Khi người đầu tiên xuất hiện, toàn bộ cường giả Vạn Tượng Cung đều đề phòng, sắc mặt ngưng trọng!
Thậm chí trong đội ngũ khổng lồ của Vạn Tượng Cung còn bay ra 10 Tiên Đế!
Diệp Lăng thấy vậy thì cả kinh, lão bất tử Vạn Tượng lão tổ này, chu đáo quá nhỉ, rõ ràng là để bảo hộ nhi tử bảo bối của lão mà!
10 tên Tiên Đế này đều là Ngũ Kiếp Tiên Đế tiêu chuẩn, đặt vào tam giới thì đây cũng là một thế lực không kém.
Nhưng bây giờ sắc mặt 10 tên Tiên Đế này rất khó coi, thậm chí đã truyền âm cho Vạn Tượng lão tổ, bảo lão nhanh đến trợ giúp!
Trong không trung, một đạo kim quang chói mắt xuất hiện, Kim Mao Lang đứng trong không trung, từ trên cao nhìn xuống đám người đông nghìn nghịt, y cười to.
Kim Mao Lang lão tổ!
“Vạn Tượng lão quỷ muốn độc chiếm di tích Yêu Giới Thượng Cổ ư, nực cười!”
Dứt lời, hai bóng người khác chậm rãi xuất hiện, là Long Mông mang theo Tiểu Bạch, trong không trung, một Cự Long uốn lượn bay đến.
Tiểu Hắc không tới một mình, làm bạn với y là một gã Bát Kiếp Tiên Đế trong Cửu Kiếp phủ, có thể cảnh giới không bằng những bá chủ cường giả khác, nhưng lực ảnh hưởng cũng rất lớn.
Thấy vậy, 10 Tiên Đế kia choáng váng, mẹ nó chuyện gì vậy, chẳng lẽ lão tổ nhà mình đắc tội thế lực đáng sợ phương nào sao?
Thập Tam thiếu chủ đứng đầu thì ngẩn ra, kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, chẳng lẽ đây là thế lực Diệp Lăng kêu tới giúp đỡ?
Quá trâu bò, đám cường giả trong không trung đều là những kẻ có thể sánh với cha gã.
“Hỗn Độn Thánh Thú muốn một danh ngạch vào di tích thượng cổ này!”
Long Mông lạnh giọng quát, y không cần vào di tích, nhưng Tiểu Bạch thì có, cảnh giới Đại La Kim Tiên cần những loại kỳ ngộ như vậy.
Diệp Lăng nhún vai, phóng lên cao, Long Mông và Kim Mao Lang lão tổ nhìn hắn một cái, vô cùng kinh ngạc.
“Tên đáng chết này vẫn chưa chết à, còn đột phá đến loại cảnh giới này, xem ra nếu không phải ngươi áp chế thì chắc đã đột phá đến Tiên Vương!”
Kim Mao Lang lão tổ liếc mắt nhìn Diệp Lăng, Diệp Lăng chỉ cười, chọc cho Kim Mao Lang lão tổ tức giận dựng râu trừng mắt.
Tiên Đế Cửu Kiếp lãnh thổ cung kính gật đầu, Diệp Lăng đã phân phó không được tiết lộ thân phận của hắn.
“Hiện tại ta có tư cách vào di tích Yêu Giới Thượng Cổ chưa?”
Diệp Lăng mỉm cười nhìn đại quân Vạn Tượng Cung, chọc hai tên bên cạnh Tử Thiên giận tái mặt.
“Long Mông lão tổ, Kim Tổ, hai vị đến mà không báo trước, có phải hơi quá đáng hay không.”
Đột nhiên bầu trời tối sầm, người Vạn Tượng Cung vô cùng kích động, một thân ảnh đứng giữa thiên địa, khí thế lồng lộng!
Vạn Tượng lão tổ!
Đó là người đàn ông trung niên mặc đại bào tử kim sắc, vóc người cường tráng, gã ta khẽ mỉm cười, trong mắt lóe ra hung quang.
Diệp Lăng gặp người quen cũ, hắn không khỏi lắc đầu, chuyện gì đây, chúng thần hàng lâm à?
“Quá đáng hay không thì ta không biết, nói chung mấy nhãi con này nhất định phải đi vào di tích Yêu Giới Thượng Cổ, nếu không thì chính là không nể mặt ta!”
“Không nể mặt ta thì chiến thôi, để xem rốt cuộc Vạn Tượng Cung tiếng xấu lan xa có phải danh xứng với thực hay không!”
