Dứt lời, Cuồng Sư Tiên Vương cười dữ tợn, tròng mắt đỏ hơn vài phần.
Sống sót được hay không, lời Diệp Lăng nói không tính.
“Ta còn sống thì đó là mệnh của ta, sống không nổi thì là ta tài nghệ không bằng người, thế nhưng, nếu ngươi không đáp ứng, ngươi sẽ phải chết!”
Cuồng Sư Tiên Vương cười lạnh, ngay sau đó, trong tay của gã xuất hiện một cây chùy lớn hắc sắc, trên đó có vô số gai nhọn lóe ra hàn quang sâm nhiên.
Cuồng Sư Tiên Vương ra tay, những cường giả khác cũng nhanh chóng vây Diệp Lăng lại.
Diệp Lăng lắc đầu, một đám không biết chết sống, nếu vậy thì hắn sẽ nhân cơ hội này tế kiếm trong tay.
“Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, quỳ xuống thần phục ta, ta tha cho các ngươi một mạng.”
Diệp Lăng nhìn hơn 20 Tiên Vương kia, nhẹ giọng lạnh lùng nói, nhưng hắn còn chưa dứt lời, đám cường giả kia đã không nhịn được.
“Khốn kiếp! Gan to bằng trời, dám vọng ngôn bảo chúng ta quy phục ư, ngươi mới đột phá bao lâu, muốn chết sao?!”
Hơn 20 Tiên Vương lao về phía Diệp Lăng, Cuồng Sư Tiên Vương thì nắm đại chùy hắc sắc, dữ tợn liếc nhìn Diệp Lăng.
Thứ không biết điều này, e là không cần mình xuất thủ thì hắn đã chết trong tay những người này.
Nhưng khi đám Tiên Vương kia vừa mới tới gần Diệp Lăng, Diệp Lăng cười dữ tợn, trong thân thể bạo phát ra khí tức kinh khủng.
Lôi Vực, hàng lâm!
Tiên Vương lĩnh vực, hàng lâm!
Ùng ùng, sấm sét lan tràn vạn dặm, từng tia sét tựa như Tiên Kiếp bổ xuống, uy thế đáng sợ.
Uy áp tràn ngập toàn bộ thiên địa, giờ khắc này Diệp Lăng giống như vương giả chưởng khống cửu thiên, quân lâm thiên hạ, thử hỏi có kẻ nào không thần phục!
“Cái gì?! Mau lui ra khỏi lĩnh vực này!”
Tiên Vương đầu tiên bước vào lĩnh vực hoàn toàn kinh ngạc, y cảm thấy Tiên Lực của mình đang không ngừng mất đi, hơn nữa hành động nặng nề như cõng một ngọn núi lớn, cực kì khó khăn.
Đáng sợ nhất là, y mới vừa dứt lời, một tia sét đã bổ trúng thân thể, mà y không có sức đánh trả chút nào.
Người này bay ra ngoài, cả người đen nhánh, bốc lên mùi khét.
Những Tiên Vương khác thấy vậy thì hoảng hốt, cả đám không ngừng lui lại, ông trời ơi, cái lĩnh vực này như là A Tị Địa Ngục, còn chiến bằng cách nào nữa!
Nhưng tốc độ của bọn họ quá chậm, đôi mắt Diệp Lăng nhanh chóng huyễn hóa, lóe lên Lôi Quang .
“Lôi sát!”
Một cỗ tinh thần lực chui vào đầu những người này, hơn 20 Tiên Vương đang chạy trối chết lập tức ngã xuống đất.
“Đau quá! A a! Cuồng Sư Tiên Vương, cứu mạng, cứu mạng!”
“Nhanh cứu mạng, chúng ta không chịu nổi nữa, nhanh lên!”
Các cường giả điên cuồng gào thét, trong thanh âm ẩn chứa sự sợ hãi.
Thật đáng sợ, một ý niệm diệt cả đám, bây giờ thực lực Diệp Lăng mới là Tiên Vương sơ kỳ, nhưng hắn đã là vương giả tuyệt đối, tồn tại vô địch cùng giai.
“Khốn kiếp! Nhanh dừng tay cho ta!”
Cuồng Sư Tiên Vương rống to, đại chùy hắc sắc đập về phía Diệp Lăng.
