Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 166 - Chương 166. Muốn Đi Cùng Nhau

Chương 166. Muốn đi cùng nhau Chương 166. Muốn đi cùng nhau

Chương 166: Muốn đi cùng nhau

Vân Mạt nhìn mọi người bên trong phi hành khí, ngắn gọn phân tích tình thế, “Từ trước mắt tới xem, chúng ta là mục tiêu của đối phương. Đối phương đã bày sẵn bẫy rập tại khu vực này để chờ chúng ta tới, không đạt được mục đích sẽ không để cho chúng ta rời đi.”

Triệu Diệu đi theo gật đầu, “Đúng là như vậy.”

“Nhưng bọn chúng không biết, chúng ta đã biết âm mưu của bọn chúng, cho nên, đây là ưu thế của chúng ta.”, Vân Mạt tiếp tục nói.

“Đúng vậy, hơn nữa bọn họ cũng không biết, quân đội cũng đang trên đường đến đây.”, Lưu Dược nói tiếp.

“Cho nên ý của ngươi là?”

Diệc Lương ngồi ở phía sau bàn, thưởng thức quân đao ở trong tay, giương mắt hỏi.

“Mọi người đều đã mệt mỏi, ta kiến nghị trước tiên nghỉ ngơi một giờ, không sai biệt lắm quân đội cũng sắp tới rồi, đến lúc đó, sau khi hội hợp lại xuất kích”.

Lời Vân Mạt nói ra, mọi người đều tán đồng không ít.

Mọi người ở ghế dựa của phi hành khí nằm ngang dọc tứ tung, mỗi người một góc.

Từ lúc đi vào khu vực này, thời thời khắc khắc bọn họ đều phải bảo trì tinh thần ở trạng thái căng chặt, hơn nữa thời gian đi ra ngoài tra xét cũng không ít, hiện tại đã có chút mệt mỏi.

Vân Mạt nâng cổ tay nhìn thời gian, từ lần cuối Hoắc Xuyên trả lời đến bây giờ, đã sắp qua một ngày, không thể tiếp tục chờ nữa.

Nàng quay đầu lại, nhìn mọi người đang ở trong trạng thái mệt mỏi, lặng lẽ đứng lên, lúc đi qua loạt ghế dựa cuối cùng, góc áo bị Lưu Dược kéo lại.

Vân Mạt quay đầu lại nhìn hắn, Lưu Dược nằm nghiêng ở nơi đó, trong ánh mắt chớp động quang mang “Ngươi biết ta cũng biết”.

“Ngươi muốn làm gì?” Lưu Dược nhẹ giọng hỏi.

“Không làm gì cả, cần phải giải quyết nhu cầu sinh lý”, Mặt Vân Mạt vô biểu tình.

“Phải không?”

Lưu Dược ở trên ghế ngồi thẳng dậy, đôi tay xoa ngực, chân trái duỗi ra, chắn đường đi, “Ta không có khả năng để ngươi đi một mình!”

“Sao lại thế này?”

Giọng nói của Lưu Dược không hề nhỏ, nhóm học sinh quân giáo đều là quần thể rất cảnh giác.

Diệc Lương đã đi tới, đôi con ngươi lạnh lẽo kia nhìn thẳng tắp, chằm chằm vào Vân Mạt.

Triệu Diệu cùng Quách Bạch cũng xúm lại đây, “Như thế nào? Tiểu học muội muốn một mình trở thành anh hùng sao?”

Vân Mạt có chút xấu hổ, sờ sờ mũi, cười gượng hai tiếng, “Không có, không có, ta thật sự là đi nhà WC!”

“Phải không? Vậy cùng nhau đi?” Lưu Dược ngoài cười nhưng trong không cười nhìn nàng.

Vân Mạt đành phải ngồi xuống, thở dài, “sự tình của Hoắc Xuyên không kéo dài được, cần phải lập tức xuất phát đi tìm hắn.”