Long Mông cười nhạt, y không sợ Vạn Tượng lão tổ, nếu đánh nhau, bộ tộc Hỗn Độn Thánh Thú mới là một trong những chủng tộc đáng sợ nhất tam giới.
“Kim Tổ, ngươi cũng nghĩ vậy ư?”
Vạn Tượng lão tổ hạ xuống đứng trước đại quân Vạn Tượng Cung, gã ngưng trọng hỏi.
Mấy tên kia gã ta cũng không chọc nổi, mặc dù Vạn Tượng Cung hung danh lan xa, nhưng mấy tên trước mặt... còn hung ác hơn gã.
“Quanh năm nghe Phật Pháp trước mặt Như Lai lão tăng, nghe đến mức sát cơ trong lòng Bổn Tọa đã sắp mất đi rồi, mà muốn đánh thức nó lần nữa thì cũng chẳng có vấn đề gì.”
Kim Tổ lắc lư cái đầu, lão sợ ai bao giờ chưa, dù là Như Lai thì cũng chỉ trao đổi thuyết phục mời lão đến Tây Thiên Linh Sơn mà thôi.
“Cửu Kiếp lãnh thổ cũng là ý này!”
Bát Kiếp Tiên Đế chậm rãi nói, y đại biểu cho Cửu Kiếp lãnh thổ!
Nghe bốn chữ này, thần sắc Vạn Tượng lão tổ lập tức trở nên ngưng trọng hơn vài phần, gã sợ nhất Cửu Kiếp cương vực, người điên kia đã từng đuổi giết gã mấy trăm năm.
“Chư vị, Vạn Tượng Cung ta đã hao phí rất nhiều tâm huyết mới tìm được và mở ra di tích Yêu Giới Thượng Cổ này, các ngươi làm như vậy có phải là không có đạo lý hay không!”
Vạn Tượng lão tổ không còn thái độ ngang ngược như trước, ngoan ngoãn như một học sinh tiểu học!
Đúng lúc này, Vạn Tượng lão tổ trừng mắt, nhìn hai bóng người chậm rãi hạ xuống.
Một người giáp bạc ngân thương, phong lưu phóng khoáng, khí thế hào hùng, trên trán có một đường vân đỏ thắm, tản ra lực lượng chấn động thiên địa.
“Nhị Lang chân quân!”
Đôi mắt Diệp Lăng ngưng lại, sao người này lại tới đây, kẻ này không dễ chọc!
Nhị Lang Thần, từng là Chiến Thần đánh cho không kẻ nào trong tam giới dám nghênh chiến trong cuộc chiến Phong Thần, dù là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không thì cũng kém hơn hắn một bậc!
Bên cạnh Nhị Lang chân quân, một thiếu niên mặc vải thô cầm một cây đao bổ củi, y khẽ mỉm cười, đầu tóc rối loạn, nhưng toát ra khí thế sát phạt làm cho mọi người khiếp sợ.
“Nhị Lang chân quân, chà chà, không bảo vệ cái ổ nát nhà ngươi, chạy tới đây làm gì!”
Long Mông lắc đầu nói, Nhị Lang chân quân nhìn Long Mông và Kim Tổ, hắn sửng sốt.
“Xem ra đây đúng là một địa phương tuyệt hảo cho tiểu bối lịch lãm, nếu không hai lão già các ngươi sẽ không chạy tới đây.”
Dứt lời, Nhị Lang chân quân nhìn về phía Vạn Tượng lão tổ sắc mặt khó coi, cười lạnh một tiếng.
“Vạn Tượng lão yêu, ta cũng muốn một suất, có ý kiến gì không?!”
Hắn ta không thèm gọi lão tổ, ở trước mặt Nhị Lang chân quân, ai dám xưng Tổ chứ?
Vạn Tượng lão tổ lắc đầu, gã có thể làm sao, Vạn Tượng Cung không yếu, nhưng so với Nhị Lang chân quân thì chỉ như một đám ô hợp!
“Không ngờ còn dụ được cả Nhị Lang chân quân!”
Diệp Lăng thầm cảm thán, người này rất mạnh, ở thời kì đỉnh phong Diệp Lăng cũng không nắm chắc phần thắng nếu đấu với hắn ta.
Kỳ thực trong lòng Vạn Tượng lão tổ đang rỉ máu, gã bỏ ra đại giới, kết quả lại để kẻ khác hưởng lợi!
Đúng lúc này, một tiểu đạo đồng điều khiển một đám Tường Vân đến từ Đông Phương, một nữ tử mặc hồng y cung kính đứng bên!
“Cái gì? Thanh Phong Ngũ Trang Quan!”
Diệp Lăng kinh hãi, cái quái gì vậy, họp mặt quy mô lớn à?