Giờ khắc này, thiên địa vắng vẻ, trên Phá Quân sơn chỉ còn lại Tiểu Hắc vẫn đang tiếp tục luyện hóa Tinh Thần chi tâm.
Diệp Lăng quỳ một chân trên đất, miệng đầy máu tươi, hắn cười trong câm lặng, nụ cười rợn cả tóc gáy, khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hắn.
Đối diện, Huyết Hải Tử hít sâu một hơi, cố gắng làm mình tỉnh táo, nhưng khi nhìn thấy dáng dấp Diệp Lăng, gã vẫn không nhịn được mà rùng mình một cái.
Thật đáng sợ, Huyết Hải Tử vốn cho rằng mình đã đủ điên cuồng, nhưng khi nhìn Diệp Lăng, hắn chiến đấu hoàn toàn liều mạng.
Tên khốn kiếp này không muốn sống nữa sao?
Nếu không, vì sao hắn lại không để ý đến sự sống chết của mình, chẳng lẽ thực sự chỉ vì tình huynh đệ chó má kia sao?
Máu chảy ra từ miệng Diệp Lăng rơi xuống đất, Diệp Lăng cười to, tiếng cười càng lúc càng vang, sắc mặt hắn ngày càng dữ tợn.
“Ha ha ha!”
“Huyết Hải Tử! Tới đây, chiến tiếp nào!”
Diệp Lăng đứng dậy, tròng mắt đỏ lên, Huyết Hải Tử không phải vô địch, gã là cường giả Tiên Tôn, gã rất mạnh, nhưng đừng quên, gã bị thương rất nghiêm trọng.
Nếu như là một Tiên Tôn hoàn toàn khỏe mạnh, e rằng Diệp Lăng không thể địch lại, nhưng một Tiên Tôn tàn phế thì Diệp Lăng dám giết, còn dám liều mạng!
“Ngươi là thằng điên!”
Huyết Hải Tử cảm giác trái tim mình đang đập kịch liệt, rõ ràng mình là đệ tử của Huyết Ma Lão Tổ!
Nhưng có ai có thể nói cho gã biết vì sao người đối diện này còn có sát khí mạnh mẽ hơn gã không, thoạt nhìn hắn đáng sợ hơn, khiến người ta phải kinh hãi run sợ!
“Điên? Ha ha! Người điên cũng tốt, Thánh Nhân cũng được, giữa thiên địa này, kẻ có thể sống sót thì chính là người điên!”
“Huyết Hải Tử! Tới đây! Chiến nào!”
Diệp Lăng gầm lên, thân ảnh cuồng mãnh xông ra, hắn muốn chiến, nhưng Huyết Hải Tử không muốn, gã muốn cướp đi Tinh Thần chi tâm!
Mục đích của gã chỉ có vậy, nhưng hiện nay, nếu gã dám phân thần, sợ rằng Diệp Lăng toàn lực bạo phát sẽ có thể làm thịt gã!
“Khốn kiếp! Ngươi không cần mạng nữa sao, được, Bổn Tọa chơi với ngươi! Nhưng cái mạng ngươi không đủ để chơi đâu!”
“Mặc dù ta không lấy được Tinh Thần chi tâm, nhưng ngươi cũng đừng hòng có được, ngươi muốn chết, vậy Bổn Tọa ta thành toàn ngươi!”
Huyết Ma tử cũng phóng lên, gã không cần Tinh Thần chi tâm nữa, gã muốn làm thịt tên khốn kiếp kia.
Nếu nhanh chóng giết hắn, biết đâu có thể cản lại Hắc Long trước khi y luyện hóa xong Tinh Thần chi tâm?
Giờ khắc này, hai cường giả ôm tinh thần liều mạng lao vào chém giết nhau!
“Huyết Ma thiên địa, mẫn diệt!”
Ùng ùng, một kiếm của Diệp Lăng chém tới trước mặt Huyết Hải Tử, gã xảo diệu tránh thoát, thân thể chấn động, thiên địa mất đi tất cả ánh sáng.
Biển máu tràn ngập toàn bộ ngọn núi, bao vây Diệp Lăng trong đó.
Biển máu như sôi trào lên, tản ra nhiệt độ cao ăn mòn, muốn hóa Diệp Lăng thành huyết thủy!
Trong đôi mắt Diệp Lăng càng thêm tàn bạo, hắn cười lớn, đánh một chưởng, một bàn tay khổng lồ xuất hiện trong không trung.
“Huyết Hải Tử! Lão tử cho ngươi luyện hóa! Nhưng ngươi cũng phải đứng đó nhận một chưởng của lão tử!”
