Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 221 - Chương 221. Xa Xôi Không Thể Với Tới Một Vạn Tinh Tệ

Chương 221. Xa xôi không thể với tới một vạn tinh tệ Chương 221. Xa xôi không thể với tới một vạn tinh tệ

Tuy rằng chạy và trượt trong môi trường ảo, nhưng Vân Mạt cũng phải làm ra động tác tương tự ở trong khoang mô phỏng.

Đối với người có thể chất cấp B+, chạy năm phút cường độ cao là vừa đủ!

“Tái kiến!”

Vân Mạt nói nhỏ một tiếng, giơ súng ngắm lên......

Đây là một mảnh đất rộng rãi, đặc biệt thích hợp cho công kích tầm xa.

Nhưng thực hiển nhiên, trình độ bắn tỉa của phía đối diện không cao, hơn nữa Vân Mạt từ lúc bắt đầu toàn né tránh, hai bên dựa vào cận chiến mà triền đấu.

Tuy nhiên, chờ đến khi Vân Mạt cầm súng ngắm lên, tình thế lại hoàn toàn trái ngược.

Cơ giáp Minh Hà thấy được động tác của nàng, cười trào phúng, bắt đầu dời đi.

“Bùm!”

Nhưng chỉ một phát như vậy, không có động tác dư thừa, sau lưng Ngạo Đấu Lăng Thiên liền bị xuyên một cái lỗ lớn.

Khi hắn ngã xuống, đến chết vẫn không rõ chuyện gì đã phát sinh?

“Thiếu Chủ VS Ngạo Đấu Lăng Thiên, Thiếu Chủ thắng!”

Âm thanh thông báo của máy móc vang lên.

Ngạo Đấu Lăng Thiên quỳ rạp trên mặt đất, hắn có hơi chút hoài nghi cuộc đời.

Một phát!

Nếu trước đó nàng không làm những hành động vô dụng kia thì chính là nháy mắt hạ gục đi?

Cơ giáp trinh sát nháy mắt hạ gục!

Cơ giáp trinh sát nháy mắt hạ gục cơ giáp cận chiến!

Chung quanh ồ lên, không có người nguyện ý tin tưởng.

Vị quần chúng muốn phát sóng trực tiếp ăn phân kia, che lại nick name nhanh chóng thối lui, ngay cả cái bóng cũng không tìm thấy.

Vân Mạt nghiêng đầu nhìn nhìn bả vai của chính mình, cảm giác có chút khó chịu, cũng có chút đau lòng.

Cơ giáp trinh sát thật sự yếu đuối, lực công kích của súng ngắm rất cường hãn, nhưng đồng thời cũng mang theo sức giật mãnh liệt, làm trầy cả bả vai kim loại, nếu tiếp tục làm thêm vài lần nữa, chỉ sợ cũng phải đi đổi cánh tay.

Khoang điều khiển của Ngạo Đấu Lăng Thiên bị xuyên thủng một vết to bằng miệng chén, hắn gian nan từ trên mặt đất bò lên, đầy mặt phẫn nộ, “Ngươi có phải vẫn luôn trêu chọc ta đúng không? Ngươi làm như vậy có ý tứ sao?!”

Vân Mạt nghiêng đầu, lắc lắc ngón trỏ cơ giáp, “Ta chỉ là muốn nói cho ngươi, ta không đánh thưởng là có lý do.”

Ngạo Đấu Lăng Thiên:……Con bà nó, chỉ vì mấy đồng đánh thưởng, mà lật tới lật lui, ngược hắn một thời gian dài như vậy, nội tâm của nữ nhân còn có thể nhỏ hơn được nữa không?

“Người trẻ tuổi, ngươi không cần tức giận lớn như vậy.”

Ngạo Đấu Lăng Thiên:……bộ ngươi già sao?

Vân Mạt chà xát tay, “Mặt khác, cảm tạ ngươi đã giúp ta tìm được một việc thú vị như vậy.”

Trận đối chiến này, rốt cuộc làm Vân Mạt phát hiện ra, lôi đài chiến là nơi tuyệt vời để kiếm tiền và tích phân.

