Khi Diệp Lăng chuẩn bị xuất thủ, đột nhiên, mười Đại Tiên Vương kinh hô.
“Mau nhìn! Chuyện gì xảy ra vậy, trời ạ!”
“Không được! Làm sao bây giờ, khốn kiếp, sao lại biến mất!”
Khe nứt lớn ẩn chứa Thiên Địa Linh Tuyền bắt đầu khép kín lại với tốc độ rất nhanh!
Vậy phải làm sao bây giờ, nếu Cuồng Sư Tiên Vương tới đây mà không thấy Linh Tuyền, e là sẽ cho rằng bọn họ trộm đi!
Lúc này, Diệp Lăng cũng ngẩn người, tại sao Thiên Địa Linh Tuyền đột nhiên tự khép kín, mà dù vậy Diệp Lăng cũng không muốn buông tha.
Nếu bỏ qua bảo bối như vậy thì quá phí!
“Mặc kệ! Tiến lên!”
Diệp Lăng cắn răng, lực lượng trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, Cửu Đại Tiên Anh chấn động như động cơ vận chuyển tốc độ cao, liên tục cung cấp Tiên Lực cho hắn.
Diệp Lăng lao nhanh về phía đám người trông coi Thiên Địa Linh Tuyền, Diệt Tiên Kiếm điên cuồng tấn công, Lôi Vực hàng lâm.
Trong nháy mắt, Diệp Lăng phát huy toàn bộ chiến lực!
“Có người đột kích, mau giết hắn!”
“Một Đại La Kim Tiên mà cũng dám làm càn trước mặt chúng ta, đúng là gan to bằng trời, làm thịt hắn!”
Mười Tiên Vương phẫn nộ tấn công Diệp Lăng, thần thông liên tiếp giáng xuống.
Đôi mắt Diệp Lăng tản ra hàn quang, thân thể lao thẳng về phía một Tiên Vương, hắn cười dữ tợn.
“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên, giết!”
Kiếm quang lóe lên, đánh trúng lồng ngực Tiên Vương kia, nổ thành một lỗ máu.
Một kiếm này không đánh chết được Tiên Vương kia, Diệp Lăng lại bị trúng chín đạo công kích của các Tiên Vương khác.
Hắn hộc máu, nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt tản ra hào quang sáng chói, mượn lực tấn công của đám Tiên Vương này để lao về phía Thiên Địa Linh Tuyền sắp khép kín.
“Không được! Mau lôi hắn trở về, nhanh!”
“Tên giảo hoạt khốn kiếp, vậy mà lại mượn lực lượng tấn công của chúng ta để lao đi! Nhanh giết hắn!”
Chỉ tiếc, khi đám Tiên Vương kia còn đang rống giận, Diệp Lăng đã lướt vào trong Thiên Địa Linh Tuyền.
Cát vàng bao phủ, một đám Tiên Vương ngây ngẩn cả người, Diệp Lăng đã biến mấy trong khe nứt đã khép lại.
Chẳng lẽ hắn không sợ chết ư, bị đè ép như thế có phải sẽ thành thịt nát rồi không?
Mọi người đều sợ hãi, ngay sau đó, một bóng người rơi xuống, sắc mặt tái xanh, thân thể khôi ngô phát ra từng luồng khí tức kinh người.
“Cuồng Sư Tiên Vương, dòng suối kia đã khép lại, hơn nữa có một người đã lao vào khi nó khép kín!”
Một gã Tiên Vương vội vã tới gần Cuồng Sư Tiên Vương, Cuồng Sư Tiên Vương sững sờ, sắc mặt trở nên âm trầm.
“Sao có thể tự khép kín, khốn kiếp! Nơi này sao có thể xuất hiện suối nước, tuyệt đối là không bình thường!”
“10 Tiên Vương các ngươi sao có thể để một kẻ xông vào!”
“Một đám phế vật, chết tiệt, coi chừng chỗ này, dòng suối kia nhất định sẽ mở ra lần nữa, đến lúc đó ta muốn xem xem là ai to gan như vậy, dám động đến đồ của ta!”
Cuồng Sư Tiên Vương giận dữ, ở đây gã gần như là tồn tại vô địch, tu vi Tiên Vương trung kỳ đã đủ cho gã tung hoành.
