Thái Hư chân nhân vừa dứt lời, Cuồng Phong đã chắn trước mặt Diệp Lăng, thần sắc ngưng trọng.
“Cung chủ hãy lui về chiến trường đi, Tiên Vương này không thể tiến vào Hồng Ma lãnh thổ, nhanh lên!”
Cuồng Phong lo lắng quát, Tiên Vương xuất hiện sẽ khiến toàn bộ thế cục thay đổi, khó mà giải quyết.
Tiên Vương là cường giả tuyệt đối trong lĩnh vực của mình, ở đó, hắn là chúa tể!
Tiên Vương khác Đại La vì có lĩnh vực, đây là một nan đề mà cường giả Đại La không thể vượt qua, dù dùng bất cứ thủ đoạn gì thì cũng không thể bù đắp.
Thái Hư chân nhân cười lạnh, Tiên Vương ra tay, nếu như còn để hắn trốn thoát, vậy chẳng phải là uổng phí khí lực hay sao?
Hư Thiên Tiên Vương cũng lắc đầu, điểm một cái, một luồng sáng bao phủ toàn bộ Định Quân Sơn, quy tắc thiên địa ầm ầm hàng lâm.
Giờ khắc này, thiên địa biến hóa, quy tắc không còn, Diệp Lăng và Cuồng Phong đều kinh hãi, bởi vì bọn họ cảm thấy khu vực này đang không ngừng bài xích bọn họ.
Ngay sau đó, Diệp Lăng hít sâu một hơi, đẩy Cuồng Phong ra, hắn nhìn Thái Hư chân nhân và Hư Thiên Tiên Vương, cười lạnh một tiếng.
“Chỉ có chút thủ đoạn như thế mà đòi giết ta, vậy thì quá coi thường Diệp Lăng ta rồi!”
“Cuồng Phong, ngươi có lòng tin làm thịt được lão già khốn nạn Thái Hư chân nhân này hay không?”
Cuồng Phong lập tức kinh hãi, ý hắn là hắn sẽ chiến đấu với Tiên Vương ư, hắn hoàn toàn không thể chiến thắng.
Ngay sau đó, Diệp Lăng lắc đầu: “Tin tưởng ta, chỉ cần ngươi đừng cho lão già khốn nạn kia nhúng tay là được, ta sẽ không thua!”
Cuồng Phong cắn răng, gật đầu: “Cung chủ yên tâm, ta sẽ làm thịt lão già kia giúp ngươi, Cung chủ nhất định phải thắng, cường giả cấp bậc Tiên Vương không phải là thứ chúng ta có thể ngăn cản.”
“Yên tâm đi, giúp ta làm thịt lão già kia, đừng nương tay!”
Diệp Lăng mỉm cười gật đầu, Cuồng Phong rút đao, đao nhắm thẳng vào Thái Hư chân nhân: “Thái Hư lão cẩu, lăn ra đánh với ta một trận!”
Thanh âm chấn động, sắc mặt Thái Hư chân nhân tái đi, Cuồng Đao có thực lực mạnh mẽ, lão không địch lại nổi.
Nhưng khi lão còn đang chần chờ, trong không trung, Hư Thiên Tiên Vương cười khinh thị: “Chiến đi, chẳng lẽ ngươi không có dũng khí chiến với gã sao?”
Nghe Hư Thiên Tiên Vương nói vậy, Thái Hư chân nhân bất đắc dĩ, lão cầm trường kiếm xông tới.
Hai người giao đấu, Cuồng Phong ra những sát chiêu mạnh nhất, Thái Hư chân nhân vừa đối mặt đã bị chèn ép gắt gao, không có chút sức chống trả nào.
“Tiểu bối, ngươi sẽ vì sự vô tri của mình mà trả giá thê thảm, cái giá này là tính mệnh của ngươi!”
Hư Thiên Tiên Vương lạnh lùng tuyên bố, thần sắc uy nghiêm, đôi mắt ẩn chứa thần quang rực rỡ, khí tức xông thiên.
Đối diện y, Diệp Lăng nở nụ cười, hắn cười không kiêng nể gì cả: “Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, một Tiên Vương mà thôi, nào có tư cách lớn tiếng trước mặt ta.
Dù bây giờ ta trắng tay, ngươi vẫn không có tư cách quyết định sự sống chết của ta!”
Diệp Lăng bình thản, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một căn Tiên Thiên Linh Căn, đó là chí bảo hắn lấy được trong Cửu Thiên Thái Thanh Cung.
Diệp Lăng vốn dự định sẽ sử dụng khi đột phá Tiên Vương, luyện hóa lực lượng Thiên Đạo và Hỗn Độn Chi Khí trong đó.
Nhưng bây giờ đã đến đường cùng, nếu Diệp Lăng không dùng, vậy hắn thực sự sẽ không có chút hy vọng nào.
Diệp Lăng ném Tiên Thiên Linh Căn vào miệng, ngay sau đó, khí tức của hắn cuồn cuộn trào dâng.
Lực lượng hùng hậu tràn ngập thân thể Diệp Lăng, một tia Hỗn Độn Chi Khí dũng mãnh lan tỏa khắp toàn thân.
Lực lượng Thiên Đạo ẩn chứa trong Tiên Thiên Linh Căn trực tiếp dung nhập vào thể phách của hắn, hoàn toàn dung hóa.
Khí tức Diệp Lăng vọt thẳng đột phá lĩnh vực của Hư Thiên Tiên Vương, xông thẳng lên trời, khí thế cuồn cuộn, trong nháy mắt hắn đã đột phá đến cảnh giới Đại La đỉnh cao, nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó, lực lượng vẫn tăng cao không ngừng.
Khi đến tu vi nửa bước Tiên Vương, lúc này, cảnh giới của Diệp Lăng không tiếp tục điên cuồng tăng lên nữa.
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, thực lực của hắn đã biến hóa long trời lở đất.
Trong Cửu Đại Tiên Anh, Hỗn Độn Chi Khí lượn lờ không ngừng chất biến, lực lượng Thiên Đạo cũng đang lặng lẽ cải tạo tất cả thần thông của Diệp Lăng.
Lực lượng của Tiên Thiên Linh Căn vẫn chưa hao hết, tiếp tục đột phá theo một hướng khác.
Diệp Lăng cảm giác lực lượng đang không ngừng phun trào trong cơ thể, không ngừng cuộn trào, làm cho cả người hắn như trở thành một ngọn núi lửa sắp phun trào.
Lực lượng trong hai tay không ngừng tràn ra bốn phía, tuyệt thế vô song.
Cũng trong nháy mắt này, Long Phượng bảo thể của hắn cũng tăng lên, đột nhiên xuất hiện ba đạo trong cơ thể!
Từ một đạo biến thành ba đạo, ba đạo Long Phượng bảo thể, tức là có thể miễn dịch hai thành công kích thương tổn.
Chớ xem thường nó, nếu gặp phải công kích chí mạng, nó sẽ cực kì trọng yếu.
Đột nhiên, lực lượng của Diệp Lăng phóng lên.
Ầm!
Hư Thiên Tiên Vương chấn động.
Trong cơ thể Diệp Lăng đột nhiên lóe ra kim quang rực rỡ, kim quang phóng lên trời.
Từng luồng lực lượng toát ra khiến Hư Thiên Tiên Vương cảm thấy kinh sợ, thậm chí có chút hãi hùng.
Bởi vì lực lượng trong cơ thể Diệp Lăng nhúc nhích một chút đã khiến ngọn núi này như sắp vỡ nát, thậm chí làm cho Tiên Khí trong không trung bạo loạn.
“Diệt Cực Kim Thân Đệ Thất Trọng!”
Diệp Lăng thì thào, cảm thụ biến hóa long trời lở đất trong cơ thể, y nắm chặc nắm tay, hít sâu một hơi, cười lạnh.
“Hư Thiên Tiên Vương, số mệnh hôm nay không đoán trước được đâu!”
Diệp Lăng cười dữ tợn, cảnh giới và thể chất cùng đột phá làm cho thực lực hắn tăng mạnh, chiến đấu với cường giả Tiên Vương sơ kỳ không phải là không có khả năng.
Diệt Tiên Kiếm chấn động, kiếm quang như vũ bão trực tiếp xé rách thiên địa.
Một tia khí tức sát phạt vô cùng uy nghiêm truyền ra từ Diệt Tiên Kiếm, sắc mặt Hư Thiên Tiên Vương hoàn toàn thay đổi.
“Thần khí! Là Thần khí!”
Hư Thiên Tiên Vương sợ hãi hét lên, y không phải là kẻ chưa từng trải việc đời, y nhận ra thứ Diệp Lăng đang cầm trong tay là Thần khí!
Đây là thiên địa chí vảo, dù là Tiên Đế thì cũng khó mà có được, nhưng nó lại xuất hiện trong tay một tên Đại La Kim Tiên?
“Ha ha! Đúng là thiên ý! Giết ngươi, cướp Thần khí, ta sẽ một bước lên trời!”
Hư Thiên Tiên Vương cười to, thần khí đã khiến y hoàn toàn mất đi lý trí.