Trước Tiên Giới hiện nay còn có một thời đại khác, nhưng thời đại kia quá mức xa xưa, phần lớn mọi người đều không biết.
Dù là Tiên Đế thì cũng có vài người không biết, thời đại bị người người quên lãng kia được xưng là thời đại Thượng Cổ.
Thời đại kia, thiên kiêu nhân kiệt cùng tồn tại, toàn bộ Tiên Giới là một khối Hồng Hoang, cường giả như mây, Tiên Đế khắp trời, rất nhiều tồn tại vượt qua Phượng Hoàng Niết Bàn Kiếp.
Thế nhưng trong lúc thời đại kia đang đạt tới đỉnh cao, Vực Ngoại Thiên Ma đột nhiên xâm lấn, làm rối loạn thăng bằng của thế giới này.
Thế là một tràng tai nạn giáng xuống, toàn bộ thế giới bị phá hủy hoàn toàn, đến cuối cùng, một người sinh ra ngăn cản trận tai hoạ diệt thế này.
Hắn một mình quét ngang Chư Thiên, đánh tan đám xâm lăng vô pháp vô thiên, đánh đến trời đất tan vỡ, cuối cùng trả giá tính mạng để thành công bảo vệ toàn bộ tam giới.
Sau khi chết, ý chí của hắn từ nơi sâu xa hóa thành tồn tại thủ hộ thế giới này, vững vàng bảo hộ con dân đời sau, lưu truyền huyết mạch đồng tộc của hắn.
Tên của hắn, là Bàn Cổ!
Sau khi Bàn Cổ chết đi, tam giới bắt đầu sinh sôi phát triển, cuối cùng trải qua năm tháng dài dằng dặc, mới tạo thành dáng vẻ hiện nay.
Mà những anh linh chiến sĩ liều chết vì quê nhà lúc trước thì vĩnh viễn thủ hộ nơi bọn họ chiến đấu lúc trước.
Trong đó có Cửu Thiên Thái Thanh Cung, nó uy danh hiển hách, có khoảng 3 người siêu việt Tiên Đế, mà kẻ đạt đến cảnh giới như Diệp Lăng kiếp trước là 9 người.
Cửu Thiên Thái Thanh Cung phân ra 9 cung, trong 9 cung ẩn chứa 18 cách, ẩn chứa sự huyền diệu của Cửu Cung Thập Bát Cách.
“Không ngờ nơi này lại là di chỉ Cửu Thiên Thái Thanh Cung, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!”
Diệp Lăng hít sâu một hơi thì thào, Cửu Thiên Thái Thanh Cung, đây chính là tồn tại mang sắc thái truyền kỳ trong thời đại Thượng Cổ, sao hắn có thể không biết.
Cửu Thiên Thái Thanh Cung, năm chữ lớn tựa như bầu trời đè nặng trong lòng tất cả mọi người, chỉ là năm chữ mà thôi đã khiến đám người có xúc động muốn bái lạy.
Dưới tấm biển Cửu Thiên Thái Thanh Cung, ô vuông đầy đất kéo dài không thấy điểm cuối.
“Tầm Tiên Lộ!”
Tròng mắt Diệp Lăng đột nhiên sáng lên, hắn biết ô vuông này, lúc trước học Cổ Lịch Sử, hắn đã chuyên môn nghiên cứu qua.
Những ô vuông này chính là khảo nghiệm mà Cửu Thiên Thái Thanh Cung chuyên môn thiết lập để khảo nghiệm linh tính của các đệ tử, trong ô vuông có bảo vật.
Có khoảng 99.999 ô vuông, mà những cái chứa bảo vật lại chỉ có 999 cái.
99 ngàn ô vuông còn lại ẩn chứa một kích toàn lực tương đương cảnh giới kẻ mở ra, một khi đoán sai, công kích đáng sợ sẽ trực tiếp tấn công.
Diệp Lăng biết rõ những quy tắc và chi tiết của thứ này, về phần những người khác thì có vẻ không rõ, mà dù thế nào thì vẫn phải đi qua Tầm Tiên Lộ này.
“Chư vị, ta chỉ biết là trong này có bảo vật, mà bảo vật và nguy cơ là cùng tồn tại, mọi người hãy nghĩ cho kĩ. Nếu không, chết ở đây cũng chẳng thể trách được ai.”
Cung chủ Tử Kim Cung lạnh cười nói, sau đó gã đi tới trước mặt Lôi cung, nhìn Diệp Lăng mỉm cười.
“Lôi cung cung chủ, ta nghĩ có lẽ ngươi nên để mọi người nhìn xem, thế lực của các ngươi có phải chỉ chấn nhiếp được đám vô dụng hay không?”
“Có lẽ, các ngươi nên phái người đi trước đi, ngươi thấy thế nào?”