Nửa ngày trước hắn nghe nói nơi này xuất hiện một dòng suối, cảm thấy kỳ quặc nên lập tức phái người qua đây kiểm tra, kết quả bây giờ xảy ra chuyện này, gã cực kì tức giận.
Lúc này, Diệp Lăng bị mặt đất nhốt lại đang toàn thân kim quang tỏa sáng, tựa như một Chiến Thần.
Hai mắt hắn quét nhìn bốn phía, khắp nơi đều là thổ nhưỡng, cực kì cứng rắn, vừa lực khép lại suýt nữa đã làm hắn nôn ra máu, lực ép cũng không nhỏ.
“Khốn kiếp! Mười Tiên Vương đúng là khó chơi.”
Diệp Lăng cắn răng, hắn mạnh như vậy nhưng vẫn bị 10 Tiên Vương đả thương không nhẹ, lại bị lòng đất kẹp lại như thế càng là họa vô đơn chí.
Nhưng chỉ cần đạt được Thiên Địa Linh Tuyền, vậy tất cả đều đáng giá, chí bảo đó đủ giúp hắn đột phá đến cảnh giới Tiên Vương!
Một khi đột phá đến cảnh giới Tiên Vương, Diệp Lăng có thể giết chết Cuồng Sư Tiên Vương, cướp đi càn khôn hoàn, tối thiểu có thể chiếm được một thành trì, sau đó sẽ tìm kiếm ba yêu thú.
Diệp Lăng có cảm giác, thời gian mình ở trong Thất Tinh Cung tuyệt đối sẽ không ngắn, bởi vì bảy ngọn núi kia ảm đạm vô quang, Diệp Lăng còn cảm thấy nó hơi hư ảo.
Diệp Lăng có kinh nghiệm phong phú, hắn cảm thấy ngọn núi kia là một huyễn cảnh, phải cần cơ duyên nhất định mới có thể mở ra.
Nhưng hiện nay hắn phải bình tĩnh lại, tìm kiếm Thiên Địa Linh Tuyền.
“Không thể nào, Thiên Địa Linh Tuyền đã ở đó, sao đột nhiên biến mất được.”
Tinh thần lực cường đại bao trùm ngàn dặm, nhưng không phát hiện bất cứ cái gì.
Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?!
Diệp Lăng có chút buồn bực, chẳng lẽ lại thành công dã tràng, nếu vậy thì thiệt lớn rồi!
“Ta không tin, phải tìm kĩ đã!”
Diệp Lăng cắn răng, thân thể nhanh chóng tìm tòi trong lòng đất, đào đất như con chuột chũi, đào ra đường hầm vừa cho một người.
Nhưng nửa ngày sau, Diệp Lăng ngắm thông đạo quanh co phía sau, hắn không khỏi nở nụ cười khổ.
Mẹ nó, mình đào lòng đất nát như vậy mà vẫn không phát hiện gì hết.
Không thích hợp.
Dù thế nào đi nữa, Thiên Địa Linh Tuyền cũng nên có phản ứng, kết quả lại không có phát hiện gì.
“Khốn kiếp! Ta không tin vịt đến miệng rồi còn có thể bay được!”
“Bình tĩnh, tìm từng chút một! Dù phải lật tung cả vùng thì cũng phải tìm ra!”
Diệp Lăng cắn răng, hít sâu một hơi, cố gắng trấn an chính mình, hắn từ từ khôi phục sự tỉnh táo.
Diệp Lăng chậm rãi dùng tinh thần lực dò xét ra ngoài, lúc này hắn không phủ rộng nữa, mà là tìm kiếm từng tấc một, cẩn thận tỉ mỉ, sợ bỏ qua chỗ nào đó.
Nhưng như vậy tinh thần lực sẽ tiêu hao quá nhanh, không lâu sau, trên trán hắn tràn đầy mồ hôi.
Sắc mặt trắng bệch, tinh thần hơi mơ màng, Diệp Lăng cắn chặt hàm răng, cố gắng tiếp tục!
“Không đúng! Nơi đó là cái gì?!”
Khi Diệp Lăng sắp không cố nổi nữa, đột nhiên, một sóng sức mạnh yếu tới mức gần như không có bị hắn phát hiện!