Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 971 - Chương 972: Thần Phục Hoặc Chết

Chương 972: Thần phục hoặc chết

Khi thương quang đạt tới cực hạn xuất hiện trước mặt Diệp Lăng, đột nhiên, một kiếm quang rực rỡ phóng ra.

“Nhất Kiếm Trảm Tam Sinh!”

Kiếm quang trực tiếp phá hủy thương quang.

“Lôi Vực, hàng lâm!”

Diệp Lăng rống to, trong cơ thể từng luồng lôi đình kéo dài trăm dặm, giờ khắc này, phương viên trăm dặm này đều là lĩnh vực của Diệp Lăng.

Phi Long Tiên Vương còn đang khiếp sợ vì công kích của mình bị Diệp Lăng cản lại, khi cảm giác được sự đáng sợ của lĩnh vực này thì gã lập tức kinh hãi.

“Khốn kiếp! Ngươi có lĩnh vực, chẳng lẽ ta lại không có?”

Tiếng nổ vang giữa thiên địa, một lĩnh vực lan ra.

Lĩnh vực của Phi Long Tiên Vương cũng không kém, dù sao gã chính là cường giả Tiên Vương hậu kỳ, nội tình tích trữ không biết bao nhiêu năm hoàn toàn bạo phát.

Hai lĩnh vực giao phong, không ngừng oanh kích, bắn ra tia lửa, nhưng Lôi Vực lại mờ hồ chiếm thượng phong.

Thần thông của Lôi Đế sao có thể tầm thường, e là dù lấy Diệt Cực Kim Thân đón đỡ thì cũng phải chịu thiệt.

Diệp Lăng và Phi Long Tiên Vương giao chiến, khí tức trên người càng ngày càng cường hoành, các cường giả trong thành cảm nhận được hai cỗ lực lượng giao phong thì đều kinh hồn táng đảm.

Diệp Lăng quá mạnh mẽ, dùng tu vi Tiên Vương sơ kỳ đối chiến với Phi Long Tiên Vương, hơn nữa có vẻ hắn còn đang chiếm thượng phong.

“Không được! Nếu tiếp tục, lĩnh vực của ta sẽ bị ăn mòn phá vỡ!”

Phi Long Tiên Vương có chút lo lắng, trong mắt hiện vẻ chấn động, rốt cục gã đã hiểu người thanh niên này dùng cái gì để yên vị ở đây.

“Tiên Vương lĩnh vực, mở!”

“Vô biên Quốc Độ, hàng lâm!”

Phi Long Tiên Vương rống lên, một chút máu tươi bay ra từ đầu lưỡi gã, bay đến trong không trung.

Máu tươi nổ tung thành vô số giọt máu bay đến giữa thiên địa.

Ngay sau đó, toàn bộ lĩnh vực của Phi Long Tiên Vương như ăn thuốc kích thích, điên cuồng phản kích!

“Hừ! Tiểu tử, dù ngươi có chút thủ đoạn nhưng cảnh giới chênh lệch cũng không thể bù đắp được đâu!”

Phi Long Tiên Vương cười dữ tợn, so đấu lĩnh vực rất quan trọng, nếu người nào thất bại, muốn lật ngược thế cờ thì cũng không quá dễ dàng.

Đáng tiếc, thấy gã phản kích, Diệp Lăng chỉ mỉm cười.

“Lĩnh vực của ngươi còn quá yếu!”

Diệp Lăng đột nhiên chấn động, trong nháy mắt, một luồng khí tức uy chấn thiên địa sinh ra từ trong thân thể hắn!

Giờ khắc này, Diệp Lăng như chúa tể chưởng khống thiên hạ, ngạo thị chúng sinh, ánh mắt hờ hững vô tình.

Hắn như không còn là người nữa, mà là vương giả cao cao tại thượng, nhất ngôn nhất ngữ định sinh chết!

Phi Long Tiên Vương có ảo giác, người thanh niên trước mắt này dường như là Đế Quân chưởng khống Lôi Kiếp!

