở dĩ đan dược này không giống bình thường là bởi vì trong Cửu Đại Tiên Anh của hắn ẩn chứa lực lượng phân thân của Long Hoàng Ác Long, hắn còn cắn nuốt một linh hồn Cổ Long hoàn chỉnh.
Nói cách khác, trong cơ thể Diệp Lăng có Long lực nồng nặc, cho nên có công hiệu tăng phúc khi luyện chế Càn Khôn Đại Nhật Đan.
“Nhanh, thừa dịp ta còn tỉnh táo, bảo Mộ Dung Vấn Thiên mang thê tử y đến đại sảnh, ta chữa thương cho nàng!”
Diệp Lăng vội nói, người bình thường không dám ăn đan dược này, ăn không ngon, kết cục không chết cũng trọng thương, lúc trước đã nói rồi, đan dược này tính rất mãnh.
Đạo Duyên Tiên Nhân không dám dây dưa, vội vàng gật đầu, truyền âm cho Mộ Dung Vấn Thiên, sau đó đỡ Diệp Lăng đi ra ngoài.
Đại sảnh Thanh Thủy Phủ, tròng mắt Mộ Dung Vấn Thiên màu đỏ tươi, y đã ngồi ở đây bốn chín ngày, từ khi Diệp Lăng bắt đầu luyện đan, y chưa từng cử động.
Thậm chí nữ nhi tới đây y cũng không biết, nữ nhi gọi y, y mới có phản ứng, toàn bộ tâm trí y đã bay đến Đan Lô phòng.
“Nhất định phải luyện chế thành công, nhất định, nếu Diệp Lăng thành công, bảo bối của Thanh Thủy Phủ mặc hắn chọn!”
“Dù phải nhường vị trí chủ nhân Thanh Thủy Cương Vực cũng không vấn đề gì, nhất định phải thành công, xin ông trời phù hộ!”
Mộ Dung Vấn Thiên thành kính cầu xin, lần đầu tiên y tin tưởng ông trời, cũng là một lần thành tín nhất, y không muốn thất bại, không muốn lại tuyệt vọng nữa.
Bất chợt, y nghe tiếng Đạo Duyên Tiên Nhân, tức thì vô cùng kích động, vội vàng đứng lên, thân ảnh lập tức biến mất.
Một phút đồng hồ sau, Diệp Lăng được Đạo Duyên Tiên Nhân đỡ tiến vào đại sảnh, Diệp Lăng gần như đã kiệt sức, không có chút khí lực nào.
Sau khi Diệp Lăng và Đạo Duyên Tiên Nhân đi vào đại sảnh, Mộ Dung Vấn Thiên mang theo một nữ nhân khuôn mặt xanh đen tím bầm đi đến.
Theo sau là Mộ Dung Uyển Nhu cùng với Bạch Mai. Mộ Dung Uyển Nhu đôi mắt hồng hồng, thậm chí thân thể của nàng còn đang run rẩy.
“Nhanh! Mau đưa Tôn Phu Nhân qua!”
Diệp Lăng hô, hai tay run rẩy, Bạch Mai thấy vậy lập tức sắc mặt đại biến, rõ ràng là Diệp Lăng đã kiệt sức.
Mộ Dung Vấn Thiên cũng nhìn ra, nhưng vì tính mệnh thê tử mình, y cắn răng đi tới: “Diệp Tiểu Ca! Ân tình lần này, ta nợ ngươi một mạng!”
Tuy chỉ là một câu nói, nhưng nặng tựa Thái Sơn, vì bệnh của thê tử, y tình nguyện bỏ qua sự tự do thậm chí là tính mạng của mình.
Mẫu thân của Mộ Dung Uyển Nhu ngồi xếp bằng trước mặt Diệp Lăng, toàn thân tràn đầy sát khí, Cửu U Chi Khí tràn ngập, người bình thường căn bản không thể tiếp cận.
Diệp Lăng mỉm cười: “Cửu U Cửu Cổ Độc, chỉ dùng Càn Khôn Đại Nhật Đan thì không thể trừ tận gốc, nhưng ta chính là thiên địch của nó!”
Lời Diệp Lăng nói làm cho Mộ Dung Vấn Thiên cả kinh, sau đó đại hỉ, nếu Diệp Lăng đã nói vậy, vậy chắc sẽ không có vấn đề gì.
Ngay sau đó, hai tay Diệp Lăng điểm một cái, trên đầu ngón tay, lực thôn phệ đáng sợ xuất hiện. Giờ khắc này, toàn bộ đại điện tràn đầy âm phong, thậm chí Bạch Mai và Mộ Dung Uyển Nhu phải liên tục lui lại, bị khí tức kia ép lui.
“Cửu U Chi Lực, nuốt cho ta!”
Diệp Lăng đột nhiên quát lớn, trong mắt lướt qua tia sáng chói, sau đó hắn chỉ tay, lực thôn phệ điên cuồng cắn nuốt từng luồng Cửu U Chi Khí xanh đen.
