Lúc này, toàn bộ Thất Tinh Cung trăm hoa đua nở, mười vạn người đều phát hiện các lãnh thổ Càn Khôn Hoàn.
Cho nên bọn họ cũng xây dựng cơ sở tạm thời, trong lúc nhất thời, Thất Tinh Cung bình tĩnh lại.
Nhưng trong đám cường giả vẫn có không ít kẻ không cam tâm, muốn bọn họ an ổn đàng hoàng gần như là điều không thể, vì vậy bọn họ nhắm đến những Thành Chủ hơi yếu một chút.
Giống như Diệp Lăng, hắn chỉ là Tiên Vương sơ kỳ, vậy nên trở thành mục tiêu của không ít cường giả. Một Tiên Vương sơ kỳ sao lại có tư cách ngồi ở vị trí này, nhanh cút xuống, thần phục ta đi.
Vì vậy trong ba ngày, Diệp Lăng đã làm thịt ba cường giả Tiên Vương trung kỳ, uy danh truyền xa, tối thiểu là đã chấn nhiếp được đám đạo chích.
Nhưng tất cả mọi người trong thành vẫn sẽ không thể tránh khỏi giao chiến và tử vong trong tương lai.
Dù sao bọn họ không thể mãi canh giữ ở đây, tới nơi này chỉ vì kỳ ngộ, bọn họ phải đi đến bảy ngọn núi hư vô phiêu miểu kia.
Một khi gặp nhau thì sẽ có giao chiến, Diệp Lăng không ra tay trước, chỉ có hoàn thủ.
Hai ngày sau, Cuồng Sư Tiên Vương vội vã chạy tới trong đại điện, thần sắc ngưng trọng.
“Cung Chủ, ngoài thành có một gã cường giả Tiên Vương hậu kỳ đến kêu gào, muốn ngươi ra ngoài chịu chết, chửi rất khó nghe!”
Cuồng Sư Tiên Vương cắn răng căm giận, Diệp Lăng lắc đầu, đứng dậy, mỉm cười: “Không sao cả, đi làm thịt hắn thôi, cấp bách làm gì?”
“Ồ đúng, ba yêu thú ngươi muốn mọi người tìm đã có tung tích, bọn họ từng xuất hiện ngoài vạn dặm.”
“Hướng kia đang có rất nhiều người chạy tới, nghe nói là xuất hiện Vạn Yêu Trì!”
Diệp Lăng nghe vậy thì đứng lên, hai tròng mắt óng ánh, tìm được ba yêu thú rồi, tốt quá, nhưng Vạn Yêu Trì là vật gì?
“Vạn Yêu Trì là chí bảo của Yêu Tộc, tỷ như Hóa Long Trì của Long Tộc cũng là một loại Vạn Yêu Trì.”
“Đối với Nhân Tộc thì có lẽ không là gì, nhưng đối với Yêu Tộc mà nói, đó là một mê hoặc không thể ngăn cản, cho nên e là tất cả Yêu Tộc trong Thất Tinh Cung đều đến đó rồi.”
Diệp Lăng gật đầu, sắc mặt nghiêm túc, nếu vậy Vạn Yêu Trì nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm, mà thực lực ba yêu thú chỉ mới đến cảnh giới Đại La.
“Ta đi làm thịt tên mù kia, ngươi dẫn người chuẩn bị xuất phát, mục tiêu Vạn Yêu Trì!”
Diệp Lăng đứng dậy, trải qua mấy ngày nay, hắn đã ổn định cảnh giới, sau khi đột phá đến Tiên Vương sơ kỳ, hắn có thực lực áp đảo bất cứ cường giả Tiên Vương hậu kỳ nào.
Hắn có được không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo, vượt cấp giết người đơn giản như uống nước.
Cuồng Sư Tiên Vương nghe vậy thì gật đầu, vô cùng kích động, so với giết người thì gã thích Vạn Yêu Trì hơn.
Đây chính là thứ mọi Yêu Tộc đều mơ ước, gã chỉ chờ Diệp Lăng nói vậy mà thôi.
Ngoài thành, một người cầm trường thương, áo bào trắng phần phật, thần sắc nghiêm nghị, khí tức vô cùng cường đại tràn ra.
Trong thành, mọi người đều lộ vẻ ngưng trọng, cường giả đến khiến bọn họ bị áp lực rất lớn.
