Cách Diệp Lăng không xa, có dịch thể hình giọt nước màu trắng, to bằng móng tay, giấu kín trong lòng đất.
Hơn nữa thứ này như đang ngủ say, không có chút dao động nào, chỉ thỉnh thoảng tản ra khí tức yếu ớt, lại bị Diệp Lăng bắt được.
“Cái đó là... bản thể Thiên Địa Linh Tuyền!”
Diệp Lăng lập tức trừng mắt, trong lòng dâng lên sự cuồng nhiệt, chết tiệt, tìm lâu như vậy, rốt cuộc đã tìm được!
Vốn dĩ chỉ có một giọt Thiên Địa Linh Tuyền giấu ở đây, vậy dòng suối kia chắc chỉ là hóa thân, lúc này Diệp Lăng mới tỉnh ngộ, chẳng trách lực lượng dòng suối nhỏ hơi mờ nhạt, hóa ra là bị phân tán.
“Để xem lần này ngươi chạy bằng cách nào!”
Diệp Lăng cười, lực lượng phóng ra, Diệp Lăng đánh nát tất cả những gì ngăn cản, vọt tới gần Thiên Địa Linh Tuyền trong nháy mắt.
Diệp Lăng nắm chặt Linh Tuyền trong lòng bàn tay, vừa rồi Thiên Địa Linh Tuyền có vẻ đang ngủ say, giờ đã tỉnh lại và đang không ngừng phản kháng.
Lực lượng mạnh mẽ không ngừng va chạm trong tay ở Diệp Lăng, nhưng bàn tay hắn như một nhà lao bền chắc, mặc nó làm sao cũng không thể xông ra.
“Linh Vật ứng với người có duyên, ngươi đã rơi vào tay ta, chứng minh là có duyên với ta.”
“Đừng đấu tranh nữa, hóa thành trợ lực cho con đường trở nên cường đại của ta đi, cũng coi như viết tiếp cuộc đời khác cho ngươi.”
Diệp Lăng mỉm cười, kích động trong mắt khó có thể che giấu, Thiên Địa Linh Tuyền này không dễ có được, hắn đời trước cũng chưa từng thấy qua.
Vậy mà vật nhỏ này cứ mãi nhảy nhót muốn tránh khỏi bàn tay hắn, sao hắn có thể chấp nhận được.
Ầm!
Lực thôn phệ khủng khiếp toát ra từ cơ thể Diệp Lăng vây lấy một giọt Thiên Địa Linh Tuyền kia, đó là lực lượng khủng bố của Cửu U Đế Công thất trọng.
Từng luồng lực lượng chạy theo từ kinh mạch lan ra toàn thân.
Ngay sau đó, Diệp Lăng cảm giác mình như Phật tử tĩnh tọa, đầu óc tỉnh táo, thần đài củng cố, Cửu Đại Tiên Anh cũng chìm trong say mê.
Quá thoải mái, cỗ lực lượng này làm cho Diệp Lăng thoải mái đến mức không thể kiềm được, không cách nào hình dung.
Giống như một người đói bụng lâu ngày nhìn thấy sơn trân hải vị, một kẻ nghèo kiết hủ lậu chiếm được vạn thiên kim.
Giờ khắc này, Diệp Lăng có thêm cảm ngộ với lực lượng Thiên Đạo, lực lượng của hắn như hòa thành ngọn lửa không ngừng lay động.
Trong thân thể hắn bắt đầu lóe ra từng luồng kim quang, thất thải thần quang phóng ra từ miệng mũi hắn.
Khí thế của hắn biến hóa, chậm rãi ngưng tụ lại, như một Thiên La Hoa Cái bao phủ thân ảnh Diệp Lăng.
Khí thế của hắn đã ngưng tụ thành hình, không còn hư vô phiêu miểu như trước kia.
Hơn nữa một đóa hoa bảy màu chậm rãi ngưng tụ trong lòng đất, nở rồi tàn, tàn rồi lại nở, trông rất sống động.
Ầm!
Từ cơ thể Diệp Lăng, từng cỗ lực lượng kéo dài liên miên, bao trùm ước chừng vạn dặm, khí tức của hắn cũng hoàn toàn thay đổi.
Giờ khắc này, trong khu vực này, Diệp Lăng tựa như vương giả, kẻ không bằng hắn, ở đây sẽ nửa bước khó đi!
Lĩnh ngộ!
Đây chính là sự khác biệt giữa Tiên Vương và Đại La Kim Tiên, là lĩnh vực thuộc về Tiên Vương!
