Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 945 - Chương 946: Đại Sư

Chương 946: Đại sư

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng soi vào trong đại điện, Bạch Mai chậm rãi đi vào, sau đó bất đắc dĩ.

Trời ạ, những người này làm sao vậy, ngày hôm qua phát điên ư?

Bọn họ nằm ngổn ngang, ngủ như chết, tiếng ngáy ầm ầm, hơn nữa còn chồng lên nhau, làm xiếc à?

Nhìn tình cảnh hỗn độn, Bạch Mai thở dài, đám người này điên rồi.

Khi bọn họ tỉnh lại thì đã là buổi trưa, sau khi tỉnh lại, chuyện đầu tiên bọn họ làm chính là vỗ đầu.

“Sao đau thế, lần sau kẻ nào dám cho ta uống nhiều rượu như vậy, lão tử liều mạng với kẻ đó!”

“Rồi rồi, lần sau không có phần của ngươi đâu, ngươi đứng nhìn đi.”

“Cút! Người nào không cho lão tử tham gia ta sẽ liều mạng với kẻ đó, đau đầu là cái gì, cái này gọi là thống khoái!”

Mọi người đều cười, Diệp Lăng sắp xếp xong cho ba người, nếu bọn họ đã tới thì cũng không thể rảnh rỗi nhàn nhã, cứ giao cho Bạch Mai an bài là được.

Diệp Lăng thì tới Hoàng Thiên lãnh thổ, dù sao chủ nhân Hoàng Thiên lãnh thổ cho mời, nếu không đi, hiện tại chỉ dựa vào Lôi Cung thì căn bản không phải là đối thủ của Hoàng Thiên cương vực.

Nếu chuyện gì cũng kéo Cửu Kiếp lãnh thổ ra, vậy thì còn ý nghĩa gì, trực tiếp đừng tu luyện nữa, làm thái tử gia cho xong.

Quanh Hoàng Thiên lãnh thổ có gần trăm lãnh thổ hạ đẳng, mà lãnh thổ trung đẳng thì chỉ có duy nhất Hoàng Thiên lãnh thổ.

Nói cách khác, trong đại lục này, Hoàng Thiên lãnh thổ là vương giả tuyệt đối, cao cao tại thượng, không kẻ nào dám mạo phạm.

Một mình Diệp Lăng đi đến Hoàng Thiên lãnh thổ, ước chừng bay một ngày rưỡi mới tới nơi.

Hoàng Thiên lãnh thổ rất lớn, tối thiểu lớn gấp 10 lần Lôi Vực, dù sao lãnh thổ trung đẳng và cương vực hạ đẳng có chênh lệch rất lớn.

Lãnh thổ hạ đẳng muốn thăng lên thành lãnh thổ trung đẳng, tối thiểu phải có nửa bước Tiên Tôn tọa trấn, hơn nữa cũng phải có ít nhất hơn trăm cường giả cấp bậc Tiên Vương.

Và mở mang lãnh thổ cũng là một vấn đề rất trọng yếu, nếu như Lôi Vực muốn tấn thăng đến lãnh thổ trung đẳng, tối thiểu phải chiếm đoạt mười lãnh thổ xung quanh hay thậm chí là nhiều hơn.

Cho nên một lãnh thổ hạ đẳng muốn thăng cấp là một chuyện rất khó xảy ra, mà quan trọng là phải có lãnh thổ thượng đẳng thừa nhận mới được.

Diệp Lăng bay đến Hoàng Thiên lãnh thổ rồi nhưng vẫn không dừng lại nghỉ, trực tiếp phi đến Hoàng Thiên thành, dù sao nơi đó mới là trung tâm Hoàng Thiên cương vực.

Đây cũng là mục đích của chuyến này, hắn không tới chơi, hắn muốn đi sớm về sớm.

Diệp Lăng còn một chuyện trọng yếu hơn đang chờ hắn, đó chính cùng Bạch Mai đi đến bảo tàng cuối cùng của Cửu Vỹ Tiên Hậu.

Bạch Mai nói, hiện nay 9 người kế thừa Cửu Vỹ Tiên Hậu đều đã đột phá đến Đại La hậu kỳ, nếu có người nhảy đến cảnh giới đỉnh cao trước, vậy bảo tàng cuối cùng sẽ mở ra.

Đến lúc đó Diệp Lăng phải đi cùng, dù không thể vào thì cũng phải nhìn thấy Bạch Mai bình an.

Cho nên tuyệt đối không thể dây dưa quá lâu ở Hoàng Thiên lãnh thổ, dù sao Diệp Lăng vẫn còn chuyện phải làm.

Hoàng Thiên thành xem như trung tâm chính trị kinh tế của Hoàng Thiên cương vực, cho nên nó rất phồn hoa, cường giả như mây.

