Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 233 - Chương 233. Giúp Ngươi Truy Hắn

Chương 233. Giúp ngươi truy hắn Chương 233. Giúp ngươi truy hắn

“Ngươi và ta có duyên, ta đưa cho ngươi một quẻ?”

Sân Tây Á:…… “Quẻ gì?”

“Ta biết đoán mệnh, có thể giúp ngươi nhìn xem duyên phận”, Vân Mạt tiếp tục động viên nàng.

Sân Tây Á không dám tin tưởng ngẩng đầu.

Cách đó không xa là mấy chữ khẩu hiệu của trường bằng phông chữ màu đỏ tươi:

“Đạo đức và uyên bác, khoa học kỹ thuật để thịnh vượng nước nhà, đội quân mạnh để thịnh vượng quốc gia”!

Đoán mệnh là khoa học kỹ thuật? Là uyên bác?

Không đợi Sân Tây Á cự tuyệt, Vân Mạt đã mở lòng bàn tay ra, ba đồng tiền chớp động sắc lạnh, hấp dẫn tầm mắt của nàng.

“Thử một chút không?” Vân Mạt hỏi.

Sân Tây Á rốt cuộc cười, “Thử như thế nào?”

“Nghĩ đến vấn đề mà ngươi muốn hỏi, ném sáu lần.”

Vân Mạt mỉm cười, lúc này, ánh mắt nàng sâu thẳm rộng lớn, làm người nhìn không thấu, Sân Tây Á liền bị hấp dẫn vào đó.

Nàng đã quên mất mát vừa rồi của chính mình, cầm lấy tiền xu… Sau đó khẩn trương nhìn Vân Mạt.

“Đoái ở dưới, Chấn ở trên, quẻ Lôi Trạch Quy Muội. Quẻ dưới là Đoái, đại biểu cho con gái nhỏ. Quẻ trên là Chấn, đại biểu cho con trai lớn. Trai gái phối hợp vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Thế hào chỉ về hào 1, em gái về nhà chồng làm vợ bé, chân thọt có thể đi được, tiến lên là cát.” (*)

---------------------------------------(*) Quẻ số 54: Lôi Trạch Quy Muội-------------------------------------------

Đoái ở dưới: ☱ (Đoài hay Đầm)

Chấn ở trên: ☳ (Chấn hay Sấm).

Qui là về, muội là em gái; qui muội là em gái về nhà chồng.

Thế hào: là chính bản thân người xem (Sân Tây Á)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vân Mạt chăm chú nhìn quẻ tượng, chậm rì rì nói.

“Có ý gì?”

Sân Tây Á nghe không hiểu, nhưng nàng nghe được chữ “Cát”, nên có chút cao hứng.

“Ân, nguyên ý là nói, thiếu nữ gả đi, tuy rằng chân bị thọt nhưng có thể đi đường trở lại, tiến đến ắt hẳn sẽ cát lợi.”

Trên mặt Sân Tây Á treo nụ cười, “Ý của ngươi là, không buông tay liền có hy vọng sao?”

“Nếu ngươi không ngại, ta có thể nhìn bát tự của các ngươi, cho ta ngày sinh của ngươi”.

Thông tin của Trương Giáo quan nàng biết, cho nên không cần hỏi.

Sân Tây Á rất nhanh liền nói ra, mặt hàm chứa sự chờ mong.

Kỳ thật, nàng cũng không quá tin tưởng, nhưng lúc này nàng thực loạn, nàng thích nghe người nào đó nói cho nàng rằng vẫn còn có hy vọng.

Vân Mạt xem một chút, hai người này thật sự rất có duyên phận.

Ngày tương hợp, mệnh tương hợp, dụng thần (*) tương hợp, ngũ hành bổ sung cho nhau…… Nàng thật là rất ít nhìn thấy bát tự thích hợp như vậy.

-------------------------------------------------

(*) Dụng thần: là một thuật ngữ đại diện cho một trong ngũ hành (Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ) có tác dụng cân bằng chân mệnh, giúp phù ức, điều hậu hay thông quan trong Bát tự.