Cung chủ Tử Kim Cung vừa dứt lời, toàn bộ Lôi cung lập tức phẫn nộ, khinh người quá đáng, đồ khốn kiếp, rõ ràng là muốn người Lôi cung đi dò đường mà!
Nghe cung chủ Tử Kim Cung nói vậy, người thế lực khác cũng cười dữ tợn, môn chủ Cuồng Đao môn đi tới cạnh một thủ lĩnh thế lực nhị lưu.
Bá, đơn đao trực tiếp gác trên cổ người kia: “Ta cảm thấy ý kiến của Tử Kim cung không tệ, ngươi cảm thấy thế nào?”
Tứ Đại Tông Môn rốt cục lộ ra răng nanh, không còn che giấu bản chất xấu xí của bọn họ.
Trong chốc lát, các thế lực đều lo lắng đề phòng, sợ Tứ Đại Tông Môn nhắm đến mình.
Nhưng những thế lực nhất lưu khác cũng học theo, bắt đầu ỷ mạnh hiếp yếu, ép đám thế lực yếu ớt trợ giúp mình dò đường.
“Các hạ không cảm giác yêu cầu này hơi quá đáng sao?”
Diệp Lăng khẽ mỉm cười, Diệt Tiên Kiếm ẩn hiện một luồng kiếm quang đỏ tươi, nó đã từng nhiễm lên máu tươi, là máu của các Tiên Đế.
Mặc dù hiện nay Diệt Tiên Kiếm đã dung hợp với Nguyên Thủy Kiếm Thai, thế nhưng vinh quang năm xưa của nó vẫn tồn tại.
“Tiên Khí của ngươi không tệ, đương nhiên ngươi có thể cự tuyệt. Nhưng của ta cũng không tệ, ngươi cảm thấy thế nào?”
Cung chủ Tử Kim Cung mỉm cười, trong tay gã lặng yên xuất hiện một thanh trường kiếm, đó là cực phẩm Tiên Khí, phải biết rằng dù là Tiên Vương thì cũng chưa chắc sở hữu được một kiện cực phẩm Tiên Khí.
Lập tức, cường giả Tử Kim cung và cường giả Lôi cung đều giương cung bạt kiếm, thậm chí muốn lập tức động thủ.
“Kiếm của ngươi có lẽ không sắc bén bằng của ta, tuy nhiên ta có thể tiếp nhận ý kiến của ngươi. Hi vọng ngươi sẽ không vì vậy mà hối hận, ngươi thấy sao?”
Diệp Lăng khẽ mỉm cười, nụ cười tràn đầy tự tin, cung chủ Tử Kim Cung có chút hoảng hốt, chẳng lẽ hắn có thủ đoạn gì nữa hay sao?
“Yên tâm đi, ta nghĩ ngươi có thể chọn một người có năng lực, có lẽ kẻ đó sống sót được thì sao?”
Nghe cung chủ Tử Kim Cung nói vậy, Diệp Lăng cười, sau đó xoay người nhìn Mạc Tinh đang kinh ngạc, gật đầu một cái.
“Con bà nó!! Lại là ta? Ngươi sai sử ta như tay sai đấy à, tên khốn kiếp này, ta là anh vợ của ngươi đấy, ngươi có chút lương tâm được không!”
Mạc Tinh gào lên, gia hỏa này coi y thành tay sai à, chuyện gì cũng muốn y xông pha.
“Nhanh đi đi, đừng lãng phí thời gian, để cung chủ Tử Kim Cung đi theo ngươi tiện thể hưởng lợi!”
Diệp Lăng cười, Mạc Tinh nghiến răng nghiến lợi, mặc dù y vận khí nghịch thiên, thế nhưng nơi này chỉ cần bất cẩn một cái là mạng nhỏ sẽ thăng thiên đấy biết không.
“Lão tử cho ngươi biết, nếu ta chết, trở về chắc chắn Tư Thanh sẽ lột da ngươi!”
Mạc Tinh cắn răng, sau đó nhìn cung chủ Tử Kim Cung: “Tự đuổi kịp, đúng là kì quái, đi chết mà còn nhiệt tình như vậy sao?”
Dứt lời, Mạc Tinh trực tiếp đạp lên ô vuông thứ nhất, sau khi đạp lên, một sợi thần quang sáng chói chậm rãi bay lên.
Một sợi Tiên Khí cứ như vậy trực tiếp chui vào trong cơ thể Mạc Tinh.
“Con bà nó!! Không phải chứ, ngay cái ô đầu tiên gia hỏa này đã có bảo vật rồi sao? Tiên Khí kia cực kì nồng đậm a!”
Bởi vì Mạc Tinh là người đầu tiên đạp lên, cho nên ánh mắt mọi người đều nhìn về phía y!
“Uy, lão gia hỏa, đi nhanh, sao giống đàn bà thế, còn đợi người khác mời ngươi chắc?”
Mạc Tinh cảm thụ Tiên Khí bành trướng trong cơ thể, lập tức đắc ý cười nói.