“Đây không phải lý do để chính ngươi đi ra ngoài một mình.”, Triệu Diệu cũng nhìn từ trên xuống dưới đánh giá nàng, duy trì tư thế theo kiểu nếu mà nàng không nói ra được một lý do hợp lý liền sẽ không để yên.

Vân Mạt móc bùa chú ở trong túi ra, “Ta chỉ là đi ra ngoài thăm dò tình huống trước, hơn nữa ta có đồ vật có thể có tác dụng, cho nên, để ta đi thực sự thích hợp nhất.”

Diệc Lương nhếch nhếch khóe miệng, nhìn miếng bùa chú hình tam giác kia, hiển nhiên là không tin, “Chỉ bằng cái này sao?”

Không ai xem trọng lá bùa của nàng, bao gồm cả Lưu Dược trong đó.

Miệng của hắn bẹp bẹp, thuận tay cầm lấy một tờ, trang giấy này thật ra rất quý đấy, giá 800 tinh tệ một cái chứ có ít đâu.

“Nếu như vậy, ta đây lấy một cái rồi đi”.

Diệc Lương ghét bỏ lấy một tấm bùa trừ tà trong tay nàng, trực tiếp ném vào trong túi, quân đao cắm vào trong ống quần, thuận tay kiểm tra súng ống.

Hắn hiển nhiên là coi lá bùa như một loại nghi thức hành động mà thôi, căn bản không cảm thấy sẽ có tác dụng gì.

“Ta cũng đi”, Triệu Diệu cũng làm theo như vậy, “sức chiến đấu của ta so ra cũng đánh lại được vài tiểu học muội đi.”

“Chúng ta đều cùng đi……”

Lưu Dược đem một vòng kim cương phù trên tay của nàng cởi xuống, phát cho mỗi người một cái.

Ngay cả lá bùa nàng làm cho Tần Mộc để tránh kiếp nạn đào hoa, cũng bị Quách Bạch cầm mất……

Vân Mạt:……Giấy Lạc Dương rất đắt nha các thiếu niên! Có người trả tiền sao?

“Được rồi đi thôi, quẻ kia của ngươi không phải là lợi hướng Tây Nam sao? Địa phương mà bọn Cố Tử rơi xuống, chính là hướng Tây Nam”, Triệu Diệu vác súng đi nhanh về phía trước.

Khóe miệng của Vân Mạt run run, vành mắt có chút đỏ.

“Đi!”

……

Mục tiêu của bọn họ là địa cung, nơi có vật chứa bên trong đựng đầy chất lỏng màu xanh lam cùng với trùng thể đen nhánh du tẩu trên vách tường.

Có mấy vật chứa rõ ràng là cơ thể của con người, nhưng đã không còn hô hấp.

“Không có cơ thể mẹ ở bên này, chỉ có thể thông qua thuật phân thân, hy vọng lần này số liệu thực nghiệm có thể đẹp hơn một ít”, Địch Địch Úy nói.

Nàng mặc bộ quần áo blouse trắng, trông cực kỳ giống một tác giả nghiên cứu khoa học dịu dàng, chẳng qua khi cái nhíp kẹp mở thân thể người một cách vô tình để gắp trùng, đáy mắt lạnh băng đã bại lộ cảm xúc thật của nàng.

“Đây đã là đời thứ mấy rồi?” Giả An Lâm có chút không kiên nhẫn, “khống chế con rối càng ngày càng khó, lúc trước trùng não có thể sống được ba ngày, lần này có thể sống được một tuần không?”

“Không lạc quan lắm! Bất quá, lần này có một số phân thân phẩm chất tốt ở bên trong, có mấy tên có năng lực gần bằng chúng ta, khả năng ăn mòn tinh thần rất mạnh, cũng không biết sẽ kiên trì được bao lâu.”

Vừa nói chuyện, Địch Địch Úy vừa nhìn quang bình, sắc mặt lạnh xuống, “Vừa rồi đã chết bốn tên! Bốn tên có số liệu tốt nhất kia!”

“Hừ!” Giả An Lâm đứng lên, tính tình có chút táo bạo, “nguyên nhân là gì?”

