Hơn 20 Tiên Vương kia cực kì thống khổ, bị hành hạ như sắp bị mất hồn.
Tinh thần công kích của Diệp Lăng quá mức đáng sợ, linh hồn của bọn họ như đang bị tra tấn, cực kì đau đớn.
Đừng nói là hoàn thủ, hiện nay bọn họ có thể tự bảo vệ mình đã là không tệ, cả người đầm đìa mồ hôi, từ sau khi bọn họ thành Tiên, bọn họ chưa từng đổ nhiều mồ hôi như vậy.
“Xin tha thứ cho chúng ta! Cầu ngươi, tha cho chúng ta đi, chúng ta nguyện ý thần phục.”
Hơn 20 Tiên Vương tranh giành nói, ngay sau đó, công kích trong đầu bọn họ biến mất, so với ban nãy, đúng là thiên đường và địa ngục.
Bọn họ hoàn toàn mệt lả, cố gắng đứng lên, thân thể hơi lay động như sắp ngã.
“Chúng ta nguyện ý thần phục, chúng ta nguyện ý thần phục!”
Không người nào muốn chết, nếu có thì chỉ khi không còn bất kỳ đường sống nào nữa thì mới không thể không giả vờ làm ra dáng vẻ đại nghĩa lẫm nhiên.
Nếu có thể sống, không có bất cứ người nào nguyện ý chết, chỉ cần có một chút hy vọng, không thấy rất nhiều người vì vậy mà liều mạng sao.
Cho nên những Tiên Vương kia và Cuồng Sư Tiên Vương đầu hàng là điều rất bình thường, bọn họ không giống Diệp Lăng, Diệp Lăng từng là Tiên Đế, Cửu Kiếp Tiên Đế, tồn tại cao nhất trong thiên địa.
Nếu bảo hắn thần phục người khác, đó chính là sự đả kích với lòng tự trọng và thân tâm, hắn không thể chịu đựng được.
“Giao Càn Khôn Hoàn ra đây.”
Diệp Lăng đưa tay ra, Cuồng Sư Tiên Vương mới vừa bò dậy vội vã lấy ra một cái vòng từ trong lòng, màu tím đen, phía trên có vô số khắc văn, nhưng không ai nhận ra.
Càn Khôn Hoàn bay vào trong tay Diệp Lăng, hắn nhìn Cuồng Sư Tiên Vương, Cuồng Sư Tiên Vương vội vã xóa bỏ ý thức của mình trên đó.
Lúc này, ở thành trì cách đây nghìn dặm, cái gương treo trước cửa sáng lên, lóe ra hào quang lấp lánh.
Nhưng khi Diệp Lăng đưa ý thức của mình vào trong, cái gương vốn sáng ngời lại trở nên ảm đạm trong nháy mắt.
Diệp Lăng luyện hóa Càn Khôn Hoàn, cảm thấy một cảm giác vô cùng kỳ diệu, Diệp Lăng hít sâu một hơi, khẽ cười.
Trong Càn Khôn Hoàn này là một thế giới, có thể chưa người sống, hơn nữa không gian rất lớn, muốn chứa một lãnh thổ hạ đẳng cũng không có vấn đề gì.
Hơn nữa, Diệp Lăng có thể cảm giác được từng luồng ý thức bám trên Càn Khôn Hoàn này đều mặc cho chính mình khống chế.
Nói cách khác, người đầu hàng Diệp Lăng chỉ cần rót ý thức vào thứ này, cơ bản là có thể đảm bảo sự trung thành, tuy nhiên không thể khống chế sinh tử của bọn họ.
Nhưng nếu Diệp Lăng cưỡng ép gạt bỏ ý thức của bọn họ, như vậy kẻ đó sẽ bị trọng thương.
“Cuồng Sư Tiên Vương, rót ý thức vào Càn Khôn Hoàn đi.”
Diệp Lăng mỉm cười, Cuồng Sư Tiên Vương thở dài một tiếng, đem một phần ý thức của mình phân ra, sau đó rót vào Càn Khôn Hoàn.
Ngay sau đó, Càn Khôn Hoàn toát ra một luồng ánh sáng ảm đạm rồi lại tắt đi, ý thức của Cuồng Sư Tiên Vương đã bị Diệp Lăng khống chế.
Nếu người này có lòng phản loạn, Diệp Lăng sẽ biết.
“Đi thôi, trở về thành.”
Diệp Lăng phóng lên cao, bay về phía thành trì, những Tiên Vương khác cũng theo sát.
