Một đám cường giả Bát Hộ môn khí thế hung hăng, kẻ nào cũng vô cùng dữ tợn, đặc biệt là môn chủ Bát Hộ môn, gã nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn thịt róc xương Diệp Lăng!
“Khốn nạn, nếu không phải tại các ngươi, Bát Hộ môn chúng ta sao lại tổn thất thảm trọng như vậy! Nếu hôn nay các ngươi không cho ta một công đạo, lão tử ta quyết không bỏ qua!”
Oanh, từ trong thể phách của môn chủ Bát Hộ môn, một tia sáng phóng lên tận trời, tu vi Đại La Sơ Kỳ hoàn toàn thi triển.
Từng đạo khí tức cũng theo đó triệt để bạo phát, tất cả cường giả Bát Hộ môn đều nhìn chằm chằm, tựa hồ ngay sau đó sẽ động thủ.
Người Bát Hộ môn đã như thế, cường giả Lôi cung sao có thể bình tĩnh, một khí thế đáng sợ trực tiếp phóng ra bao phủ áp đảo tất cả.
“Ta rất bội phục ngươi, thế lực có một chút như vậy mà cũng dám đến di tích thượng cổ, có lẽ đôi khi dã tâm của một người sẽ là năng lượng thúc đẩy họ.”
“Nhưng, một khi ngươi đã đi lên Sinh Tử Kiều, thì không thể khống chế sinh tử, xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì cũng không thể oán trời trách đất.”
“Huống chi, hiện nay ngươi lại dám uy hiếp ta, ai cho ngươi lá gan đó?”
Bá, Diệp Lăng nắm Diệt Tiên Kiếm trong tay, thanh kiếm tản ra sát cơ dày đặc kề cổ môn chủ Bát Hộ môn, tốc độ nhanh đến mức gã vẫn chưa phát hiện.
Kiếm quang lồng lộng khiến cho lông tơ trên cổ môn chủ Bát Hộ môn lóe sáng, thậm chí gã có thể cảm giác được, kiếm quang lạnh lẽo khiến máu gã như bị đông lại.
“Ngươi! Nơi này là di tích thượng cổ! Ngươi dám giết ta sao?!”
Môn chủ Bát Hộ môn nuốt ngụm nước bọt, gian nan nói, gã cảm thấy Diệp Lăng thật sự dám giết gã, tuyệt đối có thể một kiếm chém rơi đầu.
Giờ khắc này, hai thế lực giương cung bạt kiếm, thế lực khác đều ôm thái độ xem náo nhiệt, bọn họ không thèm để ý, một người chết thì bớt được một người, bớt đi một đối thủ cạnh tranh.
“Cung chủ Lôi cung nói rất đúng, đây là di tích thượng cổ, sinh tử có mệnh phú quý tại thiên, lúc trước ta đã nói rồi.”
“Huống chi, nơi đây vốn là chiến trường để chúng ta cạnh tranh chiếm lấy mười cơ hội, giảng về sinh tử và đạo lý trên chiến trường không ích lợi gì đâu, sống sót mới là điều quan trọng nhất.”
Cung chủ Tử Kim Cung vỗ tay nói, tất cả mọi người run lên, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, gã nói vậy có phải nghĩa là Tứ Đại Tông Môn sẽ động thủ hay không?
Tất cả mọi người nhìn Tứ Đại Tông Môn, đúng lúc này, Diệp Lăng đột nhiên xuất thủ, kiếm quang điên cuồng lao ra phá vỡ Thiên Địa.
Kiếm quang sáng chói chiếu rọi toàn bộ thế giới, huyết sắc chiếu rọi tận chân trời.
Môn chủ Bát Hộ môn trừng lớn hai mắt, không ngờ Diệp Lăng thật sự dám động thủ, thân thể mất khống chế bay thẳng về phía sau, ngã mạnh xuống đất, không còn khí tức.
“Đa tạ cung chủ Tử Kim Cung, bằng không, ta còn chưa đành lòng ra tay.”
Diệp Lăng mỉm cười, nụ cười xán lạn, thế nhưng vài người lại cảm thấy chướng mắt vô cùng.
Lúc này, đám người Bát Hộ môn vẫn đang ngây ra, còn chưa tỉnh táo lại, ba yêu thú bên cạnh Diệp Lăng lao lên vây giết, các cường giả Lôi cung cũng cười dữ tợn, cùng động thủ!
Máu tươi không ngừng văng ra, từng thân thể ngã trên mặt đất, sinh mệnh dần dần mất đi.