-------------------------------------------------

Vân Mạt cười nhàn nhạt, “Yên tâm đi, hôn kỳ của ngươi đang đến gần.”

“Ngươi nói cái gì?” khoé miệng Sân Tây Á đều phải nhếch lên.

“Nhanh thôi, trước cuối năm sau”.

Vân Mạt thập phần khẳng định gật đầu, “nhưng, trước đó, còn có một chuyện cần phải khắc phục.”

“Chuyện gì?”

“Cái kia……” Vân Mạt sờ sờ mũi, “Huấn luyện viên của chúng ta có bệnh kín.”

“Sao ngươi biết?” sắc mặt Sân Tây Á, lập tức lạnh xuống.

Bệnh kín gì? Nàng còn không biết sao một học sinh lại biết được?

Quan hệ giữa bọn họ rốt cuộc là gì? Nữ sinh này hôm nay tới đây rốt cuộc là thị uy hay là làm gì?

Vân Mạt hiểu địch ý của nàng, có chút vô ngữ,

“Ách, đừng hiểu lầm, là thời điểm hắn ly hôn với vợ trước nói ra. Lúc ấy ta đang làm công ở nhà hàng Phỉ Tư, cho nên nghe được”.

“Cho nên, đây là lý do khiến hắn cự tuyệt ta sao?”

Sân Tây Á lẩm bẩm tự nói, trái tim theo đó cũng treo lên cao. Nói như vậy, nàng thật sự vẫn còn hy vọng sao?

“Ta đã nhìn tướng mạo của hắn, kỳ thật bệnh của hắn không nghiêm trọng, dùng dược thiện là có thể giải quyết được.”

Sân Tây Á lắc lắc đầu, nàng cảm thấy kích động có chút lớn.

“Ngươi vì sao lại nói cho ta những thứ này?”

“Khụ……”

Vân Mạt có thể nói sao? Nàng có thể nói: ta muốn ngươi đi thu phục Trương Giáo quan, làm hắn phát tiết một chút tinh lực dư thừa, đừng nhăm nhăm bắt ta luyện tập một cách tàn nhẫn như vậy nữa?

“Huấn luyện viên của chúng ta rất đáng thương, một mình cô đơn trên chiến trường……”, Vân Mạt quay đầu đi, nỗ lực tìm kiếm từ ngữ.

Sân Tây Á bị nàng nói cho vành mắt đều đỏ, đột nhiên có dục vọng thổ lộ hết thảy.

“Đúng vậy, ta và Trương Giáo quan của các ngươi là lớn lên từ nhỏ với nhau……”

“Hắn chính là người như vậy, có chuyện gì đều tự mình gánh vác, chịu đựng, nhẫn đến không được mới bùng nổ, mà một khi bùng nổ liền không thể vãn hồi……”

“Ta cho rằng, hắn chọn nàng ấy, là một người phụ nữ tốt, sẽ có sinh hoạt hạnh phúc, cho nên ta mới buông tay. Nếu ta biết bọn họ có kết cục này, cũng sẽ không trốn lâu như vậy không trở về Trung Ương tinh……”

Vân Mạt an tĩnh nghe, càng nghe càng không hợp khẩu vị.

Trương Qua trong miệng Sân Tây Á, cùng Trương Qua trong nhận thức của nàng, là một người sao?

Cái tên huấn luyện viên tính tình nóng nảy, lòng dạ hẹp hòi, mang thù kia ở trong mắt người khác lại là người ẩn nhẫn, biết suy nghĩ vì người khác, người anh hùng gánh vác hết mọi việc?

Tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, giống như dùng chức năng làm đẹp của camera sao?

Cái kính lọc này cũng quá dày đi!

Sân Tây Á nói, tay phải nắm chặt ngón cái tay trái, không ngừng vuốt ve, tâm tình rất phức tạp, cuối cùng nàng thở dài thật mạnh,

“Hắn hiện tại đã ly hôn, chúng ta đều là người độc thân, ta không muốn lại hối hận.”

“Ngươi thực dũng cảm”, Vân Mạt nghĩ nghĩ, chỉ tìm được cái từ này để hình dung.