Nhân dân tinh tế hóa ra kiếm tiền dễ dàng như vậy sao?

Liền như trận này, là đối phương khởi xướng, nàng đánh thắng đối phương, đối diện thua trận mất 20 tinh tệ, trong đó 10 tinh tệ trả cho quảng trường cơ giáp, 10 tinh tệ trả cho người thắng.

Nếu đánh liên tục mười tràng, mỗi tràng tăng gấp đôi, đó chính là hơn một vạn tinh tệ!

Càng chưa cần nói đến tiền đánh thưởng trong trận chiến đều sẽ thuộc về người thắng cuộc.

Hai mắt Vân Mạt tỏa sáng, đánh cuộc + tiền = chân ái của nàng!

Trận đầu thắng, Tinh Võng trừ 10 khối, nàng được 30 khối.

Nếu trận thứ hai tiếp tục thắng, gấp đôi chính là 60, lấy loại này suy ra…….

Nàng cảm thấy, chính mình có lẽ có thể khiêu chiến một chút với vận mệnh thiếu tiền của mình.

Ngạo Đấu Lăng Thiên phẫn hận bất bình ngồi ở tại chỗ, bình tĩnh nhìn nàng.

Vân Mạt thọc thọc hắn, “Ê, làm cách nào để mở lôi đài?”

Ngạo Đấu Lăng Thiên quay đầu không nghĩ phản ứng nàng.

“Em gái, để ta dạy cho ngươi!”

Một người xem nhiệt tình từ phía dưới nhảy lên.

Tin tức Vân Mạt mở lôi đài vừa ra, mười tràng liền nhanh chóng chiếm đầy chỗ.

Người không tin tà rất nhiều, bọn họ muốn quan sát ở phạm vi gần, xem một cơ giáp trinh sát làm như thế nào mà có thể nghịch chuyển nhân sinh.

Nhưng, Vân Mạt hiển nhiên chính là người được sinh ra để chuyên môn dẫm nát may mắn của bọn họ.

Vân Mạt lôi đài, người thứ nhất khiêu chiến, vẫn là cơ giáp cận chiến của Minh Hà.

“Em gái nhỏ, ta nhường ngươi mấy chiêu”, đối phương hiển nhiên thập phần tự tin.

“Thật sao? Vậy cảm ơn nhé!”

Vân Mạt bê súng ngắm lên, "Bùm!”

Đối phương đã sớm có phòng bị, trốn đến phía sau cục đá.

Nhưng mà, viên đạn kia của Vân Mạt giống mọc ra một đôi mắt, đuổi theo phía sau, đục ra một lỗ trong khoang điều khiển của hắn.

“Nháy mắt hạ gục!”

“Lại là nháy mắt hạ gục!”

“Đây là cái nhãn lực gì?”

“Đoán trước, nàng khẳng định là đã đoán được trước!”

……

Bởi vì bên này chủ yếu là các fans chiếm đa số, sức chiến đấu không mạnh, Vân Mạt đánh liên tục chín tràng, đa số đều là cơ giáp Minh Hà, gặp như vậy, nàng đều quyết đoán hủy khoang điều khiển.

Nếu là cơ giáp loại khác, nàng chắc sẽ đùa với đối phương một chút, sau khi hiểu hết tính năng, sẽ một phát phá hủy khoang điều khiển!

Bên này đánh nhau càng ngày càng hấp dẫn nhiều người xem, bọn họ không nghĩ tới, trong đám người mới lại có thể xuất hiện một tuyển thủ cường hãn như vậy.

Chín trận thi đấu, không một trận thua.

Mắt thấy tràng thứ 10 đã sắp hoàn thành, nàng sắp phải cầm một vạn tinh tệ chạy lấy người.

Lúc này, một đài cơ giáp trọng trang đi lên.

Nằm bất động như mai rùa đen, mặc cho Vân Mạt hao hết đạn dược, cũng không thể lưu lại bất cứ vết thương nào ở trên người hắn.