“Đúng là thiếu niên anh hùng, Diệp Lăng đúng không? Ngươi rất không tồi, ta rất xem trọng ngươi! Tâm ngoan thủ lạt, khẳng khái quyết đoán, không tệ không tệ, có lẽ ngươi sẽ là một hắc mã.”
Cung chủ Tử Kim Cung tới gần Diệp Lăng khẽ cười nói, nhưng ý cười bao hàm một chút sát cơ lạnh lẽo, Diệp Lăng lại xem nhẹ nó.
Diệt Tiên Kiếm nâng lên, kiếm quang bay lượn, trực tiếp bao phủ một cường giả Đại La Sơ Kỳ.
Tí tách, máu tươi theo mũi kiếm nhỏ xuống mặt đất, sắc mặt Diệp Lăng không thay đổi, sắc mặt cung chủ Tử Kim Cung tái xanh, sinh lòng hung ác.
Đây tuyệt đối là khiêu khích, dám trắng trợn xuất thủ trước mặt gã, không phải khiêu khích thì là cái gì.
“Đa tạ, nhưng ta vẫn còn non lắm, có rất nhiều điều cần học hỏi các vị tiền bối, tối thiểu là thủ đoạn mượn đao giết người hay nước ấm nấu ếch, ta còn chưa học được.”
Diệp Lăng không nể mặt cung chủ Tử Kim Cung, đằng nào chẳng phải chĩa kiếm vào nhau, giữu thể diện cái rắm.
“Tốt, không tồi không tồi, nhưng ta khuyên ngươi nên cẩn thận một chút, theo ta biết, muốn chân chính tiến vào di tích thượng cổ này vẫn cần một chút thời gian.”
Cung chủ Tử Kim Cung cười, sau đó xoay người rời đi, Diệp Lăng lắc đầu, nắm Diệt Tiên Kiếm trong tay.
Bát Hộ môn không mạnh, kẻ mạnh nhất chỉ là Đại La Kim Tiên Sơ Kỳ, mà lại bị Diệp Lăng một kiếm kết liễu, nào còn khả năng chống cự.
Không tới mấy phút, toàn bộ Bát Hộ môn đã bị Lôi cung tàn sát sạch, một màn này khiến tất cả mọi người lạnh gáy.
Dường như, từ giờ trở đi, sát cơ sẽ bắt đầu xuất hiện, máu tươi khiến trái tim bọn họ lạnh giá, chỉ sơ sẩy một cái là có thể mất mạng.
“Được rồi, tiếp tục tiến lên đi.”
Môn chủ Cuồng Đao môn vung tay lên, đội ngũ mấy ngàn người lao nhanh về phía trước.
Giữa thiên địa mênh mông này không có chút sinh cơ nào, khắp nơi là vách tường đổ nát, cực kỳ tan hoang, mà vẫn có thể nhìn ra trước kia tông môn này cường đại đến mức nào.
Đi qua Sinh Tử Kiều, đám người bước giữa thiên địa mênh mông, có thể loáng thoáng nhìn thấy dưới chân có một con đường lớn lót gạch xanh nối thẳng về phía trước.
Con đường gạch xanh giờ đã nát vụn, gần như không rõ hình dáng ban đầu.
Đám người cẩn thận từng li từng tí, kể cả cường giả Tứ Đại Tông Môn.
Ở địa phương này, Đại La Kim Tiên cũng không có gì đặc biệt, sơ ý một chút liền chết, không thể tránh thoát.
“Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, Kim Mao Hống, các ngươi chú ý một chút, các ngươi mẫn cảm hơn bọn họ nhiều, một khi phát hiện có vấn đề gì, lập tức động thủ!”
Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, hoàn toàn thi triển ra Diệt Cực Kim Thân lục trọng, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể cũng chấn động, thần quang sáng chói.
Hắn đã thấy rất nhiều thiên tài kiêu tử chết vì chủ quan, chết vì sự khinh thường của chính mình.
Đám người nhanh chóng tiến lên, đi ước chừng gần một giờ, đám người đột nhiên sững sờ, trước mặt bọn họ là cột trụ màu đỏ khổng lồ!
Hai cây cột đỏ đứng thẳng, ở giữa treo một cái biển lớn, trên đó viết năm chữ lớn.
Cửu Thiên Thái Thanh Cung!
Khi Diệp Lăng nhìn thấy năm chữ này, đồng tử co rụt lại, trong lòng cuộn trào sóng gió.
Cửu Thiên Thái Thanh Cung, đây chính là bá chủ uy danh hiển hách, uy chấn tam giới thời kỳ Thượng Cổ!