Âm thanh đại chùy lao đi rít gào chói tai, làm lỗ tai đau đớn.
Một cỗ lực lượng phóng ra từ đại chùy, tấn công Diệp Lăng.
Diệp Lăng cười lạnh, Diệt Tiên Kiếm nhẹ nhàng vẩy một cái.
Một đạo kiếm quang phóng ra lao về phía đại chùy.
Coong một tiếng, Cuồng Sư Tiên Vương sững sờ, rồi lập tức trắng bệch, gã cảm thấy một lực lượng thuận theo cánh tay mình điên cuồng tiến vào trong cơ thể.
Lực lượng này cuồng bạo va chạm trong cơ thể gã.
“Sao có thể?!”
Cuồng Sư Tiên Vương kinh hãi, gã là một bách chiến cuồng sư, lực lượng mạnh mẽ, cũng là một kẻ nổi bật trong đám cường giả Tiên Vương trung kỳ.
Nhưng Nhân Tộc kia kém mình một cảnh giới, sao có thể áp chế mình đến mức không có chút lực lượng phản kháng nào như vậy!
“Khốn kiếp!”
Cuồng Sư Tiên Vương rống giận, Yêu Khí cuồn cuộn lao ra tràn ngập toàn bộ thiên địa.
Cuồng Sư Tiên Vương gầm lên giận dữ, điên cuồng lao về phía Diệp Lăng, đại chùy hắc sắc phóng to vạn trượng, nện xuống.
Vù vù, âm thanh phá không khủng bố, mang theo lực lượng kinh khủng giáng thẳng xuống Diệp Lăng.
Diệp Lăng lắc đầu cười nhạt, Cuồng Sư Tiên Vương chỉ là một kẻ tầm thường trong đám Tiên Vương trung kỳ, gã không có tư cách kiêu ngạo trước mặt mình.
“Nằm xuống đi!”
Thân ảnh Diệp Lăng khẽ động, hắn trực tiếp xông đến, trong nháy mắt đã tới sát Cuồng Sư Tiên Vương.
Diệt Tiên Kiếm phóng lên, chém mạnh vào chùy đen vạn trượng kia, so với cự chùy hắc sắc, Diệt Tiên Kiếm mỏng manh hơn nhiều, nhưng nó lóe ra kiếm quang rực rỡ.
Ầm một tiếng!
Khí thế của Diệp Lăng phóng ra, góc áo không gió tự bay, hai tay hắn cầm kiếm, không gì cản nổi.
Dưới Diệt Tiên Kiếm, Cuồng Sư Tiên Vương giơ đại chùy chống đỡ, hai chân run rẩy, sắc mặt trắng bệch, sắp đến cực hạn.
Bịch một tiếng, Cuồng Sư Tiên Vương quỳ một chân trên đất, gã sắp không chịu nổi nữa, hai cánh tay đều đang run.
“Hàng, hoặc chết!”
Diệp Lăng rống lên, khí tức càng thêm cuồng mãnh, Cuồng Sư Tiên Vương lại càng không chịu nổi, phun ra một ngụm máu tươi.
Cuồng Sư Tiên Vương không muốn cứ như vậy chết đi, gã muốn sống tiếp, vậy chỉ thể quy thuận người này.
Nếu chết, vậy sẽ chẳng còn gì.
“Cho ngươi 3 giây, chọn đi!”
Diệp Lăng lại gầm lên, hai cánh tay phát lực đè Cuồng Sư Tiên Vương xuống, Cuồng Sư Tiên Vương không nhịn được nữa.
Gã ngã xuống đất, đại chùy văng ra một bên, gã nằm bò trên đất, không có sức nhúc nhích.
“Được! Ta chịu thua! Ta quy hàng!”
Cuồng Sư Tiên Vương nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là gã không cam tâm tình nguyện.
Kẻ có thể trở thành Tiên Vương, có mấy người nguyện ý thần phục người khác chứ, bọn họ đều là những kẻ tâm cao khí ngạo.
Nhưng chúng cường giả Tiên Giới cũng là người, đều muốn tiếp tục sống, không có ngoại lệ!
Diệp Lăng chậm rãi thu kiếm, khí tức trùng thiên, ánh mắt chậm rãi liếc hướng hơn 20 Tiên Vương còn đang giãy giụa trên đất.