Theo ngón tay Diệp Lăng, Cửu U Chi Khí trực tiếp tiến vào trong cơ thể hắn, một màn này nhìn Mộ Dung Vấn Thiên tức thì kinh hãi.
Cửu U Chi Khí là kịch độc mà y không dám tùy ý động vào, bây giờ Diệp Lăng làm nó thoát ra rồi hút hết vào cơ thể mình!
Giờ khắc này, Mộ Dung Vấn Thiên cảm động không gì sánh được, suýt nữa đã quỳ xuống trước Diệp Lăng, tuy y không biết Diệp Lăng có thủ đoạn gì, nhưng y biết là rất nguy hiểm.
Cửu U Đế Công trong cơ thể Diệp Lăng hoàn toàn mở ra, từng cỗ lực lượng đáng sợ trực tiếp cắn nuốt Cửu U khí và Cửu Cổ Độc, hai loại kịch độc khiến không ít Tiên Nhân nghe tên phải biến sắc, bây giờ lại thành chất dinh dưỡng cho Diệp Lăng.
Trong khi Diệp Lăng hấp thu Cửu U Chi Khí, khuôn mặt của mẫu thân Mộ Dung Uyển Nhu bắt đầu khôi phục bình thường.
Mộ Dung Uyển Nhu vui mừng, hai tay nắm chặt không ngừng xoa nắn, hiển nhiên là trong lòng nàng rất kích động.
Cửu U Chi Khí tiến vào cơ thể Diệp Lăng như vào vực sâu không đáy, không có chút dao động nào.
“Càn Khôn Đại Nhật Đan, tiêu trừ ám tật!”
Diệp Lăng đột nhiên quát, điểm một cái, ở đối diện, mẫu thân Mộ Dung Uyển Nhu há miệng, Càn Khôn Đại Nhật Đan lóe ra hồng quang rực rỡ bay thẳng vào trong miệng nàng.
“Mộ Dung Vấn Thiên! Nhanh! Dùng Tiên Lực của ngươi ôn hòa điều trị, không được khiến Càn Khôn Đại Nhật Đan bạo phát!”
Diệp Lăng vội quát, sau đó thân thể nghiêng đi, té xuống đất, trực tiếp ngất xỉu, hắn đã hoàn toàn hao hết tinh thần lực.
Mộ Dung Vấn Thiên vội vã đi thẳng tới bên người thê tử, Tiên Lực cuồn cuộn tiến vào trong cơ thể thê tử, sau đó ôn nhu hộ thể.
Tiên Lực không ngừng bóc ra từng tầng Càn Khôn Đại Nhật Đan, dần dần, khuôn mặt mẫu thân Mộ Dung Uyển Nhu khôi phục bình thường.
“Ôm Diệp Tiểu Ca về nghỉ đi, chờ hắn tỉnh lại, Mộ Dung Vấn Thiên ta sẽ tạ ơn hắn!”
Mộ Dung Vấn Thiên kích động nói, Bạch Mai gật đầu, ôm Diệp Lăng chậm rãi đi ra ngoài.
Đạo Duyên Tiên Nhân thở ra một hơi, trực tiếp nằm xuống đất, trợn mắt nhìn lên trần: “Mệt chết lão già ta rồi.”
“Này Mộ Dung Vấn Thiên, ngươi nên cảm tạ Diệp Lăng thật tốt, hắn cũng mệt lắm rồi.”
“Gần cuối hắn đã không kiên trì nổi, hoàn toàn là dựa vào nghị lực chống đến cùng!”
Mộ Dung Vấn Thiên kích động gật đầu, y đương nhiên sẽ không quên đại ân của Diệp Lăng, mặc kệ thế nào, ân tình này chẳng khác gì ân tái tạo.
Không lâu sau, Mộ Dung Vấn Thiên buông thê tử ra, thê tử chậm rãi mở mắt, nước mắt tràn mi.
Nàng biết mình đã được chữa khỏi, hoàn toàn hồi phục, rốt cuộc không cần chờ chết nữa.
“Tiểu Mộc!”
Mộ Dung Vấn Thiên đứng lên, ôm thê tử thật chặt, Mộ Dung Uyển Nhu khóc ròng chạy tới, một nhà ba người ôm chặt nhau.
“Ta muốn đi thăm ân nhân, ta phải cảm tạ hắn!”
Mẫu thân Mộ Dung Uyển Nhu - Lý Mộc chậm rãi nói, Mộ Dung Vấn Thiên liên tục gật đầu.
Đương nhiên phải tạ ơn Diệp Lăng, Đạo Duyên Tiên Nhân đứng dậy, bốn người cùng đi ra ngoài.
Nhưng bốn người mới ra cửa đại điện, một tiếng nổ vang phát ra trong Thanh Thủy Phủ, sắc mặt bốn người đại biến!
Bởi vì đó là chỗ nghỉ bọn họ sắp xếp cho Diệp Lăng!