Diệp Lăng cười, Huyết Hải Tử đang thi triển thần thông, phải đứng yên thi pháp, vậy sẽ phải nhận lấy một chưởng của hắn!
Còn biển máu, Diệp Lăng đang phát huy toàn bộ thực lực đến cực hạn, Diệt Cực Kim Thân, Long Phượng bảo thể, cộng thêm Cửu U Đế Công đang điên cuồng luyện hóa biển máu.
Tam đại thần thông hộ thể, Diệp Lăng sợ cái gì!
“Chưởng Trung Tiên Quốc, Diệt Ma!”
Ầm ầm, cự chưởng xuất hiện giữa giữa không trung, trong lòng bàn tay là một thế giới! Tiên Khí dồi dào, thần quang lấp lánh, phát ra lực thôn phệ.
“Chưởng Trung Tiên Quốc, tiêu diệt!”
Diệp Lăng gầm lên, Chưởng Trung Tiên Quốc giáng xuống Huyết Hải Tử, chưởng phong mạnh mẽ càn quét cả ngọn núi, trông nó như vừa bị cạo sạch.
Đứng dưới chưởng ấn, Huyết Hải Tử kinh hãi, gã cảm nhận được sát cơ vô cùng kinh khủng từ chưởng ấn.
“Không!”
Huyết Hải Tử triệt bỏ biển máu, xoay người chạy trốn, nhưng tiếng cười lớn của Diệp Lăng làm gã hiểu ra, Diệp Lăng muốn giết gã!
Viu!
Lực thôn phệ bao phủ Huyết Hải Tử, lực hấp dẫn kéo hắn vào không trung.
“Cút ngay! Cút ngay!”
Huyết Hải Tử rống giận, muốn giãy dụa khỏi sự ràng buộc của Chưởng Trung Tiên Quốc, nhưng lực lượng quá mức cường đại, hơn nữa cung điện lầu các trong lòng bàn tay lóe ra thần quang rực rỡ cũng tăng cường lực hấp dẫn.
Rầm rầm, Huyết Hải Tử bị kéo vào trong lòng bàn tay, ngay sau đó, lôi đình lóe lên, lực xoắn bạo phát!
Răng rắc!
Từng tiếng tru bi thảm vang lên, máu tươi văng tung tóe làm cho đỉnh núi này tràn đầy khí tức tử vong.
Cách đó không xa, cường giả nửa bước Tiên Tôn không còn sức tái chiến và Tôn Tiểu Yêu chấn động nhìn một màn này.
Huyết Hải Tử bị trọng thương, nhưng gã là một Tiên Tôn!
Diệp Lăng chỉ là Tiên Vương trung kỳ, hai người chênh lệch lớn như thế, mà hiện nay Diệp Lăng lại đánh Huyết Hải Tử thành dáng dấp như vậy.
Nhìn Diệp Lăng miệng đầy máu cười dữ tợn, hai người đều sợ run lên.
Đặc biệt Tôn Tiểu Yêu, hắn y phát hiện lúc này Diệp Lăng rất giống đại vương nhà y!
“Đúng vậy! Giống như hắn nói, ta quả thật chỉ là một con khỉ!”
Tôn Tiểu Yêu như bị sét đánh, cười cay đắng, chẳng trách hắn nói mình là một con khỉ, so với hắn và Đại Thánh, khí thế của y không đủ.
Ở đỉnh núi, Tiểu Hắc đang luyện hóa Tinh Thần chi tâm, hai mắt nhòe lệ.
Diệp Lăng điên rồi, đây là lần thứ hai Tiểu Hắc nhìn thấy Diệp Lăng đáng sợ điên cuồng tức giận như vậy.
Lần đầu tiên là bởi vì Trầm Nguyệt Tâm bị bắt đến Võ Giới, mà lần thứ hai là bởi vì y!
“Khốn kiếp!!”
Tiểu Hắc muốn khóc, nhưng y biết hiện tại việc quan trọng nhất là luyện hóa Tinh Thần chi tâm!
Trong chiến trường, Chưởng Trung Tiên Quốc cuối cùng cũng bị Huyết Hải Tử xé rách hoàn toàn, biến mất giữa thiên địa.
Huyết Hải Tử rơi xuống, dáng vẻ cả người tàn phá, vết máu loang lổ!
Hai mắt gã tràn đầy vẻ băng lãnh cùng với sát cơ điên cuồng nồng nặc đến cực hạn!
“Ngươi chết đi!”
Huyết Hải Tử gầm lên, thân thể bạo phát, hồng quang xán lạn, quỷ dị vô biên!