Sân Tây Á cúi đầu cười, “Cái gì mà dũng cảm với không dũng cảm. Ta chỉ không muốn để cho chính mình phải hối hận mà thôi. Nhưng, mặc kệ tâm tư hắn là cái dạng gì, có cảm giác gì với ta hay không, ta đều muốn cảm ơn ngươi đã an ủi ta.”

“Không có cảm giác?”

Sách, Vân Mạt nhớ tới ngày đó Trương Qua khẩn trương muốn đẩy người ta ra, nhưng bộ dáng lại không có động tác gì, như vậy là không có cảm giác sao?

“Tin tưởng ta đi, không có ai thích hợp với hắn hơn ngươi”, Vân Mạt vén khăn lông lên lau mồ hôi, nói tiếp.

Chân nàng thật đau, nàng hiện tại đặc biệt muốn trở về tắm rửa đi ngủ, nhưng nàng càng muốn tìm một chút việc cho huấn luyện viên làm hơn.

“Thật không? Ngươi cũng không quen biết ta mà”, Sân Tây Á lại cười, nhưng tâm tình là thật sự vui sướng.

“Ngươi năm nay 24 tuổi, gia đình giàu có, cha mẹ đều làm trong ngành giáo dục, có em trai còn nhỏ. Ngươi là người tính tình rộng rãi nhưng cẩn thận, có đôi khi tương đối mẫn cảm, Trương Giáo quan là người đầu tiên mà ngươi yêu thầm……”

Vân Mạt nói rất nhiều trong hai phút, miệng Sân Tây Á đã mở to đến không thể to hơn, “sao ngươi biết?”

“Ta không phải đã nói sao? Ta biết tính.”

“Cho nên, ngươi vừa mới nói, ta cùng hắn có duyên phận, là sự thật?”

“Đúng……”

Vân Mạt gật đầu, trên loại sự tình này, nàng không nói dối.

Sân Tây Á hốt hoảng, rốt cuộc có cảm giác mừng như điên.

“Cho nên, ta nơi này có mấy công thức dược thiện giúp bổ thận, ngươi muốn không?”

“Tốt quá, cảm ơn”.

Hai nữ nhân ghé đầu vào cùng nhau, lẩm nhẩm lầm nhầm nửa ngày, nghiên cứu làm như thế nào nấu cháo đậu đen, cháo thịt ngó sen, canh thăn lợn…….

Phối phương đều đã được Vân Mạt điều chỉnh, tuyệt đối hữu dụng.

Còn có ích hơn so với công cụ ngàn độ thần kỳ.

Đã từng có người công bố một phần báo cáo nghiên cứu kỹ càng tỉ mỉ, so sánh trạng thái tiến hoá của động thực vật mấy ngàn năm, nhờ đó mà trung dược cùng dược thiện của nàng đều có đất dụng võ.

Cuối cùng, Sân Tây Á có chút lưu luyến, “Vân Mạt, cảm ơn ngươi.”

“Không cần cảm tạ”.

Vân Mạt nhìn về phía cuối con đường nhỏ, nơi đó vừa mới hiện lên một bóng dáng cao lớn, sau khi hướng bên này nhìn nhìn lại rẽ sang một con đường khác.

“Hắn đi nhà ăn số 3”, Vân Mạt nhìn phương hướng kia, xoay chuyển tiền xu, chậm rì rì nói.

“A?” Sân Tây Á có chút không phản ứng kịp.

“Đuổi theo đi, tình cờ gặp và ăn chung một bữa cơm”, Vân Mạt xúi giục.

Sân Tây Á hít sâu một hơi, đứng lên, “Được!”

“Ai, từ từ”, Vân Mạt cũng đứng lên.

“Còn gì nữa?” Sân Tây Á cười, nàng hiện tại là thiệt tình thích nữ sinh này.

“Cái kia, một lần xem giá 800 tinh tệ, ngươi thanh toán đi, mặt khác, ta hữu nghị tặng kèm tin tức về hành tung của hắn……”

Sân Tây Á:……

Ở nhà ăn, Trương Qua rùng mình một cái, bỗng nhiên cảm thấy có chút hoảng sợ.

Bình Luận (0)
Comment