Không dám nói là Tiên Vương nhiều như chó, mà ít nhất là Tiên Vương đi đầy đất.

Còn Đại La Kim Tiên thì nhiều vô số, dù sao đây là một lãnh thổ trung đẳng, hơn xa cương vực hạ đẳng.

Người đi chỗ cao, nước chảy chỗ trũng.

Chưa từng thấy cường giả cấp bậc Tiên Đế nào đến lãnh thổ hạ đẳng phát triển, đó không phải là Tiên Đế, mà là phế vật không có hùng tâm tráng chí.

Mà người như thế cũng không thể đột phá đến cảnh giới Tiên Đế, chỉ là tâm tình đã không được.

Diệp Lăng tiến vào Hoàng Thiên thành, nhìn thành trì nhộn nhịp, hắn gật đầu, Hoàng Thiên thành không tồi.

Nếu bàn về trình độ sầm uất thì đã có thể đuổi kịp một vài cương vực thượng đẳng, mà thực lực so ra thì vẫn hơi yếu.

Dù sao vương giả của Hoàng Thiên cương vực mới chỉ là nửa bước Tiên Tôn mà thôi, còn không bằng Thanh Thủy Cương vực.

“Tới đi, khách quan đến xem đi, trong tiệm chúng ta cái gì cũng có, ăn uống ngủ nghỉ!”

“Khách quan ngài đến xem đi, đây chính là bảo bối lấy được trong động phủ của một Tiên Đế tọa hóa, có người nói đó là một kiện cực phẩm Tiên khí, chẳng qua là bị phong ấn mà thôi.”

“Ngươi chớ tin hắn, khách quan ngài tới xem hàng của ta đi, ta tuyệt đối không lừa ngài, một yêu thú Kim Tiên, chỉ cần mười khối cực phẩm Tiên Thạch là có thể mang đi!”

Diệp Lăng đi trên đường, quầy hàng rộn ràng lôi kéo Diệp Lăng.

Diệp Lăng lắng nghe vui vẻ, những người này khôi hài thật, giống như phố đồ cổ trên địa cầu, toàn lừa lọc.

Món đó mà là cực phẩm Tiên khí bị phong ấn ư, rõ ràng là một kiện trung phẩm Tiên khí đã hỏng mà thôi, bọn họ nghĩ mình ngốc à.

“Mau đến xem đi, Đạo Duyên Tiên Nhân luyện chế hạ phẩm Thánh Đan, chất lượng rất tốt, có thể gặp không thể cầu!”

“Mẹ nó! Cướp mối làm ăn đúng không, chỗ ta có trung phẩm Thánh Đan do Đạo Duyên Tiên Nhân luyện chế, một vạn cực phẩm Tiên Thạch, tiền trao cháo múc!”

Hai kẻ này rất to mồm, hắn nghe tên Đạo Duyên Tiên Nhân thì bị hấp dẫn.

Chà, mấy năm không gặp, lão già này đã luyện chế ra trung phẩm Thánh Đan rồi hả?

Không tệ, xem ra thiên phú khá tốt, nếu không thì sao có thể thành công luyện chế ra trung phẩm Thánh Đan trong thời gian ngắn như vậy.

“Này hai vị huynh đệ, Đạo Duyên Tiên Nhân là ai?”

“Nghe hai người các ngươi nói thì có phải đó là một luyện đan đại sư rất có danh vọng hay không?”

Diệp Lăng tới hỏi, hai tên kia lập tức sững sờ, rồi cười lạnh.

“Chà chà, nhà quê, ngay cả Đạo Duyên Tiên Nhân cũng không biết.”

“Đúng vậy, ta cho ngươi biết, Đạo Duyên Tiên Nhân là luyện đan đại sư mới xuất hiện ở Hoàng Thiên lãnh thổ chúng ta hai năm qua.”

“Trình độ của ông ấy rất cao, có người nói cường giả của cương vực thượng đẳng cũng tới lôi kéo.”

“Đúng vậy, nhưng ông ta thích vân du tứ hải, không định cư ở đâu, nếu không ta nhất định sẽ van cầu đại sư giúp ta luyện chế một lò!”

Diệp Lăng nghe hai người này khoe khoang thì vui vẻ, hai người này nói như thể Đạo Duyên Tiên Nhân là người của Hoàng Thiên cương vực bọn họ vậy.

“Thế ngươi có mua hay không, không mua thì cút, đừng cản việc buôn bán của lão tử!”

Một cường giả Đại La trung kỳ liếc mắt nhìn Diệp Lăng, quát to.

Diệp Lăng nhún vai, hắn không nói gì, dù sao với thân phận và thực lực của hắn mà lại so đo với người này thì quá mất mặt.

Khi Diệp Lăng đang định rời đi, đột nhiên có tiếng chửi mắng đánh đập thu hút hắn.

Bình Luận (0)
Comment