Vân Mạt nhìn vết trầy trên đầu vai càng ngày càng nhiều, đau lòng cho cơ giáp của chính mình, càng đau lòng tiền của mình hơn.

Xem ra chiến lược trước đó không thể sử dụng tiếp được, Vân Mạt không có nửa điểm chần chờ, vứt bỏ súng ngắm, rút kiếm laser ra, cơ giáp trinh sát mang theo tiếng gió tiến đến gần.

Cơ giáp trọng trang thiên về phòng ngự, phần thân dưới rất ổn định, thấy nàng lại đây, một quyền liền đánh ra ngoài, giữa không trung nở ra từng đóa mây nấm.

Loại tình huống này, hiển nhiên không thể cứng đối cứng, nếu miễn cưỡng gặp phải, sợ là toàn bộ thân thể sẽ giống như con diều bay ra ngoài.

Vân Mạt nghiêng người, cắt ngang, dựa vào sự uyển chuyển nhẹ nhàng cùng tốc độ, đi luớt qua ngay bên cạnh nắm đấm của cơ giáp trọng trang.

Cơ giáp trọng trang không nhịn được tán thưởng một tiếng, người này phiêu phiêu bay bay, xác thật không tìm được tiết tấu của nàng.

Vân Mạt cũng cảm thấy đã cố hết sức, đánh đánh liên tục mấy tràng, thể lực cũng sắp cạn kiệt.

Laser lại không thể ở trên người đối phương lưu lại nửa điểm vết thương, nàng đột nhiên nhảy lên, quỷ dị rút ra trọng kiếm sau lưng đối phương, gậy ông đập lưng ông.

Cơ giáp trọng trang có chút hoảng, bị nàng làm cho thân hình lảo đảo một chút.

Vân Mạt thả người xuống, lợi dụng tốc độ cùng đà, mang theo trọng kiếm đâm về phía khoang điều khiển.

Quá nhanh, tuy rằng là cơ giáp trinh sát, nhưng tốc độ này căn bản không phải một cơ giáp trinh sát có thể phát huy!

Đồng tử của cơ giáp trọng trang co chặt, nếu không phải đang trực tiếp đối chiến, hắn cũng hoài nghi đây là ảo giác.

Trọng kiếm mang theo tốc độ không thể kháng cự lao đến, trốn không được!

Hắn hoảng loạn nâng cánh tay lên, pháo ống bắn loạn xạ.

“Keng……”

Thanh kiếm kia lại bất ngờ chuyển hướng, không đâm vào ngực hắn, ngược lại đánh vào trên khớp xương cánh tay.

Đôi mắt cơ giáp trinh sát lóe lam quang, bình tĩnh nhìn cơ giáp trọng trang, trong lòng một mảnh lạnh lẽo, xong rồi, ngàn tính vạn tính, không nghĩ tới lại có thể thua ở trên một sai lầm như vậy.

Trọng trang cũng ‘thâm tình’ nhìn qua, người điều khiển gợi lên một nụ cười quỷ dị, quyết đoán phá hủy khoang điều khiển của nàng!

Vân Mạt bị dòng khí đánh văng đi ra ngoài, cùng văng ra theo, là một vạn tinh tệ của nàng!

……

Những ngày sau đó, Vân Mạt ở trong khu vực này đánh ra được một danh hào —— gọi là “Mười thiếu một”

Cái danh hào này, tựa hồ so với chiến tích nàng dùng cơ giáp trinh sát cận chiến còn muốn vang dội hơn.

Cái danh hào này, lúc ban đầu tựa hồ là do một người thập phần cẩn thận phát hiện ra.

Bởi vì Vân Mạt ở trên lôi đài……

Nếu đối phương rất mạnh, nàng sẽ lăn lộn mấy trận sau đó sẽ đóng đi, bật lại (restart lại).

Nếu đối thủ không mạnh, nàng vĩnh viễn sẽ ở tràng thứ mười thua trận.

Đúng vậy, tràng thứ mười, không có ngoại lệ, mười thiếu một.

Một vạn tinh tệ, mong muốn mà không thể thành!

Bình Luận (0)
Comment