Chẳng lẽ, mới mấy ngày lại phải thay đổi thần phục người khác ư, cảm giác như vậy thật khó chịu.
Đúng lúc này, Diệp Lăng cầm kiếm lao đến, chiến ý điên cuồng.
“Người nào dám tới thành trì của ta gây chuyện thị phi!”
Diệp Lăng quát lớn, nhìn cường giả Tiên Vương hậu kỳ, khí tức người này không yếu, nhưng tuyệt đối không phải kẻ mạnh nhất hậu kỳ.
Diệp Lăng dám khẳng định, Tiên Vương trung kỳ của thánh địa có thể làm thịt gã, nội tình bất đồng, thực lực dĩ nhiên cũng bất đồng.
Tiên Vương kia nghe Diệp Lăng nói vậy thì nở nụ cười, chẳng qua lộ vẻ châm chọc, khinh miệt.
“Chà chà, đúng là trong núi không lão hổ, hầu tử xưng đại vương.”
“Một Tiên Vương sơ kỳ nho nhỏ có tư cách gì chiếm giữ một thành, ngoan ngoãn quỳ xuống, giao Càn Khôn Hoàn ra, ta tha cho ngươi một mạng.”
“Nếu còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, đừng trách ta lòng dạ độc ác, kẻ dĩ hạ phạm thượng tuyệt đối phải chết!”
Cường giả kia sắc mặt âm trầm, giọng gã chấn động khiến lỗ tai người trong thành đều tê dại, sắc mặt đại biến.
Diệp Lăng sững sờ, nghi ngờ: “Ngươi nói là ngươi muốn thành trì, cũng muốn Càn Khôn Hoàn ư?”
Cường giả kia gật đầu: “Đương nhiên, thứ Phi Long Tiên Vương ta mong muốn, không có gì không có được.”
“Quỳ xuống lễ bái ta, cung nghênh ta vào thành đi.”
Diệp Lăng lắc đầu: “Không.”
Phi Long Tiên Vương ngẩn người, cường giả trong thành cũng ngẩn ra, chuyện gì vậy, trẻ nhỏ cứng đầu ư?
“Ngươi vừa nói cái gì?”
Phi Long Tiên Vương cười dữ tợn, Diệp Lăng ngoáy lỗ tai, kinh miệt cười.
“Ngươi điếc à? Ta nói rồi, không, không cho, ngươi hiểu chưa?”
Phi Long Tiên Vương lập tức nổi giận, sắc mặt đỏ bừng.
“Khốn kiếp! Bổn Tọa giết ngươi!”
Phi Long Tiên Vương cầm trường thương lao lên, giơ tay bắn một phát.
Boong boong!
Mũi thương xé rách không gian, quỷ dị xuất hiện trước người Diệp Lăng, mũi thương ánh lên huyết quang đỏ thẫm như dính máu.
Diệp Lăng chỉ cười nhạt, giơ tay lên chém một kiếm, kiếm quang đánh bay trường thương.
Phi Long Tiên Vương lập tức sững sờ, lui lại mấy bước, sắc mặt xanh trắng luân phiên.
“Khốn kiếp! Ra là có chút thủ đoạn, bảo sao dám to gan nói chuyện với ta như vậy!”
“Nhưng ngươi cho rằng chỉ có thủ đoạn như vậy mà có thể kiêu ngạo với ta sao?”
“Kẻ thiển cận kia, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, kẻ không biết trời cao đất rộng đều phải chết!”
Ùng ùng!
Khí thế càn quét, toàn bộ thiên không tràn đầy sát cơ khủng bố tuyệt luân.
“Nhất Thương Định Giang Sơn, giết!”
Gã đâm ra một thương, một thương này như muốn đâm chết Diệp Lăng.
Theo đó là lĩnh vực của Phi Long Tiên Vương, bá đạo không gì sánh được, phi thẳng đến hung hăng đè xuống Diệp Lăng.
Không gian quanh Diệp Lăng xuất hiện vết rách, trước mắt, trường thương càng lúc càng nhanh, càng ngày càng sáng.
Trường thương này như thể vô địch thiên hạ.
Đáng tiếc, ở trong mắt Diệp Lăng nó lại có trăm ngàn nhược điểm!