“Không! Sao có thể, sao ngươi lại có song trọng lĩnh vực!”

Phi Long Tiên Vương lập tức kinh hô, Diệp Lăng nở nụ cười, lắc đầu.

“Tên ngốc chưa từng trải đời kia, lĩnh vực đầu tiên là thần thông!”

Dứt lời, Diệp Lăng gầm lên một tiếng, trong nháy mắt, tiếng răng rắc vang lên không ngừng, lĩnh vực của Phi Long Tiên Vương hoàn toàn vỡ nát!

Diệp Lăng lướt đến trong không trung, tay cầm trường kiếm, kiếm quang không gì cản nổi.

“Lôi sát!”

Một lực lượng vô hình đánh thẳng vào đầu Phi Long Tiên Vương, Phi Long Tiên Vương ngẩn người sững sờ, trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt.

“Khốn kiếp! Đây là công kích gì, cút ngay cho ta, đầu của ta!”

Phi Long Tiên Vương ôm đầu gào thét kịch liệt, hai mươi mấy Tiên Vương từng nếm thử chiêu này đều sắc mặt trắng bệch.

Nghĩ lại cảm giác lúc trước, bọn họ bắt đầu thương cảm cho Phi Long Tiên Vương, bọn họ biết rõ chiêu này đáng sợ thế nào!

Nhưng dù sao Phi Long Tiên Vương vẫn là Tiên Vương hậu kỳ, chỉ một lát sau đã hoàn toàn phá hủy công kích.

Nhưng khi gã vừa thanh tỉnh, gã lại thấy có mũi tên tản ra sát cơ nồng nặc nhanh chóng lao về phía gã.

“Tinh Huyết Diệt Ma, Nhất Tiễn Tam Thiên, giết!”

Diệp Lăng ung dung cầm huyết cung, một mũi tên mang theo huyết quang sắc bén rít gào lướt về phía Phi Long Tiên Vương.

Mũi tên tản ra hàn quang, sắc bén như sắp xé rách thiên địa.

Phi Long Tiên Vương trừng mắt, nỗ lực nâng hai tay lên, gã cắn răng nâng trường thương.

Coong!

Mũi tên đâm trúng mũi thương, tia lửa lóe lên, sắc mặt Phi Long Tiên Vương lập tức đại biến.

Một lực lượng cường hãn theo thân thương lao thẳng vào cơ thể gã, chấn động tinh thần và cả lục phủ ngũ tạng của gã.

“Sao có thể?!”

Phi Long Tiên Vương tuyệt vọng, hôm nay gã đã bị Diệp Lăng đả kích liên tiếp.

Chỉ một mũi tên thôi mà đã ép cho gã không ngừng lui lại, nó kinh khủng đến vậy sao?

Diệp Lăng thì lại lộ vẻ ngưng trọng, xem ra Tiên Vương hậu kỳ không dễ giết, hắn liên tiếp dùng rất nhiều thủ đoạn mới gần đánh bại được gã.

“Thần phục, hoặc chết!”

Ánh mắt Diệp Lăng đạm mạc, trong đó ẩn chứa cả hung quang.

Bạch!

Diệt Tiên Kiếm chỉ lên trời, một luồng kiếm quang lôi kéo thiên lôi chập chờn trong trời đất, như một Ác Long đang điên cuồng uốn lượng.

Phi Long Tiên Vương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

Gã đã đánh nát mũi tên kia, dù gã đã bỏ ra cái giá không nhỏ.

Giữa không trung, Diệp Lăng uy phong lẫm lẫm giống như thần lonh, chờ đợi Phi Long Tiên Vương đáp lời.

“Thần phục ư?”

“Thần phục con mẹ ngươi!”

“Nhất Thương Diệt Thiên Địa, giết!”

Phi Long Tiên Vương rống giận, sắc mặt đỏ rực, trường thương sừng sững giữa thiên địa, sau đó ngưng tụ thành thương ảnh dài trăm trượng!

Bình Luận (0)
Comment