“Không xác định. Nhưng không có cơ thể mẹ, bản thân chúng ta liền không thể sinh sản, không có biện pháp khắc phục được khuyết tật gien!”

Giả An Lâm nắm tóc, bỗng nhiên có chút bực bội, quân ủng trên mặt đất phát ra âm thanh lẹp xẹp.

Hắn đi về hướng ngược lại, một bên điều ra thiết bị theo dõi, điều chỉnh góc độ một chút, trên một vài vách đá bên ngoài căn cứ, xuất hiện nòng súng đen nhánh.

Hắn có thân phận lính đánh thuê, nếu không phải lúc này thần thái dữ tợn, thì lẫn ở trong đám đông tuyệt đối thuộc về dạng người hàm hậu, thành thật có thừa, rất dễ dàng bị xem nhẹ, không gây chú ý.

“Như thế nào?” Địch Địch Úy nghiêng đầu nhìn hắn.

“Không có việc gì”, cảm xúc của Giả An Lâm tựa hồ theo hành động vừa rồi an ổn xuống dưới.

“Lão tam quá cẩn thận, ở mỗi địa phương đều phải bỏ ra một số tiền lớn để xây dựng, nhưng không dùng được bao lâu lại muốn đổi. Đáng tiếc chính là, tâm huyết của hắn chưa bao giờ có đất để dụng võ.”

“Cẩn thận một chút không sai, nếu không nhờ có hắn, ngươi mỗi lần sao có thể toàn thân mà rút lui?”

Địch Địch Úy ngồi xuống, tiếp tục xem số liệu, “Đừng thiếu cảnh giác, chính đám sinh mệnh cấp thấp này đã chặn đường đi của chúng ta mất mấy trăm năm qua! Chờ đến khi tộc nhân của chúng ta lại đến được đây, đó sẽ chính là ngày bọn họ nói lời vĩnh biệt cái thế giới mỹ lệ này!”

Giả An Lâm “Sách” một tiếng, “Ngươi nghĩ rất là hay, nhưng hiện tại chúng ta không khác gì bọn chuột trốn dưới cống ngầm.”

“Cũng bởi vì, chân chính dung hợp được chỉ có năm người chúng ta, mà đó là nhờ cấp bậc tinh thần lực của con rối quá yếu ớt, hoặc là dùng xác chết vừa mới chết không bao lâu. Không giống như thằng oắt kia, kịch liệt chống cự được lâu như vậy, thật không dễ dàng.”

Địch Địch Úy cười lạnh băng, lại không lo lắng, “Cho nên đi bộ bằng hai chân thì quá lâu…… Về lâu về dài xem ra, chúng ta phải tìm một điểm chuyển tiếp để thông đường”.

“Thân phận của lão tam cùng vị kia, che giấu không tồi, giờ chỉ xem lực ảnh hưởng cùng thủ đoạn của bọn họ”, Địch Địch Úy trầm tư.

“Sự tình của Bạch Thảo Khô không thể kéo dài, đã chuẩn bị sân khấu tốt như vậy, đáng tiếc không gọi được nữ sinh kia tới!” Giả An Lâm nhớ tới cái này, liền có chút bực bội.

Địch Địch Úy đỡ kính ở trên mũi một chút, “Có thể lừa gạt tự nhiên là tốt nhất, người ở trên tay của chúng ta, về sau sẽ có rất nhiều cơ hội.”

Nàng lại liếc mắt nhìn về phía Hoắc Xuyên ở góc tường bên kia, mặt không biểu tình nói, “Người này rất giống với cái người lúc trước kia, thí nghiệm phẩm thành công nhất của chúng ta.”

“Hừ!”

Giả An Lâm vẫn là có chút không được sảng khoái, hắn thong dong xách ra một con trùng thể, giơ lên bên miệng Hoắc Xuyên, mạnh mẽ bẻ miệng của hắn ra, một cỗ tanh hôi chui sâu vào ở trong bụng cuồn cuộn.

Bình Luận (0)
Comment