Giờ khắc này Diệp Lăng đã thành công đột phá, hơn nữa tu vi lực lượng đã tăng mạnh, thực lực mạnh mẽ tăng lên như ngồi hỏa tiễn.
Tiên Vương kỳ sơ kỳ!
Diệp Lăng có chút kích động, nhưng hắn không lộ ra mặt, khi hắn đến Tiên Vương, con đường của hắn mới chân chính mở ra.
Chỉ có cường giả Tiên Vương mới có tư cách hoành hành tam giới, càn quét thiên địa, truy tìm cảnh giới Thiên Đạo huyền diệu.
Mà Diệp Lăng cũng bất ngờ vì sau khi cắn nuốt Thiên Địa Linh Tuyền, đột phá đến cảnh giới Tiên vương, Lôi Vực đã có biến hóa long trời lỡ đất.
Lúc trước Lôi Vực của Diệp Lăng chủ yếu có tác dụng cầm chân kẻ địch, công kích không tính là mạnh, nhưng hôm nay, Lôi Vực đã cực kì đáng sợ.
Lực công kích tăng lên rất nhiều, hơn nữa lĩnh vực xuất hiện đã hòa cùng với Lôi Vực, trở thành một thần thông đáng sợ.
“Ta rốt cuộc có tư cách vào Thất Tinh Cung này!”
Diệp Lăng hít sâu một hơi, hắn đứng dậy, thân thể gầy gò đẩy bay tất cả thổ nhưỡng đang đè lên hắn.
Bên ngoài, Cuồng Sư Tiên Vương mang theo hơn 20 Tiên Vương vẫn đang chờ.
Đột nhiên, mặt đất có động tĩnh, khí tức đang sợ điên cuồng bừng lên, Cuồng Sư Tiên Vương lập tức vui mừng, gã tưởng Thiên Địa Linh Tuyền lại xuất hiện.
“Tốt quá!”
Cuồng Sư Tiên Vương nắm thật nắm tay, hơn 20 Tiên Vương sau lưng cũng kích động, nếu chiếm được chí bảo, dù Cuồng Sư Tiên Vương chỉ cho bọn hắn một chút thì như vậy cũng đủ rồi.
Đột nhiên, một thân ảnh từ dưới lòng đất phóng lên, mọi người đều ngây ngẩn.
Sao lại đột nhiên xuất hiện một người, dòng suối đâu, dòng suối vốn nên xuất hiện sao lại biến thành một người sống sờ sờ!
“Tiên Vương, chính là hắn, hắn chính là Đại La Kim Tiên chui vào suối!”
“Không đúng, sao hắn lại đột phá đến Tiên Vương, nhất định là hắn đã chiếm được dòng suối kia, Cuồng Sư Tiên Vương, không thể thả hắn!”
Nhất thời, mọi người đều phẫn nộ, muốn phanh thây Diệp Lăng.
Cuồng Sư Tiên Vương nhìn Diệp Lăng, gã cười nhạt, sau đó khoát tay áo, đôi mắt hung ác.
“Vị bằng hữu này, ngươi cầm đồ của ta, có phải nên trả lại hay không? Cuồng Sư Tiên Vương ta không phải hạng người không nói lý, như vậy đi, ta tha cho ngươi một mạng, ngươi chỉ cần quy thuận ta, rót một tia linh trí vào Càn Khôn Hoàn này, ta không chỉ thả ngươi, còn cho phép ngươi trở thành phó thành chủ.”
Cuồng Sư Tiên Vương làm cho người xung quanh hoàn toàn ngẩn ra, chết tiệt, chuyện gì xảy ra vậy, không phải muốn giết hắn sao, sao lại thành phó thành chủ.
Diệp Lăng cúi đầu nhìn Cuồng Sư Tiên Vương, bĩu môi: “Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách sống đến cuối cùng trong Thất Tinh Cung này ư?”
“Không nói đâu xa, những kẻ cùng ta tiến vào đã có không ít Tiên Vương, ngươi cảm thấy ngươi có thể mang theo bọn họ sống đến cuối cùng ư?”
“Huống hồ, ngươi cảm thấy ngươi có tư cách nô dịch ta sao?”
Diệp Lăng cười nhạt, Vạn Tượng Cung có không ít Tiên Vương, lại thêm người Thanh Phong đạo đồng đưa tới, còn có vị kia của Hoa Quả Sơn, có kẻ nào không là Tiên Vương chứ.
Cuồng Sư Tiên Vương đúng là không có tư cách sống đến cuối, huống chi là muốn Diệp Lăng thần phục gã?