Cuồng Sư Tiên Vương lắc đầu, nở nụ cười đắng chát, gã không ngờ được rằng mình ra ngoài đoạt lấy một phen kỳ ngộ, kết quả sự tự do của bản thân cũng không còn.
Nhưng Cuồng Sư Tiên Vương nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, gã rõ ràng thực lực của mình đến đâu, tuyệt đối không thể sống đến cuối.
Đi theo Diệp Lăng thì đúng là có khả năng sống được, đã từng thấy kẻ nào dùng hai kiếm đánh ngã gã chưa?
Trong thành trì cổ xưa có mấy trăm người, đều là một đám không có thực lực sống sót, cần tìm kiếm chỗ tránh nạn.
“Đi mau, Cuồng Sư Tiên Vương triệu kiến mọi người, muốn toàn bộ chúng ta đều tới.”
“Đúng vậy, không biết là có chuyện gì, cứ đi trước đã.”
Mọi người chạy đến một đại điện.
Ở đây có cường giả Đại La, thế nhưng nhiều hơn vẫn là Tiên Vương, trong đó có 2 Tiên Vương trung kỳ, đều là thủ hạ bại tướng của Cuồng Sư Tiên Vương, đã thần phục gã.
“Ngươi biết là chuyện gì không?”
“Không biết, ngươi biết không, Cuồng Sư Tiên Vương rất hiếm khi triệu tập chúng ta như vậy.”
Mọi người đều thảo luận, trong đó có Đại La trung kỳ bị Diệp Lăng bắt đi, thực lực của y gần như là yếu nhất ở đây.
Mấy phút sau, Cuồng Sư Tiên Vương thần sắc vô cùng uy nghiêm xuất hiện.
Cuồng Sư Tiên Vương đi về phía bọn họ, đứng cùng mọi người.
“Cung nghênh Diệp Lăng Tiên Vương!”
Cuồng Sư Tiên Vương chắp tay, tất cả cường giả đều ngẩn ra, chuyện gì vậy, đường đường một Tiên Vương, là chủ nhân một thành, sao lại khách khí như vậy.
Ngay sau đó, Diệp Lăng chậm rãi đi ra khỏi đại điện, mọi người đều sửng sốt.
Tiên Vương sơ kỳ?
Đùa gì thế, một kẻ Tiên Vương sơ kỳ sao có thể cướp đi Càn Khôn Hoàn, trở thành kẻ bọn họ phải thần phục được?
Kẻ kinh hãi nhất phải là kẻ từng bị Diệp Lăng bắt đi.
“Không phải chứ! Hắn thực sự cướp được Càn Khôn Hoàn của Cuồng Sư Tiên Vương ư? Đùa gì thế!”
“Không phải hai ngày trước hắn vẫn là Đại La Kim Tiên ư, sao bây giờ thành Tiên Vương rồi, trời ạ!”
Người này như bị sét đánh, khó tin nhìn tất cả trước mắt.
Nhưng khi nhìn Cuồng Sư Tiên Vương cung kính, những người này mới dần dần tiếp nhận, dù sao bọn họ cũng muốn sống, đi theo ai cũng giống nhau.
“Những thứ khác ta không muốn nói nhiều, điều kiện Cuồng Sư Tiên Vương cho các vị sẽ không thay đổi, nhưng người các ngươi phải thần phục bây giờ là ta.”
“Hơn nữa trong Thất Tinh Cung này không ngừng chém giết, chúng ta phải đoàn kết! Nếu có giao chiến, ta sẽ ra sức bảo vệ an nguy của mọi người!”
Diệp Lăng chậm rãi nói, đối với hắn, tề tụ lòng người là quan trọng nhất, những người này không chỉ hữu dụng ở đây, đến khi ra khỏi Thất Tinh Cung, bọn họ cũng có thể gia nhập Lôi Cung.
“Cẩn tuân pháp lệnh!”
Mọi người nhìn nhau, rồi ôm quyền hô to, điều cuối cùng Diệp Lăng nói khiến bọn họ động tâm.
Dù sao lúc trước Cuồng Sư Tiên Vương chưa hề nói sẽ đảm bảo mạng sống của bọn họ, chỉ cam đoan bọn họ an toàn trong thành mà thôi.
“Đúng rồi, mọi người phải chú ý 3 kẻ giúp ta, một Kim Mao Hống, một Hỗn Độn Thánh Thú, một Hắc Long.”
“Thấy bọn họ thì hãy báo ta ở chỗ này chờ!”
Diệp Lăng lại nói, hiện nay an nguy của ba yêu thú mới là trọng yếu nhất.