Cực phẩm Tiên khí bình thường còn được Tiên Vương vô cùng quý trọng, thậm chí có không ít Tiên Vương không có tư cách sở hữu.
Trên Tiên khí là Thánh Khí, là chí bảo mà chỉ có cường giả trên Tiên Tôn mới xứng sở hữu, còn Thần khí thì càng là tồn tại trong truyền thuyết.
Có người nói một kiện Thần khí hạ phẩm, dù đã hỏng hóc thì vẫn có thể khiến một đám Tiên Đế tranh cướp, từ đó có thể thấy được nó trân quý thế nào.
Mà bây giờ y lại phát hiện Thần khí trong tay Diệp Lăng, cảm giác kích động không khác nào một gã Kim Đan Kỳ gặp được Tiên khí.
Diệt Tiên Kiếm ban đầu bị Diệp Lăng dùng bí pháp che giấu khí tức, bây giờ hắn sắp phải đại chiến Tiên Vương, không cần che lấp tướng mạo sẵn có của nó nữa.
“Bạn già, cùng ta chiến Tiên Vương nào!”
Diệp Lăng thì thào, Diệt Tiên Kiếm chấn động đáp lại chiến ý của Diệp Lăng.
“Hư Thiên Tiên Vương, đánh một trận với ta!”
Quanh thân Diệp Lăng, Lôi Vực hàng lâm, sấm sét đầy trời xé rách lĩnh vực của Hư Thiên Tiên Vương!
Lôi Vực cường thế bá đạo, mạnh mẽ xé rách, không cho Hư Thiên Tiên Vương bất cứ cơ hội phòng bị nào,.
Ban đầu Lôi Vực cũng là một lĩnh vực, trong lĩnh vực này Diệp Lăng là vô địch!
Lôi Vực phá hỏng lĩnh vực của Hư Thiên Tiên Vương, như vậy chênh lệch giữa hai người đã rút nhỏ vài phần, chớ xem thường vài phần này, đó có thể chính là yếu tố quyết định sự thành bại.
“Tiểu bối, để mạng lại!”
Hư Thiên Tiên Vương mạnh mẽ hét lên, trong tay bỗng xuất hiện một thanh trường thương, trường thương lóe ra sát cơ.
Mỗi cử động của Hư Thiên Tiên Vương đều khiến thiên địa lảng tránh, Diệp Lăng cảm thấy một khí tức không thể ngăn cản đang lao về phía hắn.
Một luồng thương quang đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Lăng, mang theo khí tức sát phạt như muốn giết chết hắn.
“Cuồng Lôi kiếm pháp, diệt cho ta!”
Diệp Lăng hét lên, cầm Diệt Tiên Kiếm lao về phía Hư Thiên Tiên Vương.
Keng, thương kiếm giao kích, lực lượng tràn ngập Định Quân Sơn.
Diệp Lăng liên tiếp lui về phía sau, con ngươi tràn đầy vẻ ngưng trọng, một kích vừa rồi làm hắn cảm thấy khí huyết quay cuồng.
Tiên Vương cũng không phải chỉ có hư danh, mỗi cường giả đột phá đến Tiên Vương đều không phải là hạng người kém cỏi.
Tiên Vương gần như là khởi đầu con đường trở thành Tiên Đế, chỉ có đột phá đến Tiên Vương thì mới có tư cách với tới cảnh giới Tiên Đế.
Hư Thiên Tiên Vương cũng khiếp sợ, y cảm thấy bàn tay mình tê dại, thân thể lan tràn lực lượng đáng sợ.
Diệp Lăng quá mạnh mẽ, hắn đột phá đến Diệt Cực Kim Thân thất trọng, lực lượng đã vượt qua Hư Thiên Tiên Vương.
Nói cách khác, nếu chỉ dựa vào lực lượng, Diệp Lăng có thể ấp đảo Hư Thiên Tiên Vương.
Mà hiện nay Hư Thiên Tiên Vương cũng chỉ có cảnh giới và Tiên Lực áp chế Diệp Lăng.
“Tiểu bối! Dù ngươi rất quỷ dị, nhưng cũng không làm nên trò trống gì đâu, đi chết đi!”
Hư Thiên Tiên Vương rống lên, lao về phía Diệp Lăng, vung trường thương trong tay.
Mũi thương đâm mạnh, hàn quang lóe sáng như các vì sao.
Trong không trung, từng luồng hàn quang tung hoành liên hợp lại tạo thành một trường thương, sau đó nó xé nát khoảng không, xé rách thiên địa, điên cuồng lướt về phía Diệp Lăng.
Diệp Lăng cắn răng, Cửu Đại Tiên Anh trong cơ thể mất đi một cái, tất cả lực lượng của một Tiên Anh được rót vào trong cơ thể Diệp Lăng.
Ngay sau đó, khí thế Diệp Lăng tăng mạnh, thần sắc hắn dữ tợn: “Lão già, cút đi!”
Trường kiếm chém xuống, kiếm quang phóng đi.
Ùng ùng!
Thương ảnh và kiếm quang giao phong, ngay sau đó, lực lượng đáng sợ tràn ngập toàn bộ thiên địa.
Lực lượng này ảnh hưởng đến chiến trường trước mặt Thái Hư cung trong Hồng Ma lãnh thổ, tất cả các cường giả đều kinh hãi, thậm chí là kinh hồn bạt vía.
Trên Định Quân Sơn, Diệp Lăng đứng sừng sững giữa không trung, tròng mắt đỏ tươi, y phục rách mướp.
Đối diện, sắc mặt Hư Thiên Tiên Vương có chút khó coi, mấy lần y xuất thủ đều bị Diệp Lăng chặn lại, y cảm thấy mặt mũi mình sắp mất sạch.
“Tiểu bối, chết đi!”
Hư Thiên Tiên Vương phóng lên cao, bay lên trên đỉnh đẩu Diệp Lăng, bàn tay y đập xuống, lực lượng điên cuồng ngưng tụ trong hư không.
Khi một chưởng ấn khổng lồ xuất hiện giữa không trung, Tiên Khí trong thiên địa trở nên bạo động đạt tới mức độ khủng bố.
Ùng ùng!
Cự chưởng xuất hiện, ẩn chứa từng luồng Tiên Vương đáng sợ, mạnh hơn bất kỳ Đại La Kim Tiên nào.
“Tiên Vương Nhất Chưởng, diệt!”
Hư Thiên Tiên Vương nắm chặt bàn tay, chưởng ấn giáng xuống đầu Diệp Lăng.
Khi bàn tay giáng xuống, toàn bộ thiên địa nổ tung, xuất hiện nhiều khe nứt.
Diệp Lăng cười lạnh một tiếng.
“Ngươi cũng nếm thử chưởng pháp của ta đi!”
“Chưởng Trung Tiên Quốc, Huyễn Diệt Sinh Linh!”
Khi Diệp Lăng giơ tay lên, một chưởng ấn to lớn nhanh chóng ngưng tụ đối diện chưởng ấn đang giáng xuống!
Chưởng ấn mới xuất hiện rộng chừng trăm trượng, trong lòng bàn tay, hư ảnh Cửu Thiên Thái Thanh Cung san sát.
Cung điện liên miên, sinh linh nhộn nhịp, như một quốc gia thực sự, là một thế giới ở trong lòng bàn tay Diệp Lăng!
“Chưởng Trung Tiên Quốc, diệt Tiên Vương!”
Ầm!
Cự Chưởng lao về phía thần thông của Hư Thiên Tiên Vương, tiên quốc trong lòng bàn tay tản ra sát cơ và quang mang chói mắt.
Đùng đùng!
Hai cự chưởng va vào nhau, ngay sau đó, Chưởng Trung Tiên Quốc phóng lên cao.
Cự chưởng Hư Thiên Tiên Vương đánh ra cũng không cam lòng yếu thế, hung hăng lao về phía phía Chưởng Trung Tiên Quốc.
Ùng ùng!
Hai cự chưởng va chạm, lực lượng lan tràn bốn phía, thậm chí hư không cũng có dấu hiệu hư hỏng.
Răng rắc răng rắc, khí tức tràn ngập không gian, thiên địa biến sắc.
Ngay sau đó, kim quang vạn trượng chiếu rọi thiên địa, khiến Diệp Lăng và Hư Thiên Tiên Vương cũng phải lóa mắt,.
Hai cự chưởng nổ tung, lực lượng phát ra hất bay hai người.
Ầm!
Tiếng nổ vang vọng toàn bộ thiên địa, Diệp Lăng lộ vẻ chật vật, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Hư Thiên Tiên Vương cũng te tua, thần sắc uể oải, trong tròng mắt tràn ngập vẻ chấn động.
“Lão thất phu, để mạng lại!”
Diệp Lăng nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể phát ra kim quang rực rỡ, như Chiến Thần vô địch lao về phía Hư